Chuông báo thức cài đặt lúc 6h30 sáng vang lên. Xử Nữ vươn tay với lấy chiếc điện thoại di động bên cạnh ấn tắt báo thức. Nhìn người trong lòng ngủ ngon đến nỗi anh không lỡ đánh thức. Nhưng mà sáng nay phải đi học a, thật là không đánh thức không được.
Anh nhẹ xoa đầu người yêu nhỏ, ghé vào tai cậu nói nhỏ
"Bảo bối, đến giờ phải dậy rồi."
Cự Giải nhíu chặt hai hàng lông mày lại, chui vào lòng Xử Nữ, vòng tay ôm chặt, bám lấy eo anh cọ cọ vài cái biểu thị bản thân chẳng muốn rời giường chút nào, cậu muốn ngủ tiếp cơ.
Xử Nữ buồn cười, ánh mắt chứa đầy sủng nịnh nhìn hành động làm nũng của cậu liền mềm lòng.
"Ngủ thêm năm phút thôi nhé. Anh đi mua đồ ăn sáng cho em."
Hôn nhẹ 1 cái lên trán cậu, Xử Nữ rời giường làm vệ sinh cá nhân, rồi đi thật nhanh tới căn tin mua hai phần ăn sáng. Trở về thúc giục Cự Giải thức dậy, lại phục vụ cậu ăn sáng, cả hai cùng nhau rời kí túc xá đi học.
"Mấy đứa chỉ cần gọi, anh đây chắc chắn sẽ có mặt hộ tống mấy đứa."
"Sao lại ở đây?" Xử Nữ nhíu mày, giọng nói nghe có vẻ không mấy thiện ý mà nói với người đàn ông đang cợt nhả với đám bạn của anh
"Ah, Tiểu Xử, đúng lúc a. Anh vừa mời các bạn của em tới khu vui chơi mới của nhà chúng ta."
"Ai thèm đi cái nơi dành cho trẻ con đó. Với lại, anh còn gọi tôi bằng cái tên kia thì đừng trách."
Hàn Thiên Minh còn định nói gì đó nhưng lại đổi ý không nói nữa, thở dài nhìn Hàn Xử Nữ, trong lòng đang tự cầu nguyện , mong rằng Hàn Xử Nữ đừng có nổi giận.
Lấy hết can đảm ghé vào tai Xử Nữ nói vài câu, như trong dự liệu, Hàn Xử Nữ nổi giận thật rồi.
"Ông già đó còn dám uy hiếp tôi!" Xử Nữ tức giận đập bàn, những lời vừa rồi nghe được từ ông anh họ quả thực tức chết anh.
Chính là Hàn lão gia ra lệnh cho anh lập tức về Hàn gia, ông đã biết chuyện giữa anh và Cự Giải, uy hiếp anh nếu không nghe lời sẽ gây khó dễ cho Cự Giải. Hàn lão gia dám nói vậy cũng là vì nhà họ Hoàng tuy cũng là danh gia vọng tộc nhưng mang ra so sánh với Hàn gia có chút không đủ dùng. Hàn Xử Nữ không phải là sợ ông già nhà anh uy hiếp anh mà là sợ ông ấy tổn thương Cự Giải, ai biết ông ấy sẽ nói cái gì với cậu ấy cơ chứ.
Cự Giải nhìn Xử Nữ đột nhiên nổi giận có chút lo lắng cùng với sự bất an chẳng biết tại sao lại xuất hiện, tiến lại gần hỏi nguyên nhân thì Xử Nữ không có nói, chỉ nói một hai câu không có gì, bây giờ anh ấy có chút chuyện cần anh phải quay về Hàn gia giải quyết. Nói xong, Hàn Xử Nữ cùng Hàn Thiên Minh quay về Hàn gia.
Lúc này tin nhắn đến từ group chat vừa mới được lập ra ngay khi anh em Hàn gia bước một bước đầu tiên sau khi ra cửa đã bùng nổ mãnh liệt.
Cậu bé bán báo gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Các cậu nói xem Hàn gia có việc gì????
Chú bé bán cà pháo gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành": Nghĩ mà xem, có khi nào Hàn gia phá sản hay không?
Cậu bé bán diêm gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Rồi Hàn lão gia quyết định gả Xử Nữ cho một tiểu thư nhà quyền quý nào đó!
Cậu bé bán vé số gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Để gán nợ???
Cậu bé bán thân hihi gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Sau đó Xử Nữ sẽ nói với Cự Giải là ' Anh không xứng với em, chúng ta chia tay đi'?
Cậu bé bán hoa gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Không, không, phải là ' Cự Giải, có lẽ cả đời này anh sẽ chẳng quên được em, nhưng em hãy quên anh đi. Một thằng tồi tệ như anh chẳng thể nào mang lại cho em hạnh phúc đâu. Anh yêu em và anh xin lỗi, chúng ta chia tay thôi'.
Hoa rơi cửa phật 5k một nụ ai mua không gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Xử Nữ có biết đến sự tồn tại của cái group chat này không?.
Chủ quán tạp hóa Gì Cũng Có gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : 'Kho buôn' bên này nhiều mặt hàng nhỉ, các chủ buôn ib giá sỉ.
Cậu bé băng giá gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Hàn Xử Nữ nhắn tôi để mắt đến các cậu.
Tiểu thụ của cậu bé băng giá gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Hàn Xử Nữ sẽ gϊếŧ mấy người.
Cậu bé bán cá gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : Ai đặt biệt danh?
Cậu bé bán báo gửi một tin nhắn đến "Những người anh em thiện lành" : @Cậu bé băng giá @Tiểu thụ của cậu bé băng giá phu phu các người mau mau đi ra chỗ khác, để cho kho buôn chúng tôi còn bán hàng.
.................
Đương sự Hoàng Cự Giải bận lo lắng còn chưa biết đến sự tồn tại của cái gờ rúp khốn nạn nào đó đâu.
---------------------------------------------------------
Tiếng chuông cửa ngân vang, thân ảnh cậu trai trẻ chậm chạp, cố gắng lôi bản thân khỏi chiếc ghế sofa di chuyển đi mở cửa.
Sau khi cửa mở ra, cô gái không khỏi ngạc nhiên nhìn cậu trai vừa mở cửa, cô nheo mắt lại nghi hoặc nhìn cậu
"Vương Song Tử, cậu sao lại ở nhà Bạch Dương?"
Song Tử đắc ý cười tít mắt ghé sát Hoàng Ngân nói nhỏ.
"Ở đâu là quyền của tôi, từ khi nào đến lượt cô quản chuyện tôi đi đâu, ở đâu vậy. Bác gái mà biết cô đặc biệt quan tâm đến việc sinh hoạt của người đàn ông khác thì không tốt lắm đâu!"
"Cậu...!!!"
"Thôi nào, mọi người vào nhà đi."
Song Tử tránh sang một bên làm động tác mời khách. Lúc này mẹ Bạch Dương cũng từ trong bếp chạy ra, vui vẻ nhìn gọi cô vào mà không hề để ý vẻ mặt táo bón của Hoàng Ngân.
Hôm nay là cuối tuần, là cái ngày mà Hoàng Ngân đã dùng mọi thủ đoạn để có thể đến nhà Bạch Dương dùng cơm. Sau đó Bạch Dương có nói chuyện này với cậu và đương nhiên Song Tử không thể khoanh tay nhìn người đàn ông của mình bị quyến rũ. Sáng sớm đã bắt xe từ trường về nhà, mặt dày mày dạn tới đóng cọc nhà Bạch Dương. Hai người từ thanh mai trúc mã mà trở thành người yêu ( mẹ Bạch không biết điều này ), mẹ Bạch đương nhiên rất vui vẻ khi cậu ghé chơi. Vì thế mà có tình huống hiện giờ đây.
Trên bàn ăn ngoài ba mẹ Bạch ra còn có nam chính Bạch Dương, người yêu nam chính - Song Tử, và tiểu tam ( được ba mẹ Bạch cho là người yêu của con trai ) hay còn gọi là Tuesday.
"Song Tử, con thấy bạn gái của Bạch Dương thế nào, xinh đẹp lắm phải không?" Mẹ Bạch lên tiếng khen cô gái trước mặt. Hoàng Ngân được coi là bạn gái của Bạch Dương là vì quan hệ của 2 nhà, ba mẹ của Hoàng Ngân còn đề nghị cuộc hôn nhân cho 2 nhà, nói cái gì mà thật ra Hoàng Ngân rất thích Bạch Dương, nếu như 2 nhà có thể kết thông gia thì sẽ có bao nhiêu lợi ích. Nghĩ nghĩ, mẹ Bạch thấy cô gái này không tồi, hiền thục lại xinh xắn, nên lúc nào cũng cố gắng khen vài câu trước mặt con trai.
"Dạ, đúng là rất xinh đẹp." Song Tử vừa nói vừa nở một nụ cười đặc biệt thân thiện.
Bạch Dương hừ lạnh, Song Tử khen một người con gái trước mặt anh, đúng là chán sống. Cơ mà có gì đó sai sai, Bạch Dương à, anh có bị nhầm lẫn gì không, cá là Song Tử cũng chả vui vẻ gì khi khen tình địch đâu.
"Bác gái, bác xem đây là quà mẹ con mua tặng bác rất đẹp không ạ. Con thấy nó đặc biệt hợp với bác. Vòn đây là quà của bác trai ạ."
Hoàng Ngân nở nụ cười đúng chuẩn hiền thục, dịu dàng. Lôi ra vài món quà thực sang trọng đặt trên bàn, đưa qua cho ba mẹ Bạch. Ba mẹ Bạch thấy cô gái này vừa xinh đẹp, vừa biết điều. Cảm thấy thực là hợp với đứa con trai nhà mình, độ thiện cảm dành cho cô " con dâu " này ngày càng tăng. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, cậu bé Song Tử nổi loạn đây.
"Ây da, Hoàng Ngân à, cái khăn choàng này rất đẹp nhưng mà cậu có biết bác gái cực kì ghét màu xanh lục hay không?"
"Ài, Song Tử, con nói gì vậy. Bác thích mà."
"Đâu có, rõ ràng từ trước đến giờ, trong nhà có gì màu xanh lục bác đều vứt hết mà."
Nhìn Song Tử lúc này thật không khác gì mấy bà thím chanh chua. Bạch Dương nhìn cậu lộ ra một bộ đanh đá không khỏi buồn cười, gật gật đầu phụ họa.
"Đúng vậy, mẹ tôi đặc biệt ghét màu xanh lục. Có vẻ như nó hợp với cậu hơn."
Hoàng Ngân tức giận, dám nói cái khăn xấu xí dành cho mấy bà già này hợp với cô, chẳng khác nào chê cô già cả. Nhưng vẫn phải tươi cười trả lời thôi.
"Ah, thì ra bác gái không thích màu xanh lục sao?"
Gật đầu, Bạch Dương vừa gắp đồ ăn vào bát Song Tử vừa nói
"Bởi vì mấy bộ phim Hàn Quốc 8 giờ tối mẹ tôi hay xem, cặp đôi chính thường rất hay bị người thứ 3 xen vào, mẹ tôi ghét nhất chính là loại người này."
Bùm, Hoàng Ngân bị tức chết rồi, đây chính là ám chỉ ả là kẻ thứ 3 rồi còn gì. Cố gắng lưu lại trên bàn ăn vài ba phút, cuối cùng vẫn là chịu không nổi sự công kích của 2 người kia nên đã xin phép rời đi.
Đối diện mẹ Bạch thực sự tin tưởng cô gái bị bệnh nên không giữ người. Trái lại ba Bạch, một người đàn ông thành thục có lẽ đã nhận ra gì đó mờ ám giữa 2 người rồi.
____________________________________
Mấy cái ý tưởng nó cứ bay sạch mất thôi cho nên chap này hơi nhàm. Mọi người thông cảm he.
Xin lỗi vì đã thất hẹn. * quỳ lạy 3 cái *