Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1112: Trò chơi chỉ số thông minh cao, tôi không hiểu (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tối hôm qua, cô đã chuẩn bị hết những đồ cần dùng, bởi vì cô biết, Diệp Đình sẽ không bỏ qua cho bọn họ, cuối cùng khẳng định còn phải dùng đến cô.

Cô mặc vào bộ y phục đặc chế màu xanh nhạt, trong tay cầm một con dao sắc bén.

Tiếp đến, cô đánh bật nắp chai thủy tinh nhỏ, rồi từ trong chai đổ ra một giọt chất lỏng sền sệch màu vàng.

Tiểu Bạch tò mò hỏi cô: “Đây là cái gì?”

An Kỳ Nhi nói: “Đây là chất chiết xuất từ trong da rắn chúa. Tôi lấy nó lau đế giày, các loại rắn khác sẽ không dám đếm gần tồi. Bởi vì bọn chúng sợ mùi rắn chúa! Một khi bọn chúng ngửi được mùi xà vương thì cảm giác cổ bị bức bách đến mãnh liệt, cho nên, rắn độc cũng sẽ chạy xung quanh.”

“Ồ? Vẫn có chuyện như thế sao?” Tiểu Bạch kinh ngạc nói: “Bọn chúng tại sao lại sợ xà vương. Bởi vì xà vương so với bọn chúng độc hơn sao?”

“Không phải như vậy: “An Kỳ Nhi lắc đầu nói: “Bản thân xà vương không có độc, nhưng nó miễn dịch với tất cả các loài rắn độc còn lại, cho nên, bất kỳ rắn độc nào cũng có thể trở thành thức ăn của xà vương. Đây mới là nguyên nhân mà các loài rắn còn lại sợ xà vương.”

“Aiya...Thật là dọa người...” Tiểu Bạch không khỏi rùng mình.

An Kỳ Nhi nói: “Không có gì phải sợ, giống như chúng ta thấy, những người càng có quyền thế, càng có địa vị, có thể tùy tiện gây khó dễ, nắm giữ mạng sống chúng người khác vậy.”

Tiểu Bạch nói: “Giống như....cô thấy anh Vinh tứ đây, đúng không?”

“Phốc-------” Lôi Đình đang uống nước bên cạnh, suýt chút nữa bị những lời này của Tiểu Bạch làm cho sặc chết.

Lăng Vi cũng che miệng, cười lên. Diệp Đình ôm Lăng Vi, âm thầm lắc đầu...Anh không muốn để An Kỳ Nhi đi hái loại cỏ kia, nguyên nhân chủ yếu không phải anh để ý người đàn bà này đã từng làm rất nhiều chuyện không tốt...

Mà là, anh không muốn để cho cô cùng Vinh Phỉ có gì dính dán với nhau.

Lúc này, chỉ thấy Vinh Phỉ nhìn về phíaTiểu Bạch đầy kỳ lạ, bày ra vẻ mặt rõ ràng là...”Anh là người hiền lành”

Mặt An Kỳ Nhi đầy dửng dưng lấy mất giọt “Vương xà tinh hoa” lau đế giày, chuẩn bị kỹ càng,một mình cô nhanh chóng chạy về phía động rắn.

Vinh Phỉ nhìn An Kỳ Nhi chạy xa, đột nhiên nói: “Một đám nam nhân chúng ta, nhìn một cô gái đi thám hiểm động rắn, việc này có được không?”

Lăng Vi hỏi anh: “Anh Vinh Tứ, anh cảm thấy ấy nấy sao? Bây giờ anh đi vẫn còn kịp...”

Vinh Phỉ bực bội cười: “Được, mọi người ở đây chờ tôi.”

“.....” Trong lòng Lăng Vi nghĩ: “Anh Vinh tứ! em chỉ đùa một chút, anh không thể xem là thật nha!”

Kết quả, Vinh Phỉ đã hối hả đuổi theo hướng An Kỳ Nhi.

“Má ơi-------” Tiểu Bạch sợ đến mức ngồi xuống đất: “Vinh Phỉ......Anh ta muốn làm gì? Anh ta cũng không mặc quần áo đặc chế! Chân anh cũng không thoa vương xà tinh hoa!”

Diệp Đình nói: “Đừng lo lắng, Anh Vinh Tứ ở Amazon cũng không phải không biết....Đối với mấy loại rắn này làm sao làm khó được anh.”

“À?"" Tiểu Bạch thật giống như bị làm hồ đồ...

Anh châu mày nói: “Vinh Phỉ....Anh ta có thể hái được loại cỏ kia? Vậy tại sao mọi người lại đồng ý để An Kỳ Nhi đi hái?”

Mới vừa rồi, trông bọn họ không phải không còn cách nàokhác, không phải là An Kỳ Nhi không biểu hiện thái độ sao?

Lôi Tuấn đưa tay kéo Tiểu Bạch lên, nói: “ Anh hãy về nhà từ từ suy nghĩ......người thông minh như anh, có nói với anh anh cũng không thể hiểu được...”

Tiểu Bạch bối rối đứng lên, đưa tayphủi mông, nói: “Khác nhau nha.....anh nói cho tôi nghe một chút... nếu tôi thông minh thì anh để tôi vỗ béo anh nữa năm, tôi cũng không nghĩ ra được...”

Những người khác cũng chỉ cười, không nói gì...

Lôi Đình nhắc nhở Tiểu Bạch: “Anh Vinh tứ chỉ muốn trêu chọc cô ta một chút thôi...”