Yêu Thêm Lần Nữa

Chương 279: 279: Chuyện Quan Trọng






“Tầng lớp trung lưu? Ý anh là?” Jack khẽ nhăn mặt nhíu mi hỏi, đối với việc kinh doanh, anh dường như cũng cảm thấy có hứng thú.

“Tôi đã phái người cẩn thận nghiên cứu, tuy rằng mấy năm nay kinh tế Đại Lục phát triển thần tốc, nhưng nói cho cùng nó cũng chỉ là một nước đang phát triển, người giàu có rất nhiều, nhưng tầng lớp trung lưu lại chiếm một bộ phận rất đông, bọn họ nhìn lên thì chẳng bằng ai nhưng nhìn xuống chẳng ai bằng họ, bọn họ rất khát vọng rất mong muốn mua được trang sức đá quý, nhưng giá cả của những thứ này rất đắt đỏ, chính vì vậy đã khiến họ chỉ biết đứng nhìn từ xa mà không dừng bước.

, cho nên, tôi nghĩ nếu như chúng ta hợp tác, anh có kỹ thuật thành thục cùng những nhà thiết kế tài ba, còn tôi sẽ mở đường phát triển thị trường này, nhất định sẽ thành công rực rỡ.

” Tư Đồ Thác tràn đầy tin tưởng phân tích.

“Ừm, anh phân tích rất đúng, thật ra tôi vẫn luôn nghĩ đến làm thế nào để mở rộng thị trường này, yêu thích cái đẹp thì chẳng phân biệt phú quý hay nghèo hèn.

” Jack gật gật đầu, vả lại công ty của mình rất giàu có, nhưng trên thế giới người giàu dù sao cũng rất nhiều, mà đại đa số những người này đã từng trải qua những ngày tháng bình dân, anh cũng không muốn bỏ qua giai đoạn trung lưu của họ.

“Cho nên, chúng ta cần phải chiếm lĩnh thị trường trước, thế nào? Mr Jack, anh có đồng ý hợp tác hay không?” Tư Đồ Thác tranh thủ thời cơ liền hỏi.

“Bản thân tôi cảm thấy vô cùng có hứng thú, nhưng kế hoạch hợp tác này hôm khác chúng ta hãy nói có được không? Hôm nay tôi chỉ là tới thăm Tiểu Điệp.

” Jack nói, anh còn có chuyện quan trọng hơn nữa này.

“Đương nhiên.

Chúng ta cạn ly.

” Tư Đồ Thác nâng ly rượu lên, chỉ cần anh ta có hứng thú là tốt rồi.


Trong bệnh viện.

Bác sĩ cẩn thận kiểm tra cho Mã Tiểu Dung, cô đau đớn đến mức sắc mặt trở nên vàng vọt như ngọn nến.

“Đau bao lâu rồi?” Bác sĩ hỏi.

“Sáng hôm nay bắt đầu đau.


“Trước kia có từng xảy ra tình trạng tương tự như vậy không?”
“Có, bác sĩ chuẩn đoán là viêm dạ dày mãn tính.

” Mã Tiểu Dung nói, xem ra những ngày mình ở quán bar đã uống rượu đến hỏng dạ dày luôn rồi, chỉ là trước đây không đau nghiêm trọng đến như vậy, nên cô cũng không thèm quan tâm.

“Bây giờ chỉ có thể truyền nước biển trước, nhưng sau này cô phải bảo vệ tốt dạ dày của mình, từ từ điều dưỡng biết không?” Bác sĩ vừa kê toa vừa dặn dò.

“Tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ.

” Mã Tiểu Dung cám ơn.

Bác sĩ giao toa thuốc cho Vi Thừa An đang đứng ở bên cạnh, không khỏi nén giận nói mấy câu: “Anh làm chồng cũng nên quan tâm đến vợ của mình chứ, đi lấy thuốc đi.


Anh lặng đi một chút nhưng cũng không có giải thích, chỉ đáp lại một câu “Biết rồi.

” liền nâng cô dậy.

Mã Tiểu Dung há hốc mồm, muốn giải thích rồi lại thôi, loại chuyện như vầy không cần giải thích, chỉ sợ càng giải thích càng khiến người ta hoài nghi.

“Bây giờ cảm thấy thế nào? Có còn đau lắm không?” Vi Thừa An vừa dìu cô đi đến chỗ lấy thuốc vừa hỏi.

“Đau.

” Mã Tiểu Dung gật đầu, yếu ớt trả lời, sức nặng thân thể cô đều dựa hết lên người anh.

“Vậy em cứ ở đây chờ tôi.

” Vi Thừa An đỡ lấy cô dìu cô ngồi vào một bên rồi mới rời đi.

Anh nhanh chóng đi lấy thuốc rồi tiến tới nâng cô dậy, nói: “Đi, chúng ta đến phòng bệnh.


“Không phải đi truyền nước biển sao? Sao lại đến phòng bệnh?” Mã Tiểu Dung nghi ngờ, chẳng lẽ phải nằm viện sao?

“Dạ dày của cô đau dữ dội như vậy, nằm trong phòng bệnh truyền nước biển sẽ thoải mái hơn.

” Vi Thừa An nói.

“Không sao đâu, tôi ngồi là được rồi.

” Mã Tiểu Dung cự tuyệt, thứ cô lập tức nghĩ đến chính là tiền phòng bệnh rất đắt, cô không muốn lãng phí, tuy rằng hiện tại tiền lương của cô không phải quá thấp, nhưng cô còn phải trả nợ, sau khi mẹ qua đời cô đã mượn không ít tiền của bạn bè thân thích, bây giờ vẫn còn chưa trả hết nợ, cho nên cô nhất định phải ăn xài tiết kiệm.

“Nằm không phải thoải mái hơn sao? Huống chi bây giờ dạ dày của cô đau dữ dội như vậy?” Vi Thừa An khó hiểu nhìn cô, thật ra cô đang suy nghĩa gì vậy?
“Nằm đúng là thoải mái thật, nhưng mà phải có tiền, tôi không có dư tiền để thanh toán tiền phòng bệnh.

” Mã Tiểu Dung thẳng thắn nói, tuy rằng cô rất nghèo, nhưng cô cảm thấy chuyện này chẳng có gì đáng để xấu hổ, cô cũng không muốn để cho anh thương xót, đồng tình.

“Tôi sẽ thanh toán.

” Vi Thừa An thật không ngờ cô lại vì lý do không có tiền, theo lý mà nói tiền lương của cô hẳn là không thấp, tại sao lại không có tiền.

“Tôi không muốn thiếu nợ ân tình của anh, đi thôi, chúng ta đến phòng truyền dịch.

” Mã Tiểu Dung dứt khoác nói, cố chấp đi về hướng phòng truyền dịch.

“Coi như tôi vì chuyện lần trước mà bồi thường cho em.

” Vi Thừa An cũng cố chấp giữ chặt cô, cô đã bệnh nghiêm trọng như vậy mà vẫn còn nghĩ đến tiền.

“Chuyện đó không trách anh, anh không cần bồi thường, còn nữa, sau này đừng nhắc lại chuyện đó, tôi muốn quên nó.

” Mã Tiểu Dung chịu đựng đau đớn, nói.

Vi Thừa An thấy cô nhất định không chịu, dứt khoát ôm lấy cô “Vậy coi như tôi cho em mượn, sau này trả.



“Anh…” Mã Tiểu Dung thấy hắn bá đạo ôm lấy mình, nhưng kỳ lạ là cô lại không ghét bỏ.

Nhìn các y tá truyền nước biển cho mình từng giọt từng giọt, một lát sau đau đớn dường như giảm bớt, cô cũng mệt mỏi nhắm mắt lại, liền nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Vi Thừa An ngồi ở một bên nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của cô, chợt nhớ tới lần nhìn thấy cô trong quán rượu, suy nghĩ đến lần đầu tiên của cô, bất chợt thấy cô thật là một cô gái bí ẩn, nhưng có thể khẳng định cô chắc chắn rất thiếu thốn tiền bạc, chính vì cần tiền nên không thể không đến quán bar, nghĩ đến khả năng này đột nhiên anh cảm thấy hơi đau lòng, một cô gái như vậy nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ kiên cường…
Ăn xong cơm tối, ngồi trên ghế sofa ăn trái cây tráng miệng, Jack vẫn không kìm được thốt lên lời ca ngợi: “Tiểu Điệp, hôm nay thức ăn quá tuyệt vời.


“Jack, nếu anh thích thì lần sau tôi sẽ làm cho anh ăn.

” Âu Dương Điệp cười cười, cả buổi tối anh luôn miệng khen ngợi mình khiến cô rất ngượng ngùng.

“Tiểu Điệp, tôi rất muốn thường xuyên ăn thức ăn do em nấu, cho nên hôm nay tôi đến không chỉ đơn thuần là tới thăm em, mà còn có chuyện quan trọng hơn muốn nói với em.

” Vẻ mặt Jack đột nhiên nghiêm túc.

“Chuyện gì?” Âu Dương Điệp sửng sốt.

Tư Đồ Thác còn đang nghĩ phải làm thế nào mở miệng nói cho anh ta biết mối quan hệ giữa mình và Tiểu Điệp, chợt nghe anh ta nói như vậy, không thể không nhìn chằm chằm anh ta, sao bản thân lại xuất hiện một loại dự cảm không tốt.

.