Yêu Thầm Là Chuyện Một Người

Chương 80: Thương Trường Như Chiến Trường 2






Lý Thẩm lo lắng liên tục nhìn đồng hồ, tin nhắn gửi đi cho anh nhưng không nhận được hồi đáp.

Đúng lúc đó Lục Vũ Bình ngang qua dẫn đường cho Đặng Cách và một số người đi theo ông ta về phòng họp ra hiệu ánh mắt cho cô.

Thời khắc quan trọng không thể chờ đợi được Đới Khải nữa, cô quay người lại quầy lễ tân lấy tài liệu còn chau mày hít một hơi thật sâu
“Đặng tổng, mời ngồi” Lục Vũ Bình hướng tay về phía ghế ngồi lịch sự “tiếp khách” tới nhà
Đặng Cách cười ha hả khách sáo: “Lục tổng khách khí quá rồi, mời ngồi!”
Cốc..cốc… cốc
Tiếng gõ cửa chưa ngắt lười, Lý Thẩm ôm tập tài liệu tự tin bước vào mỉm cười chào hỏi: “Các vị thất lễ rồi, tôi đến muộn”
Sau đó liền đi về phía ghế đối diện với vị trí Đặng Cách ngồi cách một mặt bàn, cô tươi cười đưa tay tỏ thiện chí: “Đặng tổng, chào ngài.

Giới thiệu một chút, tôi là giám đốc phòng pháp lý, cố vấn pháp luật cấp cao của công ty, Lý Thẩm”
“Lý tổng, hân hạnh” Đặng Cách đứng dậy bắt lấy tay cô đáp lại lời chào thân thiện
Tất cả ngồi vào vị trí, không khí cũng thay đổi, khác hẳn với việc cười nói vui vẻ thì bây giờ trên gương mặt ai cũng căng lên chú ý từng lời nói của mình

“Đặng tổng, việc sát nhập công nghệ AL của Hứa Ngôn vào Thịnh Thế đang có rất nhiều vấn đề cần thỏa thuận.

Chúng tôi cần được biết những quyền lợi mà AL Hứa Ngôn có thể đưa đến khi trở thành một phần của Thịnh Thế” Lục Vũ Bình nắm lấy hai tay đặt lên bàn, lời nói chững chạc, sắc bén khác với thường ngày nhởn nhơ trêu đùa với người xung quanh
“Đương nhiên” Đặng Cách mỉm cười đáp rồi nhìn sang luật sư của mình
Anh ta gật đầu rồi mở tập quyển hồ sơ ra, thư ký của Lục Vũ Bình đi tới cầm lấy đưa về bên cạnh cho Lục Vũ Bình xem
“ Lục tổng, Lý tổng.

Hai người biết đấy, công nghệ AL điện tử thông mình của Hứa Ngôn được phòng sáng chế tạo ra là kĩ thuật mới nhất chưa được đăng kí bản quyền nhưng vì điều kiện đầu tư nguồn vốn và cơ sở thực hiện bị hạn chế, việc duy trì công ty cũng đang gặp một số khó khăn.

Tin rằng dưới bàn tay của Thịnh Thế không những có thể giúp kĩ thuật của Hứa Ngôn vươn xa và phát triển cao hơn, nắm trong tay độc quyền kĩ thuật ứng dụng vào hệ thống thông minh cho tuyến xe lái tự động đời mới là một lợi thế.

Đương nhiên chúng tôi đến đây với tư cách là khách mời của Thịnh Thế đúng chứ? Lục Thị cũng đang trong quá trình tìm hiểu công nghệ mới này với giá gấp đôi, nếu như Thịnh Thế và Hứa Ngôn không có duyên thì công nghệ này chỉ có thể về tay người khác rồi!”
Lời nói tự tin quá mức của anh ta lại là một đòn chímạng đánh vào sau lưng anh ta thôi.


Không rõ là dưới sự bố trí của Đặng Cách hay vì anh ta làm trong Hứa Ngôn rồi tự cho mình là kẻ thông minh xem đó là một lợi thế
Lục Vũ Bình xem như đã đoán được hơn nửa người đằng sau xui khiến Hứa Ngôn cản trở dự án Bạch Hải rồi.

Còn Lý Thẩm nghe đến Lục Thị có chút khó xử nhưng rồi vì công việc cô mỉm cười đắc ý trong vài giây nhưng không ai nhận ra được ánh mắt thâm sâu của cô
“Đúng là, công nghệ kĩ thuật mới của Hứa Ngôn rất tốt, nhưng không thể so với công nghệ của MACHINE ở Úc chứ nhỉ? Nếu như Lục Thị đang ngắm tới kĩ thuật của Hứa Ngôn vậy kĩ thuật lắp ráp của MACHINE đang cần tới Thịnh Thế các anh thấy sao?? Thịnh Thế trên tinh thần muốn đưa công nghệ nước nhà vươn xa nên mới đồng ý thương lượng với Hứa Ngôn.

À để tôi nhắc cho anh nhớ, giá cổ phiếu của Hứa Ngôn 3 ngày gần đây đang gặp rắc rối thì phải nhỉ.

Chúng tôi là thiện chí, các anh lại xem đây là sự cầu khẩn ư? Vậy xin lỗi đàm phán đến đây là kết thúc”
Lục Vũ Bình trố mắt nhìn Lý Thẩm trong đầu còn thầm chửi bậy: “Em đang làm cái quái gì vậy, đừng nghĩ Đới Khải chống lưng em liền có thể quyết định vấn đề của phòng hành chính đấy chứ?”
Vị luật sư không ngờ việc mình ra uy lại như con mèo gầm trước mặt con sư tử, anh ta liền nhận ra mình đã sai, quay sang nhìn ánh mắt tia lên sự tức giận của Đặng Cách
Giám đốc phòng sáng chế giúp anh ta chữa cháy: “Lý tổng, xin cô nguôi giận, có thể cách diễn đạt của luật sư Húc chưa đúng với nguyện vọng của Hứa Ngôn, tôi là giám đốc phòng sáng chế Nghiêm Chí Hào đã cùng nhân viên kĩ thuật đưa ra thành tựu mới cũng như dưới sự ủy thác của hội đồng quản trị xin đảm bảo, việc Thịnh Thế ra tay ôm lấy Hứa Ngôn là điều mà chúng tôi chờ đợi.

Đổng sự trưởng Dương tin tưởng vào Thịnh Thế và chủ tịch Đới hơn hết!”

Lý Thẩm mỉm cười: “oh vậy sao, sự kì vọng của đổng sự trưởng đối với Thịnh thế là vinh dự của chúng tôi nhưng chúng tôi lại chưa thể nhìn thấy được thiện chí của Đặng tổng ở đây, một vị CEO trong hội đồng quản trị cấp cao”
Đang trầm tư suy nghĩ đối sách lại bị gọi tên Đặng Cách có chút hỗn loạn trong lòng nhưng rồi vẫn mỉm cười giả trân đáp: “Lục tổng, anh nói gì đi chứ? Lý tổng nói thế có phải là đã nghĩ oan cho tôi rồi không.

Tôi đến đây với vai trò là đại diện cho Hứa Ngôn nên mọi ý kiến của Thịnh Thế tôi đều sẽ tiếp thu và xem xét đấy chứ!”
Lục Vũ Bình cuối cùng cũng đứng dậy, chiến trường này cuối cùng anh cũng nên ra tay rồi
“Vậy được, nếu Hứa Ngôn đã dành sự tin tưởng cho Thịnh Thế vậy hãy cho Thịnh Thế nhìn thấy thành ý của mình không phải sao? Tôi đại diện của Thịnh Thế đưa ra một đề nghị.

Vì đảm bảo việc sáp nhập có thể tiến hành thuận lợi, tôi đề nghị bãi miễn chức vụ của CEO Đặng Cách”
Đặng Cách ngước mắt lên nhìn Lục Vũ Bình, ánh mắt thâm sâu đáp lại còn không quên một nụ cười cợt nhả: “Quá trình sáp nhập đã đi tới giai đoạn đàm phán như vậy rồi mà lại bãi nhiệm chức vụ của tôi, trò đùa này có hơi lớn rồi đấy!”
Lục Vũ Bình cũng đâu chịu thua, anh ta muốn lật ván cờ vậy anh liền chiều ý thôi.

Đang chống ta lên bàn liền giãn khoảng cách để cúi người xuống một khoảng nhất định mỉm cười đáp: “Đặng tổng, 2 năm trước ông có mở một tài khoản lén chuyển dời tài sản của công ty để tránh những rủi ro khó lương trong tương lai, ông nhất định phải rời khỏi chiếc ghế đó” Nhưng giám đốc còn lại cũng bắt đầu xôn xao quay qua quay lại thì thầm với nhau
Ông ta cười khổ biện minh: “Hoàn toàn là chuyện vô căn cứ, làm sao có thể nói như vậy chứ.

Không có chứng cứ thì đừng nói lung tung”
Lý Thẩm mất kiên nhẫn đập bàn đứng dậy gây sự chú ý rồi lấy ra tờ mẫu trong hồ sơ nhân sự đưa lên cho mọi người cùng thấy: “Lâm Nặc, nhân viên cũ của công ty AL Hứa Ngôn, anh ta là nhân chứng trong vụ việc Lục Tổng nói trên, nắm giữ chứng cứ Đặng tổng anh lập tài khoản bí mật để chuyển tiền ra khỏi công ty vào 2 năm trước”
“Không phải chứ Lý tổng, cầm CV của nhân viên đã thôi việc từ lâu rồi là có thể ngậm máu phun người, cậu ta thì làm nhân chứng cái gì chứ” Đặng Cách vẫn cứng đầu bao biện

Quả thật Lý Thẩm chỉ có thể nói được đến đó vì cô căn bản chưa gặp người tên Lâm Nặc, cô chỉ muốn kéo dài thời gian Đới Khải trở về mà thôi, trong lòng đang hỗn loạn thì ngay lúc đó cánh cửa phòng họp mở ra.
Tất cả đều ngoái người lại nhìn xem là ai, Đới Khải ánh mắt đầy sát khí tiến vào bên trong dường như là liều thuốc trấn an Lý Thẩm, cô như bỏ được cục đá nặng đang đè lên chân mình ra khỏi
“Đặng tổng, việc hợp tác giữa Thịnh Thế và Hứa Ngôn thiết nghĩ phải dựa trên cơ sở chân thành và tín nhiệm giữa hai bên.

Không phải sao? Nhưng Đặng tổng anh lại cố ý dàn dựng giở trò lừa bịp trộn hồ sơ nhân viên đã thôi việc với nhân viên tại chức để che giấu chứng cứ chuyển tài sản.

Với tư cách là người đứng đầu Thịnh Thế tôi đã gửi đồng thời chứng cứ và tài liệu trong tay tôi đến cho ban hội đồng quản trị của Hứa Ngôn rồi, mọi chuyện anh làm sẽ được phơi bày ánh sáng.

Rất đáng tiếc, buổi chiều đàm phán này phải tạm hủy ở đây, tôi-chủ tịch hội đồng quản trị của Thịnh Thế chờ câu trả lời của Hứa Ngôn vào thời gian sớm nhất, việc giúp đỡ Hứa Ngôn phải phụ thuộc vào việc anh có ngồi trên chiếc ghế tổng giám đốc điều hành nữa hay không”
Đặng Cách chống tay đứng dậy định nói gì đó thì cánh cửa phòng lại được mở ra, một thanh niên mặc quần jeans áo len cổ cao và khoác bên ngoài áo da nhìn phong cách rất bụi bặm, trên đầu còn đội nón lưỡi trai che nửa mặt cúi đầu đi vào khiến Đặng Cách ngớ người
Anh ta ngẩng đầu lên rõ ràng rành mạch nói: “Tôi chính là nhân viên cũ của Hứa Ngôn, Lâm Nặc”
Nhìn thấy bộ dạng không thể nói gì hơn nữa của Đặng Cách khiến Lý Thẩm nhìn Lục Vũ Bình mỉm cười đắc ý rồi quay sang nhìn người đàn ông tỏa sáng hôm nay.

Quả nhiên để làm chủ một tập đoàn lớn thì người đó không phải dạng vừa chút nào, anh ấy tìm kiếm và thuyết phục được Lâm Nặc thật sự quá lợi hại rồi
-Thiên Di-