Người đời vẫn thường nói thế gian này chẳng hề có tình yêu đích thực, đó chẳng qua là vì số đông người ta không tin vào nó mà thôi.
Nhưng vẫn còn có một vài người, họ tin vào đó, theo đuổi nó, để rồi cuối cùng lại khiến bạn thân phải tổn thương
Cô vẫn cứ cố chấp như vậy, cố chấp yêu một người mà bản thân không với tới.
Hay căn bản cô không có dũng khí bước về phía trước nói câu " Xin Chào"
---------------------------------------------------------------
Xe đỗ trước cổng trường Đại học Thanh Hoa, ngôi trường hàng ngàn người mong ước có thể theo học.
Lý Thẩm cầm túi xách, mở cửa bước xuống xe taxi, chạy ra sau cốp xe lấy hành lý rồi vươn vào cửa xe nói một câu
" Cảm ơn chú nhé"
Cầm chặt tay kéo vali, cô hít một hơi thật sâu, ngắm nhìn cổng trường cao lớn kia.
Cuối cùng cô cũng chờ được ngày bước chân vào ngôi trường anh ấy học rồi.
Cảm giác nôn nao khó tả, một năm qua cô nỗ lực học tập để thi đậu vào trường, trở thành Á Khoa đầu vào ngành Luật của trường.
Đối với mọi người, cô là niềm tự hào, nhưng đối với cô nó không là gì cả bởi mọi cố gắng đó chỉ vì một người, một người cô đem lòng yêu thầm 3 năm cao trung
Đã đến lúc cô bước qua cánh cửa đó, đi tìm tình yêu của mình rồi.
Thẩm kéo vali tiến vào cổng trường tới phòng giáo vụ làm thủ tục nhập học
" Em là Lý Thẩm? Rất tốt, kết quả thi cao như vậy quả đúng với thành tích học tập 3 năm cao trung của em.
Mong rằng em sẽ đem lại niềm tự hào cho khoa luật trường ta như các anh chị tiền bối đi trước"
" Vâng em sẽ cố gắng thưa cô"- Thẩm gật đầu trả lời
" Bây giờ em có thể tới kí túc xá nhận phòng.
Chuẩn bị cho học kì đầu tiên tại ngôi trước ước mơ này"-Cô văn thư mỉm cười đưa hồ sơ đóng dấu cho cô, hoan nghênh cô đến với ngôi trường Thanh Hoa này
"Em cảm ơn cô"- Nói xong cô liền xách vali rời đi đến khu kí túc xá, ngôi trường này thật sự quá rộng lớn, có quá nhiều tòa nhà khiến cô suýt chút đi lạc.
Một người con trai đi phía sau Lý Thẩm nhìn thấy cô gái nhìn khắp nơi dáng vẻ lúng túng liền đi tới vỗ nhẹ lên vai cô
" Cô bé, tới nhập học hả? Lạc đường sao?"
Bị một người lạ vỗ vai khiến Lý Thẩm giật mình nhưng vì nhìn thấy ánh mắt lương thiện như sẵn sàng giúp đỡ mình cô liền đáp
"A...!Vâng ạ, tôi tới nhập học nhưng lại không biết đường tới kí túc xá nữ.
Ngôi trường này không phải quá lớn hay sao?"-Cô cười khổ
" Đi theo tôi, tôi đưa cô tới đó"
"Ha,...!à vậy cảm ơn anh nhé" Lý Thẩm mỉm cười cảm kích
" Đừng khách sao"
Anh chàng tốt bụng không nói không rành liền kéo tay cô đi ngay tức thì khiến cô hơi ngỡ ngàng nhưng liền lấy lại trạng thái bình thường
" Á đừng kéo tôi chạy theo không kịp"
" À à, xin lỗi nhé!!"- Cậu ấy liền buông tay, để tay lên xoa đầu vẻ mặt ngại ngùng
" Đi chậm là được rồi.
Anh học ở đây chắc lâu rồi nhỉ?"
" Cũng không hẳn, tôi năm hai học ngành Kinh Tế, còn cô?"-Vừa đi vừa trò chuyện, bầu không khí giữa hia người dường như không còn ngại ngùng nữa
" Tôi năm nhất ngành Luật mong sư huynh giúp đỡ chiếu cố nhiều"- Cô cười mỉm như mặt trời nhỏ chiếu rạng, khiến Mộ Ngôn như bị hớp hồn, lặng đi vài giây-"Heey, anh sao vậy??"
"A...!không có gì.
Tôi tên Mộ Ngôn rất vui được làm quen, cô...!tên là?
"À tôi là Lý Thẩm, rất vui làm quen Ngôn sư huynh"
" Không cần khách sáo như vậy, cứ gọi tôi Mộ Ngôn là được.
A tới rồi, mới nói chuyện một chút mà đã tới rồi.
Nếu đã muốn làm bạn vậy trao đổi Wechat đi? Tôi học ở dãy nhà A2 gần với dãy B1 cô học đấy!"-Ngôn tỏ ra chút ngại ngùng
"Hmm nếu đã gần vậy, vậy...!chờ có duyên gặp lại hãy trao đổi liên lạc.
Thế nhé, cảm ơn nha.
Nếu gặp lại tôi mời anh uống cafe nhé.
Bye bye"-
Cô muốn né tránh liền chạy lên bậc tam cấp vẫy tay chào Mộ Ngôn rồi chạy vào trong.
Không phải cô có ác cảm với anh mà căn bản cô không tin vào cái gọi là duyên phận, nếu đã không tin sao phải trao đổi liên lạc ràng buộc nhau.
Nhân sinh mỗi người không ai nói trước được điều gì, người gặp, người đi, căn bản không có gì gọi là duyên phận, cô không tin vào nó bởi nếu nó có thật chẳng phải cô và anh đã thành một đôi từ lâu rồi sao? Cô gặp anh đem lòng yêu anh, âm thầm dõi theo bóng lưng anh nhưng kết quả anh vẫn không biết cô là ai.
Lý Thẩm lên tầng 3, phòng 231 nhận phòng, mở phòng ra liền mở tròn con mắt.
Hai cô bạn thân của cô cũng ở phòng này
"Surprise!!" Cả hai cùng đồng thanh, dọa Lý Thẩm tim suýt rơi ra ngoài
" Aaa...Hạ, Tiêu Tiêu.
Sao 2 cậu lại ở đây??" Vừa nhìn thấy 2 cô bạn thân cô liền vứt vali và túi xách sang một bên chạy tới ôm trọn cả 2, vừa nhảy tưng lên giọng nếu 8 phần hưng phấn, vui mừng
Trâu Nghiêm Hạ cùng Ngụy Tiêu Tiêu nhìn nhau đồng thanh lên tiếng: " Đương nhiên là giúp cậu theo đuổi tình yêu rồi"
" Này, làm ơn bé tiếng lại đi.
Phép lịch sự tối thiểu cũng không biết.
Hử"-Tiêu Tuyết đang ngồi ở bàn học trang điểm lên tiếng tức giận.
Cô là con gái hiệu trưởng trường Hứa Tô nổi tiếng là kiêu ngạo, thích làm đẹp, tính tình khó ưa ai cũng biết.
Nay cùng phòng với 3 cô nàng lém lỉnh này chắc không yên rồi đây
" Cậu cất hành lý đi, chúng ta xuống Căn tin vừa ăn vừa trò chuyện.
Nghe bảo đồ ăn ở đây số một luôn đấy, tới muộn sẽ hết cơm.
Nhanh lên nhanh lên"- Tiêu Tiêu vừa vừa hành lý của cô vào vừa đẩy cô về phía giường trống còn lại
"Đúng đấy, cậu nhanh lên"
"Được được, chúng ta đi thôi"-Đẩy hành lý sang một bên, Lý Thẩm khoác tay lên vai hai cô bạn kéo ra ngoài
"Hử, nhiều chuyện"-Bỏ lại cô nương nào đó cau có đang bực dọc vì son môi lem ra ngoài
-Thiên Di-