Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1145: Áp lực tăng lên gấp bội (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trở lại biệt thự trong trang viện của Diệp Đình, Lăng Vi mềm nhũn nằm trên sofa hừ hừ: “Vẫn là nhà tốt nhất… Nằm thoải mái làm sao…”

Anh trang trí lại căn phòng, màu hồng phấn, khắp nơi đều là nơ bướm… Giống như phòng cho Tiểu công chúa…

Lăng Vi 囧: “Em cũng làm mẹ rồi, màu này, những nơ con bướm này…thật sự hợp với em sao?”

Diệp Đình cười nói: “Màu này đẹp, có thể giúp em tâm khí ôn hòa. Mấy nơ con bướm này cũng không tệ, cho em trở về trẻ con, không buồn không lo giống như một tiểu công chúa.”

Lăng Vi nằm trên sofa, duỗi người: “Ai u… Em phải nằm một hồi…” Đi tới đi lui nhiều ngày như vậy, tay chân cô đều mỏi nhừ hết rồi.

Bây giờ bụng cô đã căng tròn, mỗi ngày, sáng sớm, buổi trưa, buổi tối, hai đứa nhỏ đều sẽ động thai, cô đếm cẩn thận, cảm nhận hai đứa nhỏ ngọa nguậy như côn trùng vậy…

Diệp Đình vén đầm cô lên, tai dán vào bụng Lăng Vi. Anh nghe một hồi, nói: “Có phải đại bảo nhị bảo nhà anh… đang đi tiểu không? Anh nghe tiếng nước chảy.”

“Phốc ha ha ha ha ——” Lăng Vi cười lớn: “Chồng… Đó không phải đứa nhỏ đi tiểu đâu! Đó là nước trong bụng em! Ha ha ha… Ai u… chết cười em, còn nói em không bình thường! Khinh anh!”

Diệp Đình hôn lên bụng cô, giơ tay sờ sờ: “Nhìn cái bụng này đi, trắng như vậy… giống như heo trắng con.”

Lăng Vi nằm ngửa, đánh lên tay anh: “Heo nhà anh đẹp vậy à? Có thể đừng chọc cười nữa không?”

Diệp Đình nói: “Heo nhà anh… Anh thật sự chưa từng nhìn kỹ… Nhưng heo nhất định không đẹp như em.”

Lăng Vi nhấc chân đạp anh: “Lại lấy cái xấu làm ví dụ!”

Diệp Đình lập tức nói: “Vậy thì đổi cái tốt, ngựa nhà anh nhất định không đẹp như em.”

“Cút!” Lăng Vi giơ tay đấm anh: “Anh còn chọc em nữa, em liền không sinh! Hừ ——”

Diệp Đình vội dỗ dành cô: “Anh sai rồi… Đừng giận… Nếu em tức giận, tính cách đứa nhỏ cũng kiêu.”

“Vậy thì sao? Sinh ra rồi sẽ cùng em ức hiếp anh.”

Diệp Đình cười hôn lên bụng cô: “Ai nói, đại bảo nhị bảo của chúng ta chắc chắn tốt với anh. Anh là cha hiền mà… Muốn cái gì cho cái đó, mỗi ngày đều nuông chiều chúng, đến lúc đó anh bảo bọn nhỏ cùng anh ức hiếp em.”

Lăng Vi bĩu môi, nổi giận!

“Thời gian mang thai, anh đừng chọc em! Em sẽ cắn anh, em tố cáo anh.”

Diệp Đình cười không ngừng: “Đúng, em cầm tinh con chó, anh quên.”

Hai người cãi nhau ầm ĩ, Diệp Đình chọ cười cô, Lăng Vi cười đến run người, liên tục ợ, vừa cười vừa ợ.

Diệp Đình bị dọa sợ cũng không dám chọc cười cô nữa, vội cho cô uống nước.

“Aiya…” Lăng Vi ôm ngực: “Ợ —— Sao gần đây em hay ợ?”

Mấy ngày trước cũng vậy, không có gì, bỗng nhiên ợ mãi.

Diệp Đình lập tức gọi cho Từ Phi, Từ Phi và Quân Dương, Chính Hiền và Hàn Yến, Hoa Đào đến căn cứ số ba.

Từ Phi nói: “Không sao, cái này là hiện tượng bình thường, vì chị dâu đang mang thai, đại bảo nhị bảo chiếm rất nhiều chỗ trong bụng chị ấy, tử cung rộng ra sẽ dẫn đến màng thịt tăng, đè một cái, dạ dày liền chua, cho nên mới ợ. Đây là hiện tượng bình thường, uống nhiều nước ấm là được.”

“Được… Cảm ơn, tôi biết rồi.” Lăng Vi cướp lời nói cảm ơn. Cô phủ lên điện thoại, dùng sức đẩy anh: “Còn không mau đi rót nước cho Bổn cung, ợ ——”

Diệp Đình: “Sh——”

Lăng Vi cố ý đạp mông anh: “Anh ghim ai? Anh còn muốn ghim em? Bà đây là Lăng Vi, không phải Tử Vi! Ợ ——”

Diệp Đình nhịn cười, không dám nói thêm gì. Cô bật cười, mãi không hết ợ được.

Diệp Đình rót nước cho cô, cô uống hết một ly, rốt cuộc khá hơn một chút.

Chạng vạng tối, hai người ăn xong, cùng vào thư phòng lập kế hoah5.