Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 600: Không nhịn được cái gì, thật đáng ghét (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lôi Tuấn dang rộng hai tay, không dám chạm vào cô, phiền muộn cầu khẩn: “Cô xuống trước được không? Cô cứ ôm tôi như vậy, tôi sợ không nhịn được.”

“Không nhịn được cái gì?” Hạ Tiểu Hi mặt đầy ngờ vực.

Lôi Tuấn nói: “Cô mặc ít như thế này, ngực cô, dán sát vào tôi, tôi sẽ có phản ứng đó.”

“…” Hạ Tiểu Hi quẫn bách, chỉ hận không tìm ra được một cái lỗ nào đó để chui vào, cho dù chưa từng trải qua chuyện nam nữ, nhưng anh ta đã nói lộ liễu đến vậy rồi mà cô còn không hiểu nữa thì mới đúng là ngu ngốc!

Vội vàng nhảy xuống khỏi người người ta, “Chuyện đó… anh có thể đưa tôi về trường được không? Nhà anh âm khí quá nặng…”

Lôi Tuấn lại muốn chết thêm lần nữa, “Sao nhà tôi lại âm khí nặng được chứ? Hơn nữa đêm, là do chính cô đi xem phim ma, cô xem phim ma mà lại còn sợ hãi. Sợ hãi thì cũng thôi đi, lại còn nói nhà tôi âm khí nặng… làm gì có lý lẽ nào như vậy chứ hả?”

Hạ Tiểu Hi hoàn toàn không ngeh lọt cái gì, “Chúng ta ra ngoài trước có được không? Tôi không muốn ngây ngốc ở trong căn phòng này thêm nữa…” Màn hình máy tính vẫn đang chiếu tiếp đoạn phim, hai con ma cà rồng hút máu nhau xong, lại tiếp tục… cái cảnh giới hạn độ tuổi! Thật cay mắt quá!

Hạ Tiểu Hi cúi đầu, bịt kín mắt mình!

Lôi Tuấn cũng quẫn đến không thể tả được nữa, trực tiếp rút nguồn điện máy vi tính.

Kéo cô đi ra ngoài.

“Anh đi phía sau, có được không?” Hạ Tiểu Hi không dám đi phía sai, liền chạy lên trước. Lôi Tuấn cũng không nói gì, che chắn cho cô ra khỏi căn phòng.

“Bây giờ mới hơn ba giờ sáng, cô trở về trường cũng vào được hả? Nếu không, tôi dẫn cô đến khách sạn nhé.”

Hạ Tiểu Hi bám chặt lấy cánh tay anh, thật sự không muốn ngây ngô thêm ở nhà anh ta nữa, quá đáng sợ! Liền vội vội vàng vàng gật đầu, “Được, vậy thì đi đến khách sạn gần trường học tôi đi. Phiền anh rồi…”

Lôi Tuấn nói: “Không có gì… hẳn là tôi phải xin lỗi cô mới đúng. Vừa nãy… người bắt lấy cô là tôi… hơn nữa, buổi tối lại còn gọi cô đến nhà tôi, tôi đúng thật là thiếu suy xét… thật sự xin lỗi…”

Hạ Tiểu Hi nhìn anh chằm chằm, lại cúi đầu ngó xuống người mình một cái, khuôn mặt lập tức đỏ rực. Hai tay cô ôm chặt trước ngực, quẫn đến mức đầu cũng không dám ngẩng lên. Hóa ra người mới vừa rồi tập kích ngực cô chính là cái tên ghê tởm này!

Lôi Tuấn vội vàng giải thích: “Tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ muốn đỡ cô một chút… Cô chứ nhảy nhoi nhoi như thế, tôi chỉ vô tình chạm phải… ách…”

Anh không thể nói tiếp được nữa.

Đầu Hạ Tiểu Hi cũng sắp sửa cúi sát vào ngực đến nơi rồi, cô muốn cào anh ta, nhưng thật sự là quá thẹn thùng, cả khuôn mặt không cách nào ngẩng lên được.

Lôi Tuấn ho khan một tiếng: “Cô có muốn thay sang một bộ đồ khác rồi hẵng đi không?”

“Ừ…” Hạ Tiểu Hi gật đầu một cái, mở cửa phòng ngủ của ly, bên trong tối thui, công tắc đèn lại cách chỗ cửa khá xa, cô không dám đi vào.

“Tôi giúp cô bật đèn.” Lôi Tuấn bước vào phòng ngủ.

Hạ Tiểu Hi bị hoảng sợ lại kêu lên ‘á á’, Lôi Tuấn vội vàng bước đến trước mặt cô.

“Anh đi cùng với tôi! Đừng có đi đằng trước! Tôi sợ!” Hạ Tiểu Hi nhanh chóng vọt đến trước mặt anh.

Lôi Tuấn đang là lá chắn tâm lý cho cô, chỉ cần anh ta đứng phía sau cô, thì cô mới có thể cảm thấy an toàn.

Lôi Tuấn có chút không biết làm sao, “Tôi cũng đã giải thích rồi mà, người vừa nãy là tôi, trên thế giới này làm gì có quỷ!”

“Á ——” Hạ Tiểu Hi vừa nghe thấy anh ta nhắc đến chữ ‘quỷ’, lại bị dọa sợ nhảy dựng lên.

… Lôi Tuấn câm nín, đỡ lấy vai cô, đi bật đèn.

Đèn vừa được bật, Hạ Tiểu Hi liền vào phòng tắm tìm quần áo của chính mình, vừa nãy cô tắm xong liền tiện tay ném luôn trong phòng tắm, bởi vì quá buồn ngủ, nên quên mất không thu lại.

“Xong rồi… ướt hết rồi…” chiếc quần jean ngắn của cô, rồi chiếc áo màu hồng phấn nữa, đều ướt hết cả rồi…

Lôi Tuấn nói: “Vậy thì đừng về nữa, cô cứ ngủ ở đây đi. Thật ra thì nếu lúc này cô đi khách sạn, ảnh hưởng cũng không được tốt…”

Hạ Tiểu Hi giương mắt nhìn anh, Lôi Tuấn có hơi lo lắng nói: “Bây giờ cũng ba giờ sáng rồi, tôi đưa cô đến khách sạn, lỡ bị bạn cô nhìn thấy, không chừng lại nói cô dụ dỗ được tên ngốc nào đó…”

“Anh tự nhận là mình là kẻ ngốc á?” Hạ Tiểu Hi chu miệng, ánh mắt oán hận trừng anh, thật đúng chuẩn bộ dạng chịu uất ức.