Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 326




Chương 326: Trong cái nhìn của người ngoài cuộc

Anh cần ngẫm lại hơn, kỳ thực từ lúc mới bắt đầu tôi sẽ không suy nghĩ bao nhiêu, là tôi không biết rõ chính mình rốt cuộc muốn cái gì, từ ban đầu cô cái gì cũng không để ý, đến bây giờ cô cái gì đều để ở trong lòng, ngay cả một biểu tình khiêu khích của Tô Thanh Anh đều nhìn trong mắt, cô chính là bên thua rồi.

Trong chuyện tình cảm chẳng ai là người thắng hoàn toàn cả.

Cô bất quá bỏ ra nỗ lực, chiếm được thứ mình có nên được, vừa hay vật này cũng là thứ người khác nỗ lực rất lâu.

Về đến phòng, cô bình tĩnh lại, trong lòng càng ngày càng trầm trọng, nói không thích là giả, thế nhưng quan hệ của hai người Hoắc Minh Dương và Tô Thanh Anh kia cắt không đứt, cô giống như bên thứ ba chen chân vào giữa hai người, loại cảm giác này rất không ổn.

Ngay từ đầu không cảm giác gì, càng thích, liền càng cảm thấy mình là một người không dễ gì thỏa mãn được.

Mong muốn càng ngày càng nhiều, lấy được càng ngày càng ít, như vậy thì bắt đầu không ngừng tranh thủ mong muốn càng nhiều hơn, lại bỏ quên mất đi bản thân mình đã không còn vui vẻ gì nữa.

Bà Lý sau giờ cơm trưa mang theo điểm tâm ngọt đến phòng của Hà Vân Phi, bà vốn là muốn an ủi Hà Vân Phi một chút.

Lúc đi ngang qua phòng khách, thấy Hoắc Minh Dương cùng Tô Thanh Anh ngồi ở chỗ kia, cùng nhau trò chuyện.

Cô ít nhiều gì vẫn nghe được đi một tí, trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Hoắc Minh Dương thế mà nói thẳng với Tô Thanh Anh người mình thích là Hà Vân Phi, người không bỏ xuống được vẫn luôn chỉ có Tô Thanh Anh thôi.

Hà Vân Phi không cần thương tâm như vậy, vừa hay, người cô thích cũng thích cô.

Đây là một tin tốt, ít nhất đối với cô mà nói cũng không tệ lắm.

“Cô nghỉ ngơi sao rồi? Tôi có thể vào không?” Bà Lý gõ cửa một cái nói.

Nghe được thanh âm của bà Lý, Hà Vân Phi mở miệng nói: “Cửa không khóa” Đi vào trong phòng, bà Lý nhìn đông nhìn tây: “Cô ở đây đã quen hay chưa?” “Ừm, được, rất thoải mái” Thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian ở chỗ này cũng không nhiều, Hoắc Minh Dương vốn dĩ đã sắp xếp lịch trình xong, chẳng mấy chốc nữa là sẽ đi.

“Cảm ơn bà đã chăm sóc khoảng thời gian này” “Cậu Hoắc vốn dĩ nói dẫn cô theo chỉ là liếc mắt nhìn, kết quả hành trình mấy ngày kế tiếp đều bị rối loạn” Bà Lý nói trúng tim đen, trực tiếp nói thẳng với cô tất cả lời muốn nói.

Cô không biết mình rốt cuộc muốn biểu đạt cái gì, thế nhưng có một thứ mà cô biết là, Hoắc Minh Dương bất kể lựa chọn thế nào, quyết định ra sao, đều có đạo lý của mình.

Ngay từ đầu không tự hiểu lấy, hiện tại tôi bắt đầu bài xích: “Chúng ta vốn đã không hợp, khoảng cách ở giữa không chỉ có một Tô Thanh Anh” “Nhưng Vân Phi, cô phải biết rằng, tôi không đồng ý cô cứ như thế mà buông tha cho phần tình cảm với Hoắc Minh Dương, cô biết anh vì cô bỏ ra bao nhiêu không?” Thở dài một hơi, tâm nhãn của người trả tuổi, suy nghĩ vấn đề đều không toàn diện.

Căn bản không suy nghĩ đến cảm thụ của người khác, chỉ là cố giữ lấy cảm giác của mình đi.

Như vậy rất không tốt, thế nhưng bà ấy không có tư cách nói cái gì, bởi vì bà ấy dù sao cũng chỉ là khác, chủ nhân chân chính nắm vị trí chủ đạo ở trong này là Hoắc Minh Dương.

Cô ở nơi này giả bên trong tìm kiếm chân thực, cho nên được kết quả thường thường đều không tươi đẹp lắm.

Tô Thanh Anh xuất hiện để cho cô thấy rõ tình cảm giữa bọn họ không chịu nổi một kích.

Ít nhiều gì, cô đã có ý muốn biểu hiện ra bất mãn của mình, nói không nên lời, đánh cũng không đi.

“Nghe Hoắc Minh Dương nói, cậu ấy là muốn kết hôn cô thật, nếu như cô không đồng ý, cậu ấy cũng sẽ không miễn cưỡng cô, nhưng cũng sẽ không tiếp nhận Tô Thanh Anh” Bà Lý lúc nói lời này, trong lòng cô cũng rất khó chịu, không phải làm sao cho Hà Vân Phi thoải mái được, luôn cảm giác cô đừng xa cách với Hoắc Minh Dương như vậy, đàn ông ở bất cứ phương diện nào mà nói cũng rất là hiếm có.

Nghe được bà ấy nói Hoắc Minh Dương sẽ không tiếp nhận Tô Thanh Anh, dù sao vẫn có chút ngoài ý muốn, thật không ngờ anh lại là một người như vậy.

“Vì sao, anh không phải cùng Tô Thanh Anh quan hệ rất tốt sao?” Ngoài ý liệu, chuyện không có đơn giản như bản thân nghĩ, từ thái độ của Hoắc Minh Dương đối với Tô Thanh Anh có thể nhìn ra được anh cũng không buông tay như trong tưởng tượng.

“Cậu ấy nói với Tô Thanh Anh ra sao, cụ thể là gì thì tôi không biết, cũng không cần an ủi cô, có điều tôi biết là, bỏ lỡ cậu ấy, cô nhất định sẽ hối hận, tôi có thể từ trong ánh mắt của cậu ấy nhìn ra được tình yêu giành cho cô, cái này là đáng quý nhất” Bình tĩnh mà xem xét, cô không biết mình đây là sao nữa, đạo lý gì đều hiểu, vẫn là tự làm bản thân khó chịu.

“Tôi chỉ là đơn thuần cảm thấy chịu không nổi quan hệ của anh cùng Tô Thanh Anh, cũng không có nguyên nhân gì khác.” Hà Vân Phi cũng không ý thức được giọng ghen tuông trong lời nói của cô.

Bà Lý lại nghe ra được rõ ràng: “Cô không nên ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho, cậu ấy rất thương tâm đó.” Nghe nói xong, cô cười cười, dáng vẻ như có điều suy nghĩ: “Bà nói xem, nếu như tôi thật sự mà không cho Hoắc Minh Dương cơ hội, Tô Thanh Anh có phải vui đến phát rồ rồi không” “Dĩ nhiên, người vui vẻ cuối cùng cũng chỉ có Tô Thanh Anh, tuy nhiên cô nghĩ cho kỹ, những thứ khác không quan trong” Bà ấy đưa ra đề nghị với tư cách là một người từng trải.

Nếu như trở lại quá khứ, cô biết rất dễ đưa ra lựa chọn, nếu đổi lại là Hà Vân Phi, lại biến thành cô của ban đầu.

Không muốn bởi vì bất cứ chuyện gì mà làm bản thân khổ sở, một người hoàn toàn biến thành dáng vẻ của một người khác.

“Tôi không ý gì khác, nhưng nếu như tôi là cô, nhất định không muốn bọn họ sống hạnh phúc hơn tôi” Cái này để cho tôi cảm thấy mình không được yêu.

Câu nói sau cùng không nói ra, thế nhưng bà ấy hy vọng Hà Vân Phi có thể thấu hiểu.

Kỳ thực giống như là Lý phu nhân nói, cô cũng không hy vọng Hoắc Minh Dương cùng phụ nữ kia cùng một chỗ, không bất kỳ nguyên nhân, chỉ là đơn thuần không hy vọng, nghĩ đến cô sẽ thương tâm.

Gọi điện thoại cho Hoắc Minh Dương, anh đang ngồi ở trên ghế sa lon nghe Tô Thanh Anh nói, hoàn toàn không bất kỳ tâm tư gì để nghe.

“Sao vậy?” Thanh âm anh trầm thấp, cùng tâm tình của anh giống nhau.

“Anh lên tìm em, chúng ta nói chuyện chuyện kết hôn” Bà Lý nhìn anh cười cười, đại khái đoán được sau vẻ mặt khiếp sợ của anh chính là nhận được tin tốt.

Tô Thanh Anh tâm chìm ở đáy cốc, dựa vào cái gì người phụ nữ này có thể tùy tiện cướp tất cả mong muốn của cô ta, chuyện này đối với cô ta rất không công bằng.

“Được, anh lập tức đi” Hoắc Minh Dương không nói hai lời đáp ứng nói, †âm tình cũng sáng sủa lên.

Trong lòng Tô Thanh Anh rõ thứ cô †a mong muốn là gì, cũng dự cảm được Hoắc Minh Dương lần này đi cũng sẽ không trở về.

“Sao vậy” Thấy Hoắc Minh Dương đứng lên, cô ta cũng đứng lên theo, mắt nhìn người đàn ông này sẽ lên lầu không tính quay đầu liếc mắt nhìn, cô †a vội vàng nói: “Trước đây chúng ta trải qua nhiều như vậy, cảm tình giữa chúng ta anh cứ như vậy mà quên rồi sao?” Nghe đến đó Hoắc Minh Dương dừng bước.

Đã lâu rồi không ai nói với anh đoạn tình cảm này.

Trước đây có lẽ là từng có, nhưng là bây giờ thì không.

“Hình như đã là chuyện rất lâu trước đây” Trước đây anh quả thực rất thích Tô Thanh Anh.

Lần đầu tiên thấy cô ta đứng ở trên sân khấu, dáng vẻ thanh cao kia, khiến cho anh say mê.

Sau đó trong nhiều năm như vậy, xem qua cô ta vô số lần diễn xuất cũng không kinh diễm như vậy.

Tuy cô ta cũng biểu hiện ra rất nhiều cô độc, nhưng đều không thể đả động đến tiếng lòng của anh, bởi vì ở trong lòng anh đã sớm có thứ còn quan trọng hơn rồi.

Chỉ là bây giờ không phải là thời điểm nói điều này, trên cơ bản lựa chọn trước kia của anh đều bị chính anh thay đổi toàn bộ.

Hà Vân Phi mới là người khiến anh cảm nhận được tình yêu, mà Tô Thanh Anh khiến anh có áp lực.

Hai người các cô chỗ khác nhau là Hà Vân Phi vì tình yêu cam nguyện hi sinh chính mình, nhưng Hoắc Minh Dương lại không giống như vậy.

Cái này khiến cho quan hệ của hai người bọn họ từng bước xa dần.

Từ lúc đầu mới gặp Hà Vân Phi, anh trở nên không giống như chính mình.

“Cô có mong muốn gì?” Anh mở miệng dò hỏi, có thể tận khả lượng thỏa mãn yêu cầu của cô, từ mới quen cô bắt đầu, liền toàn bộ đều là đối với cô thích.

Loại cảm giác này từng bước trở nên cường liệt, không một chút điểm những nhân tố khác, hoàn toàn là hai người trong lúc đó một cách tự nhiên ăn ý.

“Tôi không biết nên nói cái gì cho phải, thế nhưng bây giờ nhìn lại, bất kể làm cái gì quyết định đều cũng có tất nhiên đạo lý, hy vọng cô có thể hạnh phúc, vẫn là câu nói kia, ngoại trừ đi cùng với cô, những thứ khác muốn cái gì ta đều có thể thỏa mãn” Nghe được anh nói như vậy, Tô Thanh Anh hai mắt đẫm lệ.

Nhưng anh như cũ không quay đầu lại, thẳng lên lầu.

Nơi đây chỉ còn lại có Lý phu nhân và Tô Thanh Anh, nguyên bản Lý phu nhân hay là cười, lập tức liền đổi sắc mặt: “Cô Thanh Anh, tôi có thể lưu cô ở nơi này là xuất phát từ tân khách chỉ lễ, hai người bọn họ đều là khách quý của tôi, khách quý bằng hữu cũng muốn rất tốt chăm sóc, thế nhưng nếu như cô làm những chuyện không tốt, tôi nhất định sẽ không tha thứ cho cô” Không nói chuyện khác, chỉ nói hiện tại Hoắc Minh Dương và Hà Vân Phi khó khăn lắm mới có thể hài hòa, chớ nên bởi vì cô xuất hiện bất kỳ biến hóa.

“Tôi không biết vì sao bà không thích tôi, thế nhưng đừng hiểu lầm, tôi không làm gì sai” Tô Thanh Anh bắt đầu cực lực biện giải cho mình.

“Là như vậy, tôi yêu người đã mất, nhưng có một điều tôi vẫn biết, chính là bất kể cô làm ra chuyện gì, và lựa chọn gì, người không thích vẫn sẽ không thích cô, thừa dịp có thể quay đầu lại liền đúng lúc quay đầu, như thế mới đúng đắn” “Bà biết tôi thích Hoắc Minh Dương thích bao nhiêu năm rồi không?” nhiều năm như vậy cảm tình làm sao có thể nói buông thì để xuống, bất kể như thế nào anh cũng không muốn làm cho Hoắc Minh Dương cứ như vậy đi ra.

Trong lòng lại vô số câu oán hận, cuối cùng đều không nói được. Trong lòng cô càng nhiều hơn chính là bi thương, cũng nhanh không ức chế được bi thương.

“Xin lỗi, có lẽ cô không hiểu tình huống hiện tại. Tôi cho cô biết, bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, Hoắc Minh Dương và Tô Thanh Anh cũng sẽ kết hôn” Nói xong bà Lý liền ném đồ đã chuẩn bị từ trước lên bàn, để cho cô ta thấy rõ ràng.

Phía trên Hoắc Minh Dương ngoại trừ cổ phần công ty ra toàn bộ đều là tài sản cá nhân.

Thật không ngờ anh sẽ ra tay dứt khoát như thế, cái gì cũng đã chuẩn bị xong.