Yêu Vật

Chương 9




Trong biệt thự bằng gỗ là một tình cảnh bi thảm. Trên sô pha bọc vải, một con mèo đen Trung Hoa từ trên cao nhìn chằm chằm xuống một con chó lông vàng nằm úp dưới sàn, hận không thể bổ cái đầu ngốc nghếch của nó ra.

“Con chó ngu ngốc! Anh làm mất hết mặt mũi của yêu quái rồi!”

“Nhưng, nhưng là…”

“Không được giả vờ đáng thương! Không được bao biện cho sự ngu dốt của bản thân!”

“Gâu!”

“Méo! Không cho phép giả tiếng chó sủa!”

Con mèo đang nhớn nhác này đương nhiên là tôi – Dạ Đồng. Con chó ngốc còn lại là William.

Iphone4 bên người chúng tôi đang lóe lên, không ngừng gửi đến những tin nhắn quấy rối.

♦—————–♦

Sư phụ có chuyện cần xử lý, để Hồng Vũ ở lại trợ giúp. Chị ấy tạm thời cũng chưa về nên gọi điện thoại ngàn căn vạn dặn bảo không thể xao nhãng giáo dục William. Tôi dạy William 3 ngày, ngại hắn luôn bám theo mình, vì thế đến studio mua hoạt hình “3000 câu hỏi của mèo xanh tinh nghịch”, để mèo xanh thay mèo đen tôi làm giáo sư, dạy dỗ tri thức trụ cột cho yêu quái mới vào nghề như anh ta.

William thành yêu chưa đến 1 năm, là độ tuổi thấy cái gì cũng tò mò, lập tức ôm tivi điên đảo xem ngày xem đêm, trà không nhớ cơm không nghĩ. Chỉ cần mấy ngày đã xem xong trọn bộ phim hoạt hình mèo xanh, nhưng vẫn còn thèm, thế nên lại sang mượn đứa bé của đôi vợ chồng trẻ nhà hàng xóm “Thám tử mèo đen”, “Tom & Jerry”. Xem xong hết, lại được người ta mách, chẳng những lên mạng đăng kí số QQ là “Hoàng tử chó quý tộc”, còn làm quen với bạn trên mạng. Sau đó nhờ bọn họ cổ động, anh ta lại lên diễn đàn Anime lêu lổng, xem vô số bộ hoạt hình.

Từ đây trình độ biết chữ và tốc độ đánh chữ đều đột nhiên tăng mạnh, ngày ngày ôm máy tính cùng với di động mới mua vừa chat QQ vừa cười khúc khích. Khi nói chuyện hễ mở miệng là lại “Bé tai mèo, “Vung hành ca”, “Doujinshi”, “Fangirl”, “2D moe”.

Lời anh ta nói mỗi một chữ tôi hiểu, nhưng kết hợp lại thì tôi chịu.

William thấm thía nói: “Dạ Đồng, bây giờ là thời đại internet, cô lạc hậu rồi phải học tập nhiều.”

Tôi đường đường là mèo Trung Hoa, sống mười ba ngàn bốn trăm hai mươi năm, trải qua tất cả triều đại, sóng to gió lớn, du lịch khắp nơi trên thế giới, tinh thông tiếng Anh, Pháp, Đức, Italy và nhiều thứ tiếng khác, còn có thể đọc văn tự Ai Cập cổ! Kỹ thuật đánh nhau lô hỏa thuần thanh*! Anh ta – một con chó mới có mấy tuổi đầu, mà lại dám khinh bỉ tôi lạc hậu?!

* Lô hỏa thuần thanh: dày công tôi luyện (tương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò, thấy ngọn lửa lê màu xanh, coi là đã thành công,ví với sự thành thục của học vấn, kĩ thuật..)

Tôi giận hờn không thèm để ý đến anh ta.

William xem Anime càng xem càng điên cuồng, còn học được mua sắm online, mua về nhà đủ loại mô hình màu sắc hình dáng đa dạng, có rất nhiều mô hình ‘bé tai mèo’. Bình tĩnh mà xem xét thì thoạt nhìn quả thật rất đáng yêu, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận trước mặt anh ta.

Hai tháng sau, nghỉ hè đã đến, triển lãm truyện tranh trong thành phố tổ chức vô cùng náo nhiệt. Đám bạn thường chat với William trên mạng mời tụ hội những người ở cùng thành phố, nói là muốn đến triển lãm chơi, cướp bản Doujinshi phát hành trước. William thích một quyển “Bé tai mèo Phiêu lưu ( bản có hạn)”, liền đồng ý lời mời, vui vẻ đi cùng mọi người. Trước khi đi anh ta tới hỏi tôi, hy vọng tôi đi cùng. Tôi không quen đến nơi nhiều người nên cự tuyệt.

Sau khi trở về, William bứt rứt nói với tôi: “Dạo này— trực giác hình như có người theo dõi.”

Tôi cảm thấy không phải chuyện kỳ lạ, yêu tộc trời sinh có dung mạo đẹp đẽ. William là chó có huyết thống Anh quốc, biến thành yêu quái cũng là thiếu niên tóc vàng, ngũ quan vô cùng xinh đẹp. Bình thường không mặc tây trang thì mặc đường phục, cười rộ lên còn xán lạn hơn cả ánh mặt trời, khí chất nho nhã lễ độ, tùy tiện đứng ở góc tường cũng đã có thể đè bẹp vài vị vương tử. QQ của anh ta còn bị vài cô bé háo sắc điên cuồng nhắn tin đến, muốn kết bạn, hẹn anh ta đi ra ngoài ăn cơm hoặc đi chơi. Hôm nay đi ra ngoài thế này sợ rằng số lượng háo sắc lại tăng lên vài lần.

William hoang mang nói: “Không phải mấy cô gái bình thường đó, dù sao cũng cảm thấy là lạ.”

Tôi lơ đễnh chỉ dặn dò anh ta không nên quá thân thiết với loài người.

William đành phải chấp nhận, tiếp tục xem hoạt hình.