Tuy rằng sau đó vài ngày mọi chuyện liền dịu xuống,nhưng thật lòng thì bản thân Kiều Thanh Vy vẫn là vô cùng khó chịu.Làm sao mà có thể bình thường được khi mà giữa Trần Manh Khê và Ngô Phong vẫn bị liên tục bị gán ghép này nọ,mà chính bọn họ cũng suốt ngày đi cùng nhau còn gì rõ ràng là cố ý khiến mọi người hiểu lầm mà.Nhưng không sao cả,chẳng phải nó đã từng nói sẽ cố quên Ngô Phong hay sao,còn mong muốn sẽ chấp nhận lời tỏ tình của Giang Triết Khoa hay sao?Nó làm sao lại không giữ vững lập trường đến như vậy cơ chứ?Thật là hai mặt mà.Gần đến thi nữa rồi,nó vẫn đang vô cùng lo lắng về kết quả của bản thân,dù sao thì cũng nên cố gắng một chút,nên lo học là chính,việc của Ngô Phong vẫn là nên bỏ qua.Đến bữa trưa tại trường,Man Thư đem ánh mắt vô cùng khó hiểu mà dán chặt lên nó cùng Triết Khoa,hôm nay cả hai có vẻ hơi im lặng,lần này Lưu Dương lại thông minh hơn thường ngày,có thể nhìn thấy được sự im lặng đáng sợ hiện tại mà lên tiếng:
"Các cậu biết gì không?Hôm qua tôi đã nhìn thấy Ngô Phong và Manh Khê cùng nhau đi nhà sách,nói xem họ đến đó làm gì?"-thật lòng thì...khen quá sớm rồi
"Ha,để mua sách à!"-Giang Triết Khoa cười một cái về sự ngu ngốc,không đúng thời điểm của Lưu Dương rồi hỏi
"Đúng,thông minh!"
"Có ai nói cậu rất ngu dốt chưa?"-Hồ Man Thư đem theo hơi lạnh trừng mắt nhìn Lưu Dương ngây thơ
"Cậu là người đầu tiên!"
"Chút mừng cậu,lão tử ta đang mở hàng giúp cậu!"-nói xong cô liền cho rằng tên kế bên mê muội quá rồi,bản thân liền quay lại giải quyết bữa ăn của mình,nó và Triết Khoa cũng bắt đầu ăn,tất cả dường như có chút không ưa nhìn Lưu Dương tội nghiệp.Bỗng...
"Mình ngồi chung nha!"....