Yêu Thần Ký

Chương 12: Linh Hồn Hải




Nhiếp Ly đã nói như vậy, nếu Thần Thánh thế gia tìm Nhiếp Ly gây chuyện, đây chẳng phải đang nói Thần Thánh thế gia là tiểu nhân?

Bất kể Thẩm Tú hay Thẩm Việt, đều bị Nhiếp Ly nói tức đến thổ huyết.

Diệp Tử Vân không khỏi nhìn Nhiếp Ly nhiều hơn một chút, không nghĩ tới Nhiếp Ly lại có đảm lược như vậy, dám đắc tội Thần Thánh thế gia một trong ba đại thế gia đỉnh phong của Quang Huy Chi Thành.

Thời gian gần đây, một loạt hành động của Nhiếp Ly đã làm cho không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của hắn. Trong lòng Diệp Tử Vân cũng sinh ra hứng thú với Nhiếp Ly, Nhiếp Ly rút cuộc là loại người gì?

Về phần Tiếu Ngưng Nhi, nghe thấy Nhiếp Ly dùng lời nói sắc bén xoáy thẳng chỗ đau của Thần Thánh thế gia, cũng có cảm giác thống khoái. Bởi vì gia tộc nàng muốn gả nàng cho Thần Thánh thế gia, trong lòng nàng phi thường không muốn, ngay từ đầu nàng đã không có chút hảo cảm nào với Thần Thánh thế gia cả.

Chứng kiến Nhiếp Ly khiến Thẩm Tú, Thẩm Việt á khẩu không nói nên lời, mà lại còn chơi bài xỏ lá ba que, nàng không khỏi buồn cười. Đồng thời trong lòng nàng cũng sinh ra sùng bái thật sâu với Nhiếp Ly, phải có học thức uyên bác cỡ nào mới có thể liếc cái nhìn ra xuất xứ của Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo? Hóa ra thời điểm những kẻ này lãng phí thời gian thì Nhiếp Ly lại một mực đọc sách học tập.

Lúc này ở bên ngoài phòng học, Lữ Dã vội vàng chạy tới, đưa Lôi Hỏa Thánh Điển cho lão giả áo xám.

Phó viện trưởng Diệp Thắng liên tục chú ý thần thái của lão giả áo xám thần bí.

Lão giả áo xám lật xem hình sáu trang ba mươi trong Lôi Hỏa Thánh Điển, nhìn thấy Minh văn Lôi Hỏa, lại đối chiếu với Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo, một mực trầm mặt không nói.

Diệp Thắng không dám mở miệng, đây quả thật là chuyện đáng cười của Thần Thánh thế gia, nhưng liên quan tới cao tầng Quang Huy Chi Thành hắn cũng không dám nói gì về sự tình này.

Lão giả áo xám lật xem Lôi Hỏa Thánh Điển, văn tự trên đó rất phức tạp, hắn cũng chỉ nhận ra một ít, Nhiếp Ly học thức uyên bác đến vậy sao, làm hắn khiếp sợ trong lòng, trầm mặc một lát:

- “Nhiếp Ly này có thiên phú như thế nào?”

Diệp Thắng nhìn về phía Lữ Dã, đối với đệ tử không có danh tiếng, làm một phó viện trưởng như hắn cũng không biết nhiều.

Lữ Dã vội nói:

- "Ta vừa mới nhìn qua, hắn có xích sắc Linh Hồn Hải.”

Lão giả áo xám gật đầu:

- “Đáng tiếc, kẻ này học rộng tài cao, tiếc là thiên phú không tốt, nếu không tiền đồ vô lượng, Diệp Thắng, an bài cho hắn làm Chấp Sự Sưu Tập!”

- “Vâng!”

Diệp Thắng vội gật đầu, hắn biết rõ lão giả áo xám nổi lòng yêu tài, tuy thiên phú Nhiếp Ly rất kém, nhưng học thức lại uyên thâm, đến Lôi Hỏa Thánh Điển cũng nhận ra, làm Chấp Sự Sưu Tập vừa vặn có thể nghiên cứu các loại bí điển.

Người trong Quang Huy Chi Thành đều chú trọng đến công pháp tu luyện của bản thân, lại rất ít ai kiên nhẫn đi nghiên cứu điển tích. Lão giả áo xám an bài như vậy còn muốn bảo vệ Nhiếp Ly, bởi vì dù sao đây cũng là công việc trong Thánh Lan học viện, Thần Thánh thế gia sẽ không thể chèn ép Nhiếp Ly nữa.

Bất quá, Nhiếp Ly phải sợ Thần Thánh thế gia chèn ép sao? Nếu là kiếp trước, Nhiếp Ly nhất định sẽ sợ đầu sợ đuôi, đối với Thần Thánh thế gia tránh còn không kịp ấy chứ, nhưng ở kiếp này Nhiếp Ly chắc chắn sẽ không ôm cục giận trong bụng đâu.

Ân oán kiếp trước, Nhiếp Ly vẫn còn ghi tạc trong lòng, còn muốn chậm rãi tính sổ với Thần Thánh thế gia!

Thẩm Tú oán độc nhìn Nhiếp Ly, nàng căm hận Nhiếp Ly đã tới cực điểm, lạnh giọng nói:

- “Sự tình hôm nay, ta sẽ ghi nhớ trong lòng!”

Thẩm Tú là người có thù tất báo, thân là đạo sư của Nhiếp Ly nàng có rất nhiều cách gây phiền toái cho Nhiếp Ly.

Hừ hừ, Nhiếp Ly cười khẩy, là đạo sư mà rõ ràng lại uy hiếp đệ tử, thật không biết xấu hổ! Coi như Thần Thánh thế gia không tìm hắn, hắn cũng muốn tìm đến Thần Thánh thế gia!

Đây mới chỉ là lần giao phong đầu tiên mà thôi, Nhiếp Ly còn rất nhiều hậu thủ chưa lấy ra, vì thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ, không thể đắc tội Thần Thánh thế gia quá nhiều, dù sao Thần Thánh thế gia cũng là một trong ba đại gia tộc đỉnh phong bên trong Quang Huy Chi Thành. Nhiếp Ly hiểu, hắn thật sự cần tăng thực lực lên.

Thẩm Tú cũng không có tâm tư dạy học nữa, vội vàng cho hết chương trình rồi đi.

Sự tình này, rất nhanh truyền đi giữa các học viên, Thần Thánh thế gia vẫn luôn cao cao tại thượng bị sỉ vả không thương tiếc, mặc kệ Thần Thánh thế gia che giấu thế nào, loại hành vi vi phạm chuẩn mực đạo đức của Yêu Linh sư đều sẽ bị tất cả Yêu Linh sư khác phỉ nhổ.

Thần Thánh thế gia quả thực đã coi Nhiếp Ly thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, bất quá họ không dám làm gì Nhiếp Ly cả, trái lại một khi Nhiếp Ly xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người đều sẽ hoài nghi lên đầu Thần Thánh thế gia bọn hắn, sự tình trắng trợn như vậy bọn họ cũng không dám làm liều, dù sao Thần Thánh thế gia cũng không phải một tay che trời trong Quang Huy Chi Thành.

Sau việc này, uy vọng của Thần Thánh thế gia hao tổn nhiều, nghe nói gia chủ Thần Thánh thế gia bái phỏng thành chủ Quang Huy Chi Thành cũng chính là phụ thân Diệp Tử Vân đã bị cự tuyệt.

Đối với Nhiếp Ly thì đây quả thật là tin mừng. Tuy chưa biết làm sao để đến gần Diệp Tử Vân, nhưng có thể phá hư hôn sự của Diệp Tử Vân và Thẩm Việt cũng là một việc đáng cao hứng.

Trải qua việc này, hình tượng của Thẩm Việt trong lòng Diệp Tử Vân đã xuống thấp không ít.

Phòng phó viện trưởng.

Thanh âm bén nhọn của Thẩm Tú truyền ra.

- “Phó viện trưởng Diệp Thắng, học sinh Nhiếp Ly trong mắt không có tôn trưởng, trên lớp học công nhiên chống đối đạo sư, vô lễ tới cực điểm, ta thỉnh cầu Diệp Thắng phó viện trưởng phê chuẩn, đuổi học hắn!”

Thẩm Tú kích động nói ra.

Mặc dù không có vị đại nhân vật kia, với kiến thức phong phú của Nhiếp Ly, tương lai coi như không thể trở thành Yêu Linh sư cường đại cũng có thể trở thành thượng khách của các đại nhân vật, đệ tử như vậy sao Diệp Thắng có thể khai trừ? Huống chi Nhiếp Ly được đại nhân vật kia nhìn trúng, nhưng Thẩm Tú lại là người của Thần Thánh thế gia nên vẫn phải bán cho nàng chút mặt mũi, Diệp Thắng cười híp mắt trả lời:

- “Chuyện này ta sẽ suy nghĩ, đuổi học một đệ tử sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn.”

- “Diệp Thắng phó viện trưởng, điều này thì cần gì phải suy nghĩ, ta thỉnh cầu lập tức đuổi học Nhiếp Ly, nếu không khóa này ta không dạy nổi nữa!”

Thẩm Tú căm giận nói.

Ánh mắt Diệp Thắng lóe lên, Thẩm Tú không khỏi quá mất chừng mực rồi, hắn cười nói:

- “Đã vậy ta điều ngươi đến lớp khác, như thế nào?”

Thẩm Tú nao nao, nàng nghĩ rằng Diệp Thắng tất nhiên sẽ bán mặt mũi cho Thần Thánh thế gia, nhưng từ lời nói của hắn nàng nghe được ý tứ bảo vệ Nhiếp Ly, nếu như nàng bị điều đến lớp khác vậy chẳng phải là không có biện pháp gây phiền toái cho Nhiếp Ly hay sao. Trong lòng Thẩm Tú hung hăng nguyền rủa Diệp Thắng một trận, không thể không nuốt xuống cục tức này:

- “Vậy thì cũng không cần. Chuyện hôm nay coi như xong. Hai tháng sau chính là khảo thí võ giả, nếu như hắn nằm trong ba hạng cuối xếp hạng võ giả học đồ trong lớp, việc này phó viện trưởng Diệp Thắng không còn ý kiến gì nữa chứ? Dựa theo quy định của Thánh Lan học viện, ba người xếp cuối đã đủ để bị đuổi học rồi!”

- “Điều này thì không có vấn đề gì!”

Diệp Thắng cười ha hả nói.

Thẩm Tú hừ một tiếng, quay người đóng sầm cửa lại.

Nhìn Thẩm Tú ly khai, trong mắt Diệp Thắng hiện lên một tia hàn ý, Thẩm Tú ỷ mình là người của Thần Thánh thế gia, không khỏi quá mức ngang ngược. Diệp Thắng suy nghĩ một chút, thành tích của Nhiếp Ly coi như là kém nhưng dựa vào tri thức của mình chắc không đến nỗi đội ba danh cuối a. Mà dù có đội sổ, bị thôi học thì vị đại nhân kia cũng sẽ ra tay mời chào Nhiếp Ly mà thôi.

Lúc này, ở tầng ba thư viện, nơi này có rất nhiều phòng nhỏ là để cho học viên Thánh Lan Học Viện đọc sách, bất quá hiện giờ ở nơi này nghiễm nhiên trở thành căn cứ hoạt động của đám Nhiếp Ly, bởi vì Nhiếp Ly đã trở thành Chấp Sự Sưu Tập thư viện Thánh Lan Học Viện. Cái chức chấp sự này cũng chẳng cần làm gì cả, mỗi tháng lại được hơn ba trăm yêu linh tệ, chuyện ngon như vậy cớ sao không làm?

Việc Thánh Lan Học Viện mời Nhiếp Ly có chút kỳ quái, nhưng Nhiếp Ly hơi nghĩ chút liền hiểu, đây là cao tầng Thánh Lan Học Viện bảo vệ hắn khỏi bị Thần Thánh thế gia chèn ép! Chấp Sự Sưu Tập tuy rằng không lớn, nhưng dù sao cũng là chức vị Chấp Sự trong Thánh Lan Học Viện, coi như là Thần Thánh thế gia cũng phải cố kỵ một chút.

Bởi vì việc này, Nhiếp Ly đối với cao tầng Thánh Lan Học Viện có thêm không ít hảo cảm.

Phó viện trưởng Diệp Thắng không hề biết, bởi vì một câu của đại nhân vật kia mà an bài cho Nhiếp Ly vị trí Chấp Sự, tương lai sẽ mang đến cho Thánh Lan Học Viện biết bao nhiêu chỗ tốt.

- “Nhiếp Ly, ngươi đắc tội Thần Thánh thế gia như vậy, liệu có việc gì hay không?”

Đỗ Trạch trầm mặc một lát nói, hắn vốn là người cẩn thận.

- “Quản hắn làm gì, thoải mái là được.”

Lục Phiêu nhếch miệng, nhìn thấy sắc mặt tức giận của Thẩm Tú, hắn cũng rất thống khoái, hắn vẫn luôn khó chịu nữ nhân này.

Nhiếp Ly nhìn Đỗ Trạch gật đầu:

- “Ta tự có nắm chắc! Mấy ngày nay chúng ta đều không cần phải đi học, Thẩm Tú chắc chắn cũng đang ước như vậy đấy.”

Nếu Nhiếp Ly đã nói vậy, Đỗ Trạch cũng không nói nữa.

Lúc này, bên cạnh Nhiếp Ly ngoài Lục Phiêu và Đỗ Trạch, còn có ba đệ tử bình dân khác, đều là người cùng chịu phạt với Nhiếp Ly ngày đó, thiên phú cả ba đều không tốt, chỉ có xích sắc Linh Hồn Hải. Ba đệ tử bình dân này phân biệt gọi là Vệ Nam, Chu Tường Tuấn, Trương Minh.

Nhiếp Ly cũng tương đối tin tưởng ba người, kiếp trước bọn hắn đều là trợ thủ đắc lực của Đỗ Trạch, quan hệ với Nhiếp Ly không tệ, hơn nữa rất trung thành với Đỗ Trạch, trận chiến trong Quang Huy Chi Thành đã cùng chết trận với Đỗ Trạch, đều là hảo huynh đệ!

Mà kiếp này, tiểu đoàn thể của bọn hắn, nghiễm nhiên lấy Nhiếp Ly cầm đầu.

- “Ta vừa lấy hơn sáu nghìn yêu linh tệ mua sáu miếng Linh Hồn thủy tinh sơ cấp, ta muốn kiểm tra một chút thể chất của các ngươi!”

Nhiếp Ly nhìn về phía bọn hắn nói.

- “Kiểm tra thể chất? Nhập học đã làm rồi mà?”

Đỗ Trạch nghi ngờ hỏi.

Nhiếp Ly cười thần bí:

- “Ta kiểm tra không giống bọn họ!”

Mọi người có chút nghi hoặc, tại Quang Huy Chi Thành vẫn quen dùng một phương pháp kiểm tra, Linh Hồn lực bọn hắn đã xác định, Nhiếp Ly còn muốn kiểm tra cái gì? Một quả Linh Hồn thủy tinh sơ cấp giá hơn một nghìn yêu linh tệ đây! Nhiếp Ly thoáng cái mua sáu miếng! Bất quá Nhiếp Ly bày ra học thức uyên bác khiến bọn họ nể phục, vì vậy bọn họ tin tưởng Nhiếp Ly không nghi ngờ.

- “Linh Hồn thủy tinh bình thường chưa dùng qua lần nào là nhạy bén nhất, nếu chỉ dùng để kiểm tra Linh Hồn Hải của một người, sẽ phi thường chuẩn xác, một khi có người thứ hai dùng chung một khối, Linh Hồn thạch sơ cấp sẽ bị làm nhiễu, chỉ có thể đo được cấp bậc Linh Hồn Hải cùng độ mạnh yếu của Linh Hồn lực.”

Nhiếp Ly mỉm cười nói.

- “Ngoài hai cái đó ra còn kiểm tra được cái gì nữa?”

Lục Phiêu ngạc nhiên nói.

- “Thuộc tính Linh Hồn Hải cùng hình thái Linh Hồn Hải!”

Nhiếp Ly cười nói.

Đám người Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều nhìn nhau, điều Nhiếp Ly nói có vẻ vô cùng cao thâm.