Yêu Thầm Là Chuyện Một Người

Chương 75: Chỉ Vài Giây Thôi






Đến trưa Đới Khải mới xuất hiện ở tập đoàn, nhìn thấy chủ tịch Thư ký Kim nhanh chóng đi theo anh lên văn phòng làm việc, Lý Thẩm vì bù đầu bù cổ xem lại hợp động đền bù thiệt hại lần nữa mà không để ý anh đi qua
Công việc vốn dĩ có thể giao cho phòng pháp lý làm nhưng cô vẫn là không yên tâm, đây là dự án lớn nhất trong cuối năm nay nên cần phải chú ý gì chỉ là tiểu tiết nhỏ nhất
“Chủ tịch, người bên đảo Bạch Hải báo tin đã đàm phán với các hộ dân gần đó xong xuôi, chỉ cần kí hợp đồng là xong nhưng họ nói tốt nhất là anh nên đến để củng cố tinh thần cho họ vì nhưng người làng chài công việc của họ là đánh bắt kiếm sống qua ngày, nay bán đất thì họ không biết phải đi đâu làm gì, nói cách khác là tâm lí một số người trong họ còn chưa vững, người bên đó sợ trong lúc kí kết gặp chuyện”
Đới Khải cầm điện thoại lướt lướt gì đó gật gật đầu: “Được, cậu gọi Lục tổng đến văn phòng của tôi.

Bên Lương tổng như nào rồi, có động tĩnh gì chưa?”
Thư ký Kim lưỡng lự hai tay nắm chặt, môi mím một hồi mới đáp: “Vẫn chưa ạ, không biết là ông ta còn tính toán chuyện gì, tôi sợ ông ta còn muốn bàn bạc với lão gia”
“Không đâu, dù gì đây cũng là một phi vụ có lợi lớn cho ông ta, nên sẽ không thông đồng với người đó đâu.

Còn nữa cậu cho người lấy hợp đồng ở Lý tổng đi, cô ấy chắc đã chuẩn bị xong rồi đấy” Đới Khải tựa người lên ghế, chễm chệ lắc đầu
Anh cúi đầu nhận lệnh nhưng vẫn còn thắc mắc:”Vâng, nhưng Lý tổng có đi cùng ngài không ạ? Dù gì cô ấy cũng là cố vấn pháp lý cấp cao, pháp luật cô ấy hiểu nhất, việc thuyết phục dân làng cũng thuận lợi hơn”
Đới Khải không đáp, chỉ lắc đầu rồi khua tay ra hiệu không cần và thư ký Kim có thể ra ngoài được rồi.

Thư ký Kim đương nhiên không dám nói gì hơn nữa mà rời khỏi văn phòng
“Tiểu Lộ,… báo cho thư ký của Lục tổng là có việc gấp cần anh ấy cùng chủ tịch đi công tác”
Tiểu Lộ đứng dậy khi bị gọi, biết nhiệm vụ của mình liền gật đầu rồi bấm gọi kết nối đến phòng thư ký

Hồi lâu sau đó, Lục Vũ Bình xuất hiện với dáng vẻ hấp ta hấp tấp, nóng hết gan rụt chạy lên văn phòng của Đới Khải mà không ngả ngớn chào hỏi trợ lý như mọi khi nữa
“Khải, có chuyện gì à, tôi đang sốt ruột lo cho Hạ, nếu đi công tác cậu gọi Hạo Hiên đi cùng cậu được không?” Lục Vũ Bình vừa thở vừa nói
Đới Khải nhìn bộ dạng của Lục Vũ Bình ánh mắt cũng hiện lên những lo lắng nhất định: “Hạo Hiên đi hưởng tuần trăng mật, không thể cứ vậy gọi cậu ấy về được.

Có chuyện gì xảy ra với Nghiêm Hạ à?”
“Từ sáng sớm cô ấy đã rời đi, bỏ lại mảnh giấy nói đi Thượng Hải, trong người lại không được khỏe, tôi gọi gần trăm cuộc không ai bắt máy, lo chết tôi rồi” Lục Vũ Bình vừa nói về đi về bàn nghỉ rót một cốc nước đầy uống một hơi ừng ực
Đới Khải cầm lấy điện thoại đứng dậy đi về phía cửa: “Vậy cậu bay sang Thượng Hải tìm cô ấy thử xem, một mình tôi đến Bạch Hải cũng được… Còn không nhanh lên, gọi thử một lần nữa xem” Nhìn thấy Lục Vũ Bình ngồi xuống ghế, Đới Khải sốt ruột giục
Giật mình anh ta đứng dậy đi cùng Đới Khải ra ngoài, không quên lấy điện thoại ra gọi cho Trâu Nghiêm Hạ một lần nữa.

Đi đến cửa văn phòng của Lý Thẩm thì đầu dây bên kia bắt máy
“Vũ Bình,..

chẳng phải em nói anh là em đi Thượng Hải bàn việc làm ăn sao?”
Lục Vũ Bình sốt vó lo lắng hỏi: “Lúc tối bụng em còn khó chịu nên anh không yên tâm, không sao chứ?”
“Em không sao, lát nữa sẽ gọi lại cho anh nhé, em có việc cúp trước đây”
“Vậy lúc nào…”Chưa kịp nói hết câu thì đầu máy bên kia đã cúp máy trước, ánh chỉ là muốn nói lúc nào cô trở về anh ra sân bay đón cô thôi mà
Đúng lúc đó Lý Thẩm nhìn thấy hai người họ đứng trước cửa văn phòng liền ôm tập hợp đồng ra ngoài: “Chủ tịch, hợp đồng đã xong rồi đây ạ”

Đới Khải nhìn thấy cô đi giày cao gót còn ôm cả đống nặng như vậy lo lắng liền giành lấy rồi gọi lớn: “Thư Ký KIMM…”
Thư ký Kim giật bắn người chạy tới thì bị Đới Khải tống cả tập lên người: “Không phải bảo cậu cho người đến văn phòng Lý tổng lấy hợp đồng sao?”
“Xin lỗi chủ tịch, ban nãy tôi đến lấy nhưng chị ấy bảo chưa xong nên tôi đang đợi ạ” Thư ký Kim ríu rít xin lỗi không thôi
Lý Thẩm nhìn vậy cũng lên tiếng nói giúp: “Không sao, có chút hợp đồng tôi đưa đến cho nhân viên tài vụ là được mà”
Nhân lúc đó, không hiểu sao Lục Vũ Bình lại nảy ra ý tưởng không tồi: “Thẩm tử, chắc em không bận nhỉ, vậy thay anh đi công tác cùng chủ tịch nhé, Trâu Nghiêm Hạ không khỏe mà vẫn cố chấp bay sang Thượng Hải bàn việc làm ăn anh không yên tâm nên sẽ bay qua tìm cô ấy”
“Cậu ấy sao lại không khỏe, ăn nhằm thứ gì sao?” Lý Thẩm nghe vậy, sắc mặt biến đổi hết sức lo lắng níu lấy tay Lục Vũ Bình
“Không biết nữa, anh muốn đưa cô ấy đi khám mà không chịu, cứ ôm lấy đống tài liệu không chịu buông” Lục Vũ Bình buồn bã giải bày
Thấy Lý Thẩm níu lấy tay Lục Vũ Bình, Đới Khải nhíu mày như trẻ con giận dỗi: “Không cần, mình tôi đi là được rồi” đi qua người Lục Vũ Bình
Dù gì cũng không còn tài liệu quan trọng nào cần xử lý, Lý Thẩm đi cùng anh cũng không sao: “Sao được chứ, tôi dù sao cũng là cố vấn pháp lý cấp cao, đi cùng anh không phải có lợi hơn sao.

Anh chờ chút tôi đi lấy túi xách”
Vốn dĩ Đới Khải không muốn cô đi cùng là vì tâm lý người dân phức tạp, lỡ có người kích động lên làm liều thì rất nguy hiểm.

Nhưng nghe cô nói muốn đi cùng mình anh liền không cầm được mà đứng chờ cô
“Vậy nhé, tôi bay qua Thượng Hải đây!” Lục Vũ Bình hớn hở vỗ vai Đới Khải rồi từ thang máy chuyên dụng đi xuống
-Thượng Hải- 2 giờ chiều

“Tạp chí Visionary, bên tôi vẫn sẽ hợp tác ngoài ra cũng sẽ độc quyền thu mua tạp chí Inpase” Ngô Đình khẳng khái tuyên bố
Trâu Nghiêm Hạ vui mừng không từ gì có thể diễn tả hơn nữa, liền cúi đầu cảm ơn
Công việc xem như đã đàm phán hoàn tất, chỉ chờ ngày kí hợp đồng hai bên nữa là xong.

Ngô tổng cùng thư ký đích thân tiễn Trâu Nghiêm Hạ xuống đại sảnh của tập đoàn
“Chuyên viên Trâu, không ăn cơm đã rồi hẵng về” Ngô Đình còn muốn níu kéo mời cô ăn một bữa
Nhưng tiếc là Trâu Nghiêm Hạ nhanh chóng từ chối: “Cảm ơn anh, nhưng bạn trai tôi đang đợi tôi”
“Haha được vậy tôi không giữ cô lại nữa…” Đi đến gần cửa xoay anh ta liền dừng lại khoanh tay nói tiếp “Có điều tôi rất tò mò một chuyện”
Trâu Nghiêm Hạ cũng dừng bước lắng nghe lời mà Ngô Đình sắp sửa nói ra
“Nếu như vừa rồi, tôi từ chối cô, thì cô sẽ làm như thế nào?”
Đây quả là câu hỏi thú vị, Trâu Nghiêm Hạ nhìn sang thư ký của anh đáp: “Khi nãy thư ký của anh đuổi tới thì tôi sắp sửa đặt vé đi Quảng Châu”
“Tới tập đoàn ADAMS ư?”
“Đúng”
“Nhượng lại số đầu báo còn lại đã chuẩn bị cho chúng tôi đưa qua ADAMS?”
“Đúng” Trâu Nghiêm Hạ ngang ngược cùng kiêu hãnh đáp
“Nhưng theo tôi biết, số lượng cho tạp chí thời trang bên họ đầu tư năm nay đã đóng hạn”
Trâu Nghiêm Hạ nhún vai mỉm cười đáp: “Thử xem sao mà, dù gì thì chất lượng của Hoan Tụng nổi tiếng đó giờ cũng đủ gây tiếng vang đối với họ.

Ngoài ra với Inpase cũng sẽ khiến họ hứng thú thôi, không phải sao?”
Ngô Đình bất lực cười khổ: “Chuyên viên Trâu, có nghĩ đến chuyển môi trường làm việc khác không?”

“Ý của anh là?” Dù biết hàm ý trong câu nói đó những Trâu Nghiêm Hạ vẫn khiêm tốn hỏi ngược lại anh ta
Vị Ngô tổng chỉ lên biển lớn của tập đoàn: “Đến MEMORY đi, chức vụ, tiền lương, chắc chắn sẽ vừa ý cô”
“Đãi ngộ của MEMORY tôi tin rằng sẽ rất tốt, tiếc là gắn bó với Hoan Tụng 4 năm qua có chút không nỡ, nhưng nếu có ngày tôi bị bỏ rơi mong rằng MEMORY đã đón nhận tôi haha” Chỉ là một câu nói bông đùa nhưng sự kiên định của Ngô Đình bằng câu nói: “Được, nhất ngôn cửu đỉnh” khiến Nghiêm Hạ có chút động tâm muốn vượt tường Hoan Tung sang đầu quân cho MEMORY rồi
Ngồi trên xe taxi chuẩn bị ra sân bay thì Trâu Nghiêm Hạ nhận được tin nhắn thoại của Lục Vũ Bình rằng anh đã đến sân bay ở Thượng Hải.

Cô mỉm cười gửi tin nhắn rằng anh đợi cô ở đó, cả hai cùng bay về Hứa Tô
Tin nhắn phát đi, Trâu Nghiêm Hạ hít một hơi thật sâu bấm nút mở cửa sổ xe hóng làn gió của Thượng Hải, đã lâu rồi không đến đây, Thượng Hải ngày càng lộng lẫy và xinh đẹp
Lục Vũ Bình liên tục nhìn đồng hồ rồi lại nhìn ra cửa chính của sân bay để tìm bóng dáng Trâu Nghiêm Hạ, trong lúc anh nhìn đi hướng khác thì Trâu Nghiêm Hạ đúng lúc đi qua cửa chạy đến ôm chầm lấy anh
“Sao anh lại đến đây, không phải em nói xong việc sẽ
bay về sao?”
Lục Vũ Bình giật mình, từ từ muốn gỡ cô ra nhưng Trâu Nghiêm Hạ không chịu buông: “Chỉ vài giây thôi, ôm anh em liền được tiếp năng lương bảo vệ cả vũ trụ”
Anh nghe vậy không gỡ nữa ngược lại còn ôm cô chặt hơn: “Anh lo em gặp chuyện nên mới bay qua đây, em vẫn ổn là được rồi”
“Em rất ổn là đằng khác nhé,… đã đàm phán xong với MEMORY, vị trí chủ biên 90% thuộc về em rồi” Trâu Nghiêm Hạ gỡ tay ra khỏi cổ anh, vỗ ngực tự hào
Lục Vũ Bình vui mừng ôm chầm lấy cô xoay vài vòng khiến mọi người xung quanh chú ý đến nhưng họ không quản nhiều như vậy rồi
Mỗi lần cảm thấy mệt mỏi và nản chí, nhìn thấy anh liền như được cả ngân hà bao quanh truyền đầy năng lượng, một cái ôm của anh là sự ấm áp, an toàn vây quanh.

Yêu anh là điều em cảm thấy hạnh phúc nhất, chỉ còn vai giây để yêu anh thôi thì em cũng vẫn sẽ hết mình vì tình yêu của chúng ta
-Thiên Di-