“Chúng ta chỉ là người xa lạ mà thôi, đừng nói tới chuyện thích hay không, cô cứ tự nhiên.” Tư Đồ Thác không muốn lưu lại bất kỳ dấu vết nào, vội vàng đẩy cô ra khỏi thân thể mình, thích, thật buồn cười, anh đối với loại con gái làm ở hộp đêm này không có một chút hảo cảm.
Hừ, Bây giờ còn giả bộ thanh cao? Trong lòng Mã Tiểu Dung hừ lạnh một tiếng, cầm ly rượu cố ý tới gần anh, nói: “Tiên sinh, hay là chúng ta tán gẫu vài ba câu với nhau đi.”
“Cô không nghe rõ lời tôi nói sao?” Ánh mắt lạnh như băng của Tư Đồ Thác đôi bắn về phía cô, thời nay các cô gái làm tiền đều ti tiện như vậy sao?
“Tiên sinh, thực xin lỗi.” Mã Tiểu Dung ngẩn ra, không ngờ anh lại đột nhiên tức giận, lập tức giải thích, không hề chú ý ly rượu trong tay đang sắp bị cô làm đổ.
‘Ba.’ một ly rượu từ ngực hắn chảy xuống.
“Cô đang làm gì vậy hả?” Tư Đồ Thác quát, vội dùng tay phủi áo sơ mi của mình.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, em không cố ý.” Mã Tiểu Dung vội vàng giải thích, nhưng cô chính là cố ý làm đổ rượu lên người anh. Nếu có thể, cô còn muốn tặng cho anh hai cú đấm để giải nỗi hận trong lòng.
“Thác, thôi bỏ đi, cô ấy cũng không phải cố ý, đừng làm người ta sợ.” Vi Thừa An yên ổn ngồi ở một bên, không thèm để ý nói, chỉ một ly rượu thôi mà, chuyện này cũng thường xuyên xảy ra, Thác phản ứng cũng hơi quá đi.
“Tôi vào toilet.” Tư Đồ Thác đứng dậy đi ra ngoài.
“Người đẹp,không cần để ý, anh ấy vốn là người như vậy.” Vi Thừa An tươi cười an ủi cô, bản thân chưa bao giờ giận dữ với phụ nữ.
“Là em không tốt.” Bề ngoài Mã Tiểu Dung tỏ ý hối lỗi nhưng trong lòng lại rất đắc ý, cô còn đang nghĩ phải làm thế nào để chỉnh hắn ta, khó mà có được cơ hội như hôm nay, cô nên vì tiểu Điệp mà báo thù.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngay khi Âu Dương Điệp đi vào quán bar, cũng nhìn ngó chung quanh nhưng không thấy bóng dáng Tiểu Dung đâu, trong lúc cô đang tìm kiếm thì chị Liễu nhẹ nhàng bước đến.
“Dương thiếu gia vẫn còn nhớ đến chị Liễu sao? Thế nào? Cậu có muốn tôi giới thiệu cho cậu một cô gái xinh đẹp không?”
“Chị Liễu, sao tôi lại không nhớ chị, chỉ tại tôi không rảnh nên không thể đến ủng hộ chị thôi. Mấy ngày không gặp chị Liễu có vẻ ngày càng đẹp ra, có điều hôm nay tôi sẽ không làm phiền đến chị, tôi dẫn bạn đến chơi.” Dương Nhất Minh cũng cười nói.
Bạn? chị Liễu nhìn thấy Âu Dương Điệp đứng ở bên cạnh, sắc mặt có phần khó hiểu, sau khi hiểu ra lại tươi cười như bình thường, chẳng trách cô ta lại không chịu làm ở đây , thì ra là đã kiếm được một nơi tốt hơn. “ Được, vậy tôi không làm phiền hai người, hai người cứ tự nhiên, có chuyện gì cứ tìm tôi.”
Âu Dương Điệp xấu hổ cúi đầu nhìn ly rượu trong tay, cô biết chị Liễu chắc chắn nhận ra mình.
“Người đẹp mặc áo sơ mi, chúng ta cùng uống một ly, chúc mừng chúng ta ngẫu nhiên gặp lại.” Dương Nhất Minh nâng ly rượu lên nói, khóe môi mang theo một nụ cười bí ẩn.
“ Được rồi, tiện đây cũng cảm ơn anh lần trước đã giúp tôi.” Âu Dương Điệp cũng nâng ly rượu lên thoải mái uống một ngụm.
“Thật sảng khoái.” Dương Nhất Minh nói, sau đó lại nâng một ly khác lên:“Chúng ta cùng uống một ly nữa.”
“Anh cũng đừng nên quá chén.” Âu Dương Điệp lập tức nhìn anh cảnh báo, những chuyện này cô cũng đã có kinh nghiệm nên sẽ không để mình uống quá nhiều rượu, huống chi cô còn phải đi tìm Tiểu Dung.
“ Ha ha, đây cũng là một đề nghị không tồi.” Dương Nhất Minh cười to nói, cô thật sự rất đáng yêu, đột nhiên có người đang nhẹ nhàng bước về phía mình, anh lập tức vui mừng hô lên: “Tư Đồ chủ tịch, thật trùng hợp anh cũng đến quán bar này vui chơi sao, không ngại cùng tôi uống một ly chứ?”