"Ơ vậy là hết phim à!!"
"Kết thúc rồi hả?"
"4 anh, anh nào cũng đẹp trai! Thật muốn rụng trứng mà!!"
"Cẩu huyết!!"
"Thế éo nào bác thợ săn lại đi lạc vào lâu đài của công chúa!!"
"Bựa nhất là con rồng đó biến hình được!! Quào thật khâm phục, trí tưởng tượng thực phong phú!!"
Dư luận học sinh nổi lên, Bảo Bình thấy vậy liền chạy ra ngoài.
"Vâng vậy là vở kịch đã kết thúc trong niềm hạnh phúc của 2 cặp đôi chính! Tất cả đều là nhờ vào sự sáng tạo trong kịch bản của đạo diễn Song Ngư xin các cậu cho 1 tràng vỗ tay!!"
Dù đếch hiểu gì nhưng hàng trăm học sinh vẫn ngoan ngoãn nghe lời vỗ tay thật lớn.
Song Ngư nghe lời tán dương của vợ giành cho mình cùng với tiếng vỗ tay vang dội càng làm tăng thêm sự cao ngạo và niềm vui trong anh.
Buổi diễn kết thúc, học sinh dần tản ra phía bên ngoài sân trường, hòa mình vào lễ hội mùa đông. 11 S.A cũng tản dần hiện tại chỉ còn Cự Giải đang loay hoay thu lại hàng đống các thứ đạo cụ, Xử Nữ đợi mọi người ra ngoài hết liền đi gần tới chỗ Cự Giải.
"À có cái này muốn đưa cho cậu!!" Xử Nữ lôi ra chiếc khăn choàng.
"Tôi không cần!" Cậu nhận ra chiếc khăn này giống hệt cái mà Hoàng Ngân đang đeo, cậu không cần suy nghĩ liền ngay lập tưc từ chối món quà.
"Sao vậy?" Xử Nữ có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy thái độ không mấy thiện cảm của Cự Giải.
"Không thích!!"
"Thôi nào nhận đi, cậu ăn mặc phong phanh như vậy dễ bị cảm lắm!!" Giọng nói của anh thể hiện rõ sự ôn nhu, nhưng mà với tâm trạng lúc này thì có rót mật vào tai Cự Giải cũng vậy thôi.
"Tôi nói không thích!!" Cậu gắt lên làm Xử Nữ có chút khó chịu, anh đắc tội với cậu sao.
"Phải! Cậu không làm gì cả và để tôi yên!!" Cự Giải quay người lại định rời đi, nhưng Xử Nữ không thể chịu được tính khí thấy thường của cậu nên đã kéo tay cậu lại.
"Hoàng Cự Giải cậu nổi giận cái gì! Người nổi giận phải là tôi, vô duyên vô cớ cậu gắt gỏng, cậu phát điên rồi!!" Đôi lông mày nhíu lại, bàn tay nắm tay cậu ngày càng chặt nhưng cậu không để tâm vì cậu thực sự đang rất buồn.
"Phải, tôi điên rồi! Tôi phát điên vì cậu, cậu vừa lòng chưa!!!"Cự Giải mất kiểm soát cậu bắt đầu vùng vẫy, giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo.
"Cự Giải, cậu sao vậy!!" Nhìn những giọt nước mắt này chợt anh cảm thấy đau lòng, đưa tay lên khuôn mặt tái nhợt lại vì rét, lau đi giọt nước mắt đong lại khóe mi, anh thở hắt ra một hơi, nhẹ nhàng hỏi cậu.
"Không có! Ai nói vậy!!" Anh nhíu mày nhìn cậu khó hiểu.
"Cần ai nói sao? Suốt ngày đi với nhau lúc nãy còn nhìn nhau cười thắm thiết!" Đôi mắt ương ngạnh nhìn thẳng vào mắt anh.
"Không có, cậu hiểu lầm rồi, cô ta giúp tôi kiếm tiền còn tôi đáp ứng yêu cầu của cô ta!" Xử Nữ cố định tầm mắt mình trên khuôn mặt Cự Giải
"Cậu nói dối! Yêu cầu gì chứ?"
"Cậu không cần biết!!"
"Đó thấy chưa, rõ ràng hai người quen nhau!" Dường như đây không phải là câu trả lời mà cậu mong muốn.
"Nhưng gì tôi nói đều là sự thật, không tin cậu cứ đến gặp trực tiếp cô ta mà hỏi!"
Nghe anh nói vậy, tự nhiên cậu cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn chăng. Nhưng ánh mắt của cậu nhìn anh dường như chưa thực sự tin, Xử Nữ giơ cờ trắng đầu hàng, tiến tới ôm lấy cậu
"Nghe này, cậu biết gì không khi nghe cô ta nói là muốn quen cậu thực sự tôi đã rất bực bội!"
"Muốn quen tôi??"
"Phải, yêu cầu của cô ta là nếu muốn có tiền thì phải giúp cô ta quen cậu!"
"Và cậu đáp ứng?"
"Phải!!"
Nghe câu trả lời cảu anh mà tim cậu thắt lại, anh không yêu cậu, là do cậu đơn phương.
"Cậu nói dối, tất cả từ trước đến nay cậu đều nói dối, cậu là đồ dối trá, cậu đáp ứng yêu cầu của cô ta!! Đồ chết tiệt, buông ra !!!" Cự Giải cảm thấy thật đau đớn khi tin những lời anh nói rằng thích cậu ngày trước chỉ là bịa đặt. Cậu vùng mình thoát ra khỏi vòng tay anh, nhưng chưa được 2s liền bị kéo trở lại.
"Khoan đã, nghe tôi nói hết! Lúc đầu đúng là tôi đáp ứng cô ta nhưng ngay lúc sau tôi đã từ chối! Bởi vì người tôi yêu duy nhất chỉ có cậu, có thể trước đây cậu không tin nhưng lần này cậu nhất định phải tin! Cự Giải người tôi yêu là cậu!" Xử Nữ ôm chặt con người nhỏ bé đang mất kiểm soát vào lòng. Cự Giải ở trong lòng anh thôi dãy dụa, làm loạn, sụt suỵt mũi nức nở không nói gì.
"Choàng khăn vào, không sẽ bị cảm!"
"Không thèm! Cái đó giống của cô ta! Khăn là cậu tặng cho cô ta, hai người nhìn nhau đắm đuối mà trao chiếc khăn, tôi không choàng đâu!!"
"À!! Đó là lý do cậu làm ầm lên sao! Lúc đó cô ta dựt khăn của tôi, tôi thì bực bội đòi lại con mắt nào của cậu nhìn thấy chúng tôi ân ân ái ái!!"
"Thật không??" Cự Giải nghi hoặc nhìn Xử Nữ.
"Thật!! Tôi không thích con gái, đặc biệt là mấy cô gái có ý đồ không tốt với cậu! Cự Giải, cậu có yêu tôi không?"
Cự Giải nghe đến đây đỏ mặt, đôi mắt chăm chăm nhìn xuống đất. Mặc dù cậu không nói gì, nhưng có thể hiểu ngầm là cậu cũng có tình cảm với anh, Xử Nữ thấy cậu như vậy thật đáng yêu không tả, âu yếm choàng khăn cho cậu rồi ôm cậu vào lòng, Cự Giải cũng yên vị trong lòng anh lý nhí nói, nhưng cũng đủ khiến cho con người nào đó hạnh phúc bay lên 9 tầng mây, anh đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ.
"Giáng sinh vui vẻ! Anh yêu em!!"
Ở đằng xa ấy:
"Quay lại hết chưa??"
"Rồi, cái này mà đem đi tống tiền thì có mà đủ cho chúng ta ăn chơi cả tuần!!"
Nhân Mã cùng Bạch Dương liếc mắt đưa tình, lặng lẽ chuồn khỏi hội trường. Định quay lại giúp Cự Giải dọn dẹp, nhưng ai mà ngờ lại bắt gặp cảnh tượng này, haha ông trời đúng là có mắt, Hàn Xử Nữ kì này chết chắc.