Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 482: Mưu đồ Bí mật (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Tử Thần xoay tròng mắt, thầm nghĩ Vương Vinh Phát muốn thu thập Lăng Vi thì để ông ta thu thập, còn hơn dùng em gái cô ta.

Tang Tử Thần cười nịnh nọt, rót cho ông ta ly rượu: “Vương tổng, anh muốn thu thập cô ta thì cực kì dễ dàng…”

Cô ta vẽ vẽ lên mu bàn tay Vương Vinh Phát: “Loại đàn bà giống như Lăng Vi đê tiện muốn chết, muốn ngủ với cô ta thì đơn giản, ngày mai em hẹn cô ta ra ngoài, tùy tiện cho cô ta uống vài thứ… đến lúc đó Vương tổng mang cô ta đi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.”

Vương Vinh Phát liếm môi, đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi cô ta: “Ngày hôm qua ai mang cô ta đi? Sau khi tôi được đưa tới bệnh viện, bác sĩ nói có một người đàn ông trả tiền thuốc cho tôi, người nọ là ai?”

Tang Tử Thần giả mù sa mưa cười nói: “Ôi chao, để ý anh ta làm gì… nhất định là tên ngốc mà Lăng Vi quyến rũ được. Người ta muốn ngủ với cô ta thì để ý làm gì. Nếu xảy ra chuyện rồi, gái điếm thì ai mà thật lòng giúp cô ta.”

Vương Vinh Phát hơi do dự: “Cô biết thân phận người đàn ông kia không, nghe ý bác sĩ hình như là người rất có thân phận và địa vị.”

“Ôi Vương tổng… anh nghĩ nhiều rồi. Người đàn ông kia có thân phận đi nữa, có địa vị đi nữa, tài giỏi đi nữa thì có thể giỏi như Vương tổng anh sao? Xí nghiệp ô tô Hào Duệ ở Hoa Hạ này là tập đoàn số 1, ai dám động đến anh cũng phải cân nhắc phân lượng trước.”

“Vương tổng, em nói đúng không?”

Tang Tử Thần dựa vào người ông ta, ghé vào vành tai ông ta thổi hơi.

“Haâ…” Vương Vinh Phát cười, ánh mắt gian tà nhìn ngực cô ta: “Gọi Vương tổng gì chứ, gọi anh Phát đi.”

“Anh PHát, em gái kính anh…” Tang Tử Thần uống ngụm rượu, hôn ông ta một cái còn cho rượu vào miệng ông ta.

Vương Vinh Phát thích nhất chính là điểm này của Tang Tử Thần, phóng khoáng lắm trò.

Uống một ngụm rượu lại cảm thấy đau đầu.

Vương Vinh Phát cau mày, đưa tay xoa miệng vết thương.

Lúc này ông ta mới nhớ lời bác sĩ nói, hiện tại miệng vết thương chưa khép lại thì không được uống rượu mà quên mất…

Nâng ly rượu lên lại thả ly rượu xuống, rồi hỏi: “Tiểu Thần, người đàn bà Lăng Vi kia nhìn không dễ chọc, em có thể hẹn được cô ta sao? Ngày hôm qua tôi nhìn hai người như có thâm thù đại hận vậy.”

“Xì… đó là việc nhỏ. Mấy hôm trước em gái em và cô ta cãi nhau, vừa hay em muốn mượn cơ hội này cho em gái giải thích với cô ta. Nếu không… chúng ta tổ chức tiệc rượu tại nhà anh đi, cô ta không thể không cho anh mặt mũi chứ?”

“Được. tiểu Thần, việc này giao cho em làm, chờ người đàn bà ngủ cùng anh, nhất định sắp xếp cho em vai diễn quan trọng nhất.”

“Ôi này anh Phát… nhìn anh nói này, em giúp anh là vì em thích anh, làm gì vai diễn chứ?”

Vương Vinh Phát nở nụ cười, nắm cằm cô ta: “Tôi biết… tôi hiểu mà, làm việc tốt cho tôi, tôi không bạc đãi em.”

Tang Tử Thần cười quyến rũ ngồi vào lòng ông ta, chủ động hôn, Vương Vinh Phát thích nhất cái miệng của cô ta, lúc này cảm thấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đó đang cởi dây lưng của mình liền thuận thế theo cô ta.

………

Vương Vinh Phát lăn qua lăn lại một hồi thì phải về bệnh viện thay thuốc.

Tang Tử Thần nhìn bóng lưng ông ta, thầm mắng: “Lão heo mập.”

Cô ta nghiến răng đi đến phòng tắm tắm rửa, ngâm trong nước, gương mặt âm u.

Cô ta gọi điện thoại cho Tang Du: “Ngày mai hẹn Lăng Vi ra ngoài, chị cho cô ta một đại lễ.”

Tang Tử Thần tắt máy, cúi đầu nhìn thấy cổ và ngực đều là vết cắn của con heo mập kia để lại: “Thật chán, lại mặc không được lễ phục trễ ngực rồi.”