Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 201




Chương 201

“Dừng…”, Mục Long xua tay, trước đó thực sự không phát hiện ra tên thảo mai này cũng biết nịnh hót thế này, e rằng trước đó đã được luyện tập qua rồi.

“Nếu đã như vậy thì đệ ngược lại có một chủ ý, lão đại huynh dũng cảm vô địch, chi bằng chúng ta lấy cái tên ‘hội Vô Địch’, thế nào?”, nhắc đến hai từ vô địch, mắt Kim Bá Thiên sáng long lanh, tựa như rất đặt tâm huyết vào cái tên này vậy.

Nghe vậy, Mục Long tỏ ra ghét bỏ, sau đó nhìn chằm chằm Kim Bá Thiên, sao có thể không nhìn ra được chút tính toán nhỏ này của hắn ta chứ.

Tên này trước đó đã từng nói về nguồn gốc cái tên của hắn ta, vốn dĩ gọi là ‘Kim Vô Địch’ nhưng sau đó lại đổi thành ‘Kim Bá Thiên’, giờ lại nghĩ ra cái tên hội Vô Địch, đương nhiên không cần nghĩ cũng biết.

“Không được, cái tên hội Vô Địch này nghe quá tầm thường, lại không đủ bá khí, chi bằng gọi là hội Bá Thiên đi, thế nào?”, Mục Long nhìn Kim Bá Thiên, thâm ý sâu sắc nói.

“Bá Thiên hội… đó chẳng phải là…”

Kim Bá Thiên lập tức hoảng hốt nói: “Lão đại, việc này không đùa được đâu, đệ chỉ là thuận miệng nói chơi thôi, huynh tuyệt đối đừng hiểu nhầm, chỉ cần còn một ngày huynh ở trên đời này thì Kim Bá Thiên đệ vĩnh viễn sẽ là lão nhị…”

“Ai đùa với ngươi? Chỉ là cái tên thôi mà, hơn nữa hội Bá Thiên này của chúng ta chỉ có hai người, không cần phải câu nệ như vậy, nghe thuận miệng là được”.

Kim Bá Thiên nghe vậy thì nhìn chằm chằm vào Mục Long hồi lâu mới gật đầu nói: “Được, vậy đệ sẽ đi làm một tấm bảng hiệu để treo lên!”

Nếu như nói mệnh lệnh Giang Thiên Vũ bế quan trước đó khiến cái tên Mục Long thu hút sự chú ý của mọi người, vậy thì sau này đánh đến hội Thiên Vũ không nghi ngờ gì sẽ nhất chiến thành danh, nổi tiếng khắp ngoại môn.

Bích Cung cảnh tầng thứ nhất, một mình hoành hành hội Thiên Vũ, hơn nữa còn lâm trận đột phá, việc này còn xảy ra vào ngay ngày đầu tiên Mục Long gia nhập ngoại môn.

Cùng lúc đó còn có cái tên hội Bá Thiên này, mặc dù chỉ có hai người nhưng vì có Mục Long nên không ai dám khinh thường.

Có điều, cũng có rất nhiều người đang mong đợi. Bởi vì ba ngày sau, khi Giang Thiên Vũ ra khỏi Tụ Linh tháp ắt sẽ có một cuộc chạm trán nảy lửa với Mục Long.

Hai năm trước, Giang Thiên Vũ đã nổi danh chỉ trong một đêm, tạo nên hội Thiên Vũ, mà hiện tại ngày đầu tiên Mục Long vào ngoại môn đã càn quét hội Thiên Vũ, tài năng của người hai người này đúng là ngang tài ngang sức.

Trong ngoại môn đã yên lặng quá lâu rồi, đám đệ tử đó đều đang mong đợi giữa hai đại thiên tài này sẽ bùng phát ra pháo hoa thế nào.

Trong ba ngày, khắp ngoại môn đều xôn xao bàn tán.

Mục Long lại lựa chọn không thèm bận tâm, sau khi hắn đột phá cảnh giới thì vẫn luôn bận rộn củng cố cảnh giới.

Sáng sớm ba hôm sau, tại hội Bá Thiên, bên hồ sen.

Mục Long mở trừng hai mắt, miệng phun ra một ngụm trọc khí, tinh thần cả người dũ phát cô đọng hơn so với ba ngày trước.

“Ước chừng thời gian thì đã ba ngày trôi qua rồi, Giang Thiên Vũ đó chắc cũng đã xuất quan”, Mục Long ngưng thần, nhìn về phía hồ sen, ánh mắt chớp lóe.