Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1203: Chồng —— Đa mưu túc trí (1)




Trịnh Minh tới bệnh viện gặp Vương Vinh Diệu, hấp tấp nói: “Anh rể, anh rể! Hai mảnh đất này đã bán rồi, chúng ta cũng đừng quản nó nữa, không phải trong tay lão quỷ Lăng Trí kia còn ba mảnh đất sao? Chúng ta nghĩ cách lấy ba mảnh đất đó!”

Lăng Vi ở nhà chờ Trịnh Minh gọi tới, điện thoại Lăng Trí vừa reo, Lăng Vi liền nói: “Chú, nếu bọn họ nhắc lại chuyện mua đất, chú một lời đã định, kiên quyết không bán đất!”

Lăng Trí gật đầu, nhận điện thoại.

Trịnh Minh tận tình nói: “Chú em à, đất xây dựng của chú bị con gái chú lén bán, chú không lấy được một phân tiền nào! Tôi lại liên lạc người bán cho chú, chú có muốn cân nhấc bán một mảnh đất không?”

Lăng Trí thất vọng nói: “Không bán, không bán…” Trong giọng nói lộ ra tia lửa giận.

Trịnh Minh khuyên nhủ: “Chú em à, chú đừng nghĩ không thoáng! Trong tay chú có nhiều đất như vậy, bây giờ không bán sẽ bị ủ trong tay! Chú lấy đất đổi tiền dưỡng lão tốt biết bao! Mấy chục triệu, đủ nửa đời sau chú khoan khoái vào quan tài!”

“Nói gì đó?!!!” Lăng Trí cúp điện thoại.

Lăng Vi nói: “Chú, chờ Trịnh Minh lại gọi tới, chú cự tuyệt ông ta mấy lần, chắc chắn ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định. Đến lúc đó, chú nói sẽ suy tính. Chờ thời cơ chín muồi, chú nói muốn bán hai mảnh đất đắt tiền nhất, chú gửi tài liệu của mảnh đất cạnh cao ốc Tinh Vân và khu biệt thự núi Vân Đỉnh cho bọn họ.”

“Ừ.” Lăng Trí cũng không biết Tiểu Vi có kế hoạch gì, nhưng đời này ông nợ Tiểu Vi quá nhiều, ông không thể làm gì khác cho cô… Chỉ hy vọng làm xong chuyện này cho cô, khiến chó già Vương Vinh Diệu kia bị thiệt hại lớn! Giành lại cho anh và chị dâu ông!

Khi Trịnh Minh gọi tới lần nữa, Lăng Trí làm theo Tiểu Vi giao phó.

Nửa tháng sau, Lăng Trí rốt cuộc nhả ra, hai người gặp mặt nói chuyện mua đất.

Nửa tháng này, Lăng Vi mua vật liệu xe ô tô khắp nơi. Trước kia ba mẹ cô để lại một quyển sổ vô cùng dày, bên trong ghi chép tất cả số điện thoại, địa chỉ, còn có đường dây nhà phân phối giao hàng cho xe ô tô Long Đằng.

Mẹ cô – Trầm Minh Nhã là một người phụ nữ vô cùng thận trọng, sau mỗi nhà phân phối giao hàng, bà đều ghi chép nhân phẩm, uy tín ông chủ, còn có thời gian mua vật liệu và thời gian thanh toán.

Từ ghi chép trong quyển sổ, ba mẹ cô rất có uy tín. Nhà phân phối nào hợp tác với bọn họ đều kéo dài rất nhiều năm, luôn giao hàng cho Long Đằng.

Lăng Vi cầm quyển sổ này, tâm tình cực kỳ phức tạp… Có quyển sổ này thù có thể giảm bớt rất nhiều thời giờ và tinh lực cho cô.

Ngón tay cô vuốt chữ viết…

Hình như lại thấy ba mẹ đứng bên cạnh, cười ấm áp với cô… Quyển sổ này đã úa vàng, còn có vài tờ giấy đã mốc, tuy cô luôn giữ gìn quyển sổ này rất tốt, nhưng vẫn không chống nổi năm tháng ăn mòn.

Năm đó cảnh sát tới kiểm tra và niêm phong gia sản, bắt chú đi ngồi tù, chú cô dứt khoát nhét quyển sổ vào trong ngực cô, ông nhìn vào mắt cô, lén nói với cô: “Tiểu Vi, giữ gìn quyển sổ này thật tốt, đây là món quà trân quý nhất ba mẹ cháu để lại cho cháu. Cháu có thể học được rất nhiều đạo lý làm người từ đó. Chú vô năng… Không thể bảo vệ cháu nữa. sau này cháu phải học cách tự chăm sóc mình, người Lăng gia chúng ta không thể dễ dàng bị đánh ngã như vậy! Tiểu Vi, cháu phải kiên cường!”

Tầm mắt Lăng Vi dần mơ hồ…