Yêu Thương Tìm Lại

Chương 10: 10: Em Là Lần Đầu Tiên Sao





Nửa thân trên cởi tr ần của Thế Sơn đang đè trên người cô, mái tóc ngắn còn ướt nước đang nhỏ từng giọt mát lạnh xuống mặt Kiều Ly, cô không biết rằng dáng vẻ đáng thương của mình lúc này trông quyến rũ đến mức nào.

Đôi mắt to tròn ngấn nước, giọng nói mềm mại cầu xin, gò má trắng nõn hây hây ửng hồng.

Cô dậy thì thay đổi rất nhiều, trở thành thiếu nữ xinh đẹp, thanh tú, so với dáng vẻ ngọt ngào trước kia đúng là rất khác, nếu không phải nhìn thấy sợ dây chuyền mà cô đang đeo, Thế Sơn quả thật không nhận ra.
Được gần gũi cô như thế này là điều Thế Sơn chỉ dám nghĩ trong mơ, không chỉ một mình Kiều Ly đang run rẩy, khoé môi anh ta cũng đang run, khát khao được chiếm lấy cô chưa bao giờ bị dập tắt, giữa lý trí và d*c vọng Thế Sơn luôn biết kiểm soát nhưng khi chạm vào cô gái mà anh ta vẫn luôn tôn sùng, lý trí dường như không còn dùng được.

Đôi môi lạnh lẽo không có can đảm hôn lên cánh môi mềm mại kia, gấp gáp vùi xuống sợi dây chuyền cỏ bốn lá trên cổ Kiều Ly.

Cô sợ hãi bật khóc.
- Anh đừng như vậy mà.
Cô dùng dầu gội của anh ta, mặc áo của anh ta, cơ thể này cũng sẽ là của anh ta thôi, cả trái tim này nữa.

Thế Sơn tự huyễn hoặc bản thân rồi ôm chầm lấy cô, bàn tay in hằn những vết chai sần nhanh chóng chui vào m ơn trớn vòng eo nhỏ nhắn rồi vén vạt áo lên cao, thân thể mỹ miều trắng ngần đẹp đẽ phơi bày ra trước mắt Thế Sơn, d*c vọng bành trướng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.


Kiều Ly run rẩy phản kháng, Thế Sơn vùi đầu vào ngực cô, khẩn trương trấn an sự khó chịu của Kiều Ly, anh ta không muốn làm cô đau.

B ầu ngực mềm mại được Thế Sơn x oa nắn rồi há miệng ngậm lấy, kh oái cảm tê dại khiến cho vật n am tính bên dưới muốn được giải phóng ngay lập tức.

Kiều Ly giãy giụa, miệng liên tục cầu xin.
- Anh Sơn, tôi xin lỗi… tôi sẽ không làm trái ý anh nữa… anh bỏ qua cho tôi lần này đi.
Những nụ hôn dài miên man rơi xuống ngực thềm ngực đ ẫy đà, âm thanh ái muội vang lên khiến Kiều Ly đỏ mặt đẩy Thế Sơn ra nhưng bả vai anh ta không hề động đậy.

Nụ hôn ướt át từ từ trượt xuống bụng nhỏ rồi chạm đến nơi khiến Kiều Ly điên đảo hoảng hốt.
- Không được, tôi không muốn.

- Tôi sẽ cho em về nhà.
- Tôi có thể làm theo bất kì những gì anh sai bảo, nhưng không cần phải như thế này có được không?
- Tôi muốn em.
Đều là người trưởng thành, Kiều Ly hiểu được hàm ý trong câu nói của Thế Sơn, cô mím môi, những giọt nước mắt to tròn lăn dài ướt gối.

Cơ thể cô đang bị tấn công bằng những đợt giày vò mãnh liệt, cô có thể khiến anh ta dừng lại ư? Đó là điều không thể nào.

Cô muốn về nhà, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi ác mộng này, tiếng nấc nghẹn ngào kèm theo một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống.
- Anh hứa với tôi đi, anh không được nuốt lời.
- Tôi hứa, thứ ba tuần sau sẽ trả tự do cho em.
- Được.
Cô buông tay, hai mắt chậm rãi nhắm nghiền, mặc cho thân thể này không còn là của cô nữa.

Thế Sơn rất chú ý đến màn dạo đầu, đôi môi m ơn trớn vùng đùi mịn màng, nơi thần bí vẫn khô khốc, anh ta đang tỉ mỉ khơi dậy d*c vọng bị Kiều Ly đè nén, muốn để cô hưởng thụ một cách thoải mái nhất.

- Kiều Ly, mở mắt nhìn tôi.
Thế Sơn tựa lưng vào đầu giường rồi đỡ Kiều Ly ngồi lên người mình, cơ thể cô vẫn còn run rẩy, khi nhìn thấy vật n am tính hừng hực đang chĩa vào đùi mình, cô hoảng hốt né tránh.
- Có bạn trai chưa?
- Có rồi.
Nghe cô trả lời như vậy Thế Sơn thật sự hụt hẫng nhưng được chạm vào cô là đủ thoả mãn rồi, anh ta không dám mong mình là người đầu tiên.

Nụ hôn vẫn dừng ở trước ngực, nhấp nhô hoạ nên những cơn sống dập dờn.

Thế Sơn cắn xuống bên ngực trái, Kiều Ly co rúm lại, bên dưới chật hẹp không tiếp nhận nổi dị v ật to lớn.

Chặt chẽ khiến anh ta đê mê chìm đắm, cú đẩy hông đầy bất ngờ và dứt khoát làm cả hai cùng há hốc, Thế Sơn cảm giác một thứ gì đó vừa bị xé rách, nhìn biểu cảm đau đớn của Kiều Ly, anh ta khó tin hỏi.
- Em lần đầu tiên sao?
Cô không đáp chỉ ấm ức gục đầu lên vai Thế Sơn thút thít.

Động tác của anh ta khựng lại, yêu chiều hôn lên tóc Kiều Ly.

Khe hẹp trong cô tận tình bao bọc lấy Thế Sơn, rốt cuộc cũng cảm giác được sự ướt át nóng bỏng.

Hơi thở của Kiều Ly bắt đầu gấp gáp, cơn đau toàn thân khiến cô toát mồ hôi, bàn tay bấu chặt vào tấm lưng rắn rỏi.

- Kiều Ly.

Thế Sơn nỉ non gọi tên cô, chất giọng trầm khàn đặc biệt quyến rũ, vừa yêu vừa giận chiếm lấy người con gái mà anh ta hằng mơ tưởng.

Lý trí của Kiều Ly bị d*c vọng mãnh liệt của Thế Sơn thiêu rụi, anh ta nâng niu cô, hai tay vây lấy vòng eo nhỏ nhắn, bên dưới tự vận động, mỗi lần tiến sâu vào đều hôn lên tai non mềm khiến Kiều Ly run rẩy không thôi.

Ánh đèn trong phòng sáng choang, chiếu lên hai cơ thể tr ần truồng đang quấn quýt nhau không chút kẽ hở.

Dưới lưng Kiều Ly vừa được Thế Sơn dùng gối lót vào, cô quá mức mê người càng lúc anh ta càng muốn đòi hỏi nhiều hơn.

Đôi mắt đen láy đong đầy nét cười khoá chặt gương mặt ửng hồng của cô gái dưới thân vào tâm trí.

Tổng thể Thế Sơn là người dễ nhìn nhất ở đây mà Kiều Ly từng gặp nhưng vết sẹo ở đuôi mày làm cô thấy sợ, cố dằn lại nhịp tim đang đập loạn xạ, cơ thể này không thuộc về cô nữa, nó đang dâng trào những cảm xúc lạ lẫm, đầu óc trống rỗng hư ảo, tiếng r ên rỉ khe khẽ bắt đầu xuất hiện.