Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1731: Thà làm ni cô cũng không gả cho đồ Vô tích sự này (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Cô đừng đi nhanh đó nha.” Tiểu Bạch mang theo khăn tắm của mình sợ muốn chết.

Bên trong anh còn chưa mặc gì hết.

Với tính tình kia của Lạc Y, nếu như bị cô nhìn thấy anh bị rơi khăn tắm thì có chặt đầu anh ra không?

Lạc Y đi rất nhanh, tiểu Bạch chẳng muốn ở lại một giây phút nào ở trong căn phòng kia.

Anh ra khỏi phòng đi theo Lạc Y đi tới phòng của cô.

“Tôi tắm trước hay cô tắm trước đây?” tiểu Bạch hơi xấu hổ, nhìn quần áo Lạc Y chỉnh tề còn chưa tắm đâu.

Lạc Y không kiên nhẫn trừng anh nói: “Anh tắm dở rồi thì tắm cho xong đi.”

Tiểu Bạch gật đầu vội vàng đi tắm rửa.

Hắt xì… cuối tháng 11, tuy trong phòng bật điều hòa nhưng hành lang vẫn rất lạnh.

Tiểu Bạch run run xả nước, tắm xong rốt cuộc cũng đỡ.

Anh nhìn mình trong gương, môi hồng răng trắng, măt mày như ngọc, thanh sảng sáng ngời, làm mỹ nam chính cống. Anh híp mắt, đôi mắt tựa như hoa đào lóe lên ánh sáng mị hoặc.

Anh nhìn đi nhìn lại trong gương, đẹp nha… ôi, chàng trai trong gương quá đẹp trai rồi, giống như anh vậy, gương mặt vừa đẹp, tính cách lại tốt, vóc người cũng đẹp nữa, anh nhìn bắp tay của mình trong gương.

Vừa làm động tác vừa nghĩ, hừ hừ… tôi đẹp trai như vậy, sau này tiện nghi cho em rồi tiểu Mỹ nhân Lạc Y.

Tiểu Bạch tắm xong, quần khăn tắm ra ngoài. Lạc Y trừng anh: “Mặc quần áo xong ra ngoài không được sao?”

Tiểu Bạch không vui, tôi cố ý không mặc đó, chính vì để em thưởng thức cơ bụng của tôi, cơ ngực của tôi… đừng nhìn tôi gầy chứ vẫn mạnh khỏe lắm.

Lạc Y chẳng thèm nhìn anh trực tiếp đi tắm rửa, ở chung một phòng tắm với người đàn ông này, Lạc Y rất không tự nhiên, nhưng phòng đối diện cũng bị thằng nhóc này dùng mất rồi.

Lạc Y ghét bỏ ngoan độc trừng người bên ngoài một cái, đành tắm cho xong vậy, quá mệt rồi.

Tắm xong ra ngoài…

Tên kia nằm thành một hàng ngủ ngay trên giường cô.

Lạc Y thầm nghĩ, anh ngủ đây tôi qua phòng anh ngủ không được sao?

Lạc Y thày quần áo, giặt xong hong khô liền đi tới phòng ngủ của tiểu Bạch.

Trước khi ngủ Lạc Y có một thói quen là phải đi WC.

Cô vào nhà vệ sinh thì phát hiện… *** nó, quần tam giác mày đen của tiểu Bạch nắm lên bồn rửa tay, anh tắm thì tắm quần áo chẳng thèm giặt.

Lạc Y hận đến nghiến răng nghiến lợi, tay chân lười biếng đồ phế vật cái gì cũng không biết.

Cô *** nó đời này có làm ni cô cũng không cân nhắc gả cho đồ bỏ đi này.

Lạc Y kéo rèm che, tắt đèn nằm ngủ.

Không biết ngủ đến mấy giờ đột nhiên nghe thấy tiểu Bạch ở phòng bên cạnh gào lên.

“Sao vậy?” Lạc Y sợ tới mức bổ nhào dậy, đầu cô phát đau nhưng không biết tiểu Bạch làm sao, cô khẩn trương chạy qua phòng đối diện.

Cô vừa mở cửa liền đụng vào lồng ngực tiểu Bạch, hai người bị dọa nhảy dựng.

Tiểu Bạch dùng một tay ôm cô, run run gào lên: “Sao vậy? Tôi gặp quỷ sao? Sao cô chạy từ căn phòng kia qua? Tôi tìm cô rất lâu, không thấy còn tưởng cô đi toilet.”

Lạc Y nói: “Tôi ngủ ở phòng anh, nhất định phải ngủ ở phòng kia.”

Lạc Y nhéo cánh tay anh: “Anh buông ra, làm tôi đau đấy.” tiểu Bạch rất lạnh, hiển nhiên đứng trên mặt đất tìm cô rất lâu.