Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1791: Đã ngốc đến không còn thuốc nào chữa được! (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lạc Y nháy mắt ra dấu với anh ta, không để cho anh ta lên tiếng.

Cô đưa ngón tay trỏ đến bên môi: “Suỵt —— “

Tiểu Bạch cứng người lại, nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Cô ấy nâng tay lên, chỉ chỉ về phía phòng của cha mẹ, cô cắn môi, ánh mắt tràn đầy cầu khẩn: “Đừng làm rộn nữa... Để cha mẹ em nghe thấy, sẽ xấu hổ lắm đấy...”

Trái tim của tiểu Bạch lập tức mềm xuống, biểu tình này của cô làm ngay cả ánh mắt của anh ta cũng tan chảy. Anh ta hôn lên môi cô, rồi từ từ buông cô ra.

Lạc Y ngồi dậy, xem ti vi tiếp. Cô ấy điều chỉnh âm lượng nhỏ lại, định xem xong đoạn này thì đi ngủ.

Tiểu Bạch ngồi ở bên cạnh cô ấy, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào mặt cô, lúc thì nhìn đôi mắt của cô, lúc lại nhìn vào đôi môi của cô. Hô hấp của anh ta dần nóng lên, hầu kết ở cổ cũng lăn đi lăn lại, Y Y nhà anh ta thật đẹp...

Đặc biệt là đôi mắt, giống như có thể câu linh hồn người ta vậy. Anh ta rất muốn hôn cô... Nhưng anh ta không thể không nhịn. Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào cô, mát không dời đi được.

Lạc Y chuyên tâm xem ti vi. Tiểu Bạch chuyên tâm nhìn cô ấy.

Anh ta không nhịn được lại gãi gãi lòng bàn chân của cô, Lạc Y ngứa đến nỗi muốn bật cười, nhưng lại không dám cười ra tiếng.

Cô cố gắng nhịn.”Đừng làm rộn...” Cô vừa đạp anh ta, vừa trừng anh ta.

Tiểu Bạch chỉ chỉ về phía phòng của Lạc Y, muốn trở về phòng âu âu yếm yếm...

Lạc Y chỉ chỉ vào ti vi, cô còn chưa xong xem vụ án này đâu!

Hai người đều dùng ngôn ngữ cơ thể, đều không lên tiếng.

Lạc Y vỗ vỗ vào mặt anh ta, tỏ ý bảo anh ta chờ: “Nhẫn nại nhẫn nại!”

Tiểu Bạch không vui, buồn bã xem ti vi. Hôm qua thiếu chút nữa là cô đã chia tay với anh ta, chỉ vừa mới nghĩ đến chuyện này thôi mà trái tim đã quặn đau. Anh ta còn chưa ôm cô chưa yêu cô đâu.

Tiểu Bạch cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, muốn thân mật với cô ấy.

Ngồi một lúc, tiểu Bạch không nhịn được lại chọc ghẹo cô ấy. Anh ta ôm lấy cô. Lòng bàn tay ấm áp lần vào trong váy của cô, ngón tay thon dài vuốt ve sau lưng cô. Làn da của cô cực kỳ mềm mại, mềm mịn giống như tơ lụa vậy.

Lạc Y đang tập trung theo dõi sự tiến triển của vụ án, phát hiện ra anh ta đưa tay vào trong váy của mình, cô bất mãn kéo tay anh ta ra: “Đừng làm rộn.”

Tiểu Bạch mặc kệ cô, bàn tay vòng chầm chậm ở sau lưng của cô. Sắc mặt của anh ta ửng đỏ, nhưng lại giả vờ như chẳng làm gì cả, anh ta giả vờ như đang xem ti vi với cô, còn lòng đầy căm phẫn trợn mắt nhìn tên tội phạm trong trên màn hình ti vi: “Gã này thật là xấu xa! Nên bỏ tù!”

Lạc Y buồn cười nhìn anh ta nói: “anh đang nói chính mình đấy hả?”

Tiểu Bạch không trả lời, tỳ cằm ở trên bả vai cô, híp mắt, tiếp tục bận rộn việc của mình.