Yêu Phải Tình Địch

Chương 127: Hàng Thật Giá Thật





Bữa tối Ngô Sở Úy ăn rất nhiều.
Vốn dĩ hôm nay ăn chay, kết quả Ngô công kê lần đầu tiên nhổ xuống một cọng lông, mua về rất nhiều thịt.

Hơn nữa toàn bày ở phía mình, để cho Trì Sính đỏ mắt nhìn, một chút cũng không cho hắn ăn.
Trì Sính hỏi: "Tại sao không cho tôi ăn?"
Ngô Sở Úy vừa gặm xương vừa nói: "Hôm nay tốt nhất anh nên ăn chay."
"Người bị lở miệng là cậu." Trì Sính nhắc nhở.
Ngô Sở Úy liếc mắt đưa tì.nh với Trì Sính, "Lát nữa làm công việc thể lực không phải cũng là tôi sao? Phải bù vào cho đáng chứ."
Trì Sính cười cười không rõ nghĩa, vậy thì đúng là nên ăn nhiều chút.
Kết quả, Ngô Sở Úy liền ăn quá nhiều.
Phàm là người có thường thức sinh hoạt đều biết, ăn no sẽ buồn ngủ, đói sẽ ngẩn người.

Lượng đồ ăn quá nhiều, máu huyết sẽ đổ xuống dạ dày nhiều, tạo thành tì.nh trạng não không đủ máu, người ta sẽ lờ đờ buồn ngủ.

Cộng thêm buổi chiều cường độ vận động quá lớn, lúc này thân thể Ngô Sở Úy mệt mỏi vô cùng, ủ trê.n sô pha động đậy cũng lười.
Trì Sính xoa cái trán hơi nóng của Ngô Sở Úy, cố ý hỏi: "Cậu còn được không vậy?"
Ngô Sở Úy vụt cái mở to mắt: "Không vấn đề, tôi đi tắm."
Nói thì nói thế, nhưng nằm trong bồn tắm lại suýt ngủ mất, nếu không phải Trì Sính luôn ở bên tai "thúc giục", Ngô Sở Úy sớm đã đi gặp Chu Công rồi.
Nhân lúc Trì Sính vào phòng khác tìm đồ, Ngô Sở Úy vội vực tinh thần, làm tốt tất cả công tác chuẩn bị.

Trước tiên là uống thuốc, rồi lại đặt máy quay phim chất lượng cao trê.n tủ đầu giường, tìm một góc độ quay chụp tốt nhất.

Cuối cùng lấy ra chiếc nội y tì.nh thú đó, nhưng lại gặp khó khăn, đây là cho Trì Sính mặc hay là y tự mặc?
Tỉ mỉ cân nhắc dụng ý của bà chủ, bình thường đến chỗ bà mua đồ đều là quần thể khách hàng có quan hệ nam nữ, nếu không bà cũng sẽ không tặng cho mình một chiếc nội y kiểu nữ.


Nói thế, nội y tì.nh thú kiểu nam ở chỗ bà ta đều là chuẩn bị cho đàn ông chân chính, vì thể hiện sức quyến rũ phái mạnh nổi cộm trê.n người đàn ông.
Vậy thì nên là mình mặc.
Nghĩ thế, Ngô Sở Úy liền mặc cái quần đó vào.
Kết quả mặc xong cúi đầu nhìn, thân hình chấn động.

Tôi thao! Cái này cũng quá tì.nh sắc rồi đó? Ngay cả một miếng vải che xấu hổ cũng không có, phía trước chính là dạ.ng quần lưới, bao được cái jj nhưng không bao được sự dâ.m đãng.

Càng đòi mạng hơn là đằng sau, chỉ có một sợi dây, kẹp ở giữa mông, h.ai cánh mông lồ lộ hết ra.
Tính luôn cả phần lưng quần, cũng không dùng đến một mét vải, cho dù là hàng tặng, cũng không thể lừa người như thế chứ?
Nhưng có một điểm Ngô Sở Úy rất vừa lòng, mặc trê.n người y không lớn không nhỏ rất thích hợp, chứng minh cái này là chuẩn bị cho y.

Tựa lên đầu giường cúi đầu chờ mong, ánh mắt đảo nhìn phong tì.nh bên dưới, tuy nói hơi hạ lưu một chút, nhưng quả thật càng triển thị hùng phong.
Tiếng bước chân của Trì Sính càng lúc càng rõ ràng.
Không được! Không được! Ngô Sở Úy đột nhiên đổi ý, vội vã bọc áo choàng ngủ vào.
Trước tiên phải kín kẽ một chút tốt hơn, mới tới đã dâ.m đãng như thế, Trì Sính sẽ cho rằng y rất nôn nóng.
Trì Sính cầm một cái máy chụp hình đi qua.
Ngô Sở Úy chỉ lên tủ đầu giường, "Tôi đã chuẩn bị máy quay phim rồi."
"Cái nào cũng dùng." Trì Sính nói.
Ngô Sở Úy nghĩ lại cũng đúng, lát nữa khi Trì Sính ý loạn tì.nh mê, chụp mấy bức hương diễm cho hắn, ngày sau nếu làm chuyện có lỗi với mình, còn có thể lấy ra đe dọa một phen.
Trì Sính tựa lên đầu giường, vừa đốt một điếu thuốc, đã bị Ngô Sở Úy ngậm mất, hít hà vài hơi, một làn khói trắng lan ra bên miệng, cười đầy dã tính ph.óng đãng.
Trong ánh mắt Trì Sính nhìn Ngô Sở Úy mang theo mê luyến nồng đượm.
Ngô Sở Úy ném điếu thuốc đi, đầu lưỡi mang theo hơi nóng nhẹ liế.m lên cái cằm lúng phúng râu của Trì Sính, dần dần trượt xuống, luẩn quẩn trê.n cơ ngực chắc nịch, rồi mới đi thẳng đến đầu nh.ũ cư.ơng cứng.
Ngậm lấy.
Trì Sính th.ở dốc một tiếng, rũ mắt nhìn dáng vẻ nghiêm túc m.út liế.m của Ngô Sở Úy, thật muốn lôi đầu lưỡi linh hoạt đó ra cắn cho một phát, còn muốn thò ngón tay thô ráp vào miệng y hung hăng quấy phá.

Ngô Sở Úy vùi mặt vào đám lông của Trì Sính cọ cọ, Trì Sính nhíu mày, kéo áo choàng tắm của Ngô Sở Úy xuống, lộ ra hơn nửa bờ vai, cường tráng đều đặn, trơn mịn gợi cảm.
Khoang miệng ấm áp của Ngô Sở Úy ngậm mệ.nh căn của Trì Sính, cự long thoáng chốc bùng lên.
Liếc thấy đường nét quần l.ót, Trì Sính hít sâu, kéo mạnh xuống, mắt như lưỡi dao đâm vào người, ngọn lửa đỏ sậm bắn phụt lên, nóng cháy nhìn quần lưới sắc tì.nh của ai kia.
"Không tồi đúng không?" Ngô Sở Úy còn khoe khoang một chút.
Cõi lòng Trì Sính sôi sục gào thét, má tôi thật muốn làm chết cậu!
Ngô Sở Úy hầu hạ Trì Sính lên hứng rồi, bản thân cũng ngứa ngáy khó nhịn, cầm tay Trì Sính ấn xuống dưới mấy lần đều không có phản ứng, cuối cùng nôn nóng mở miệng: "Anh cũng làm cho tôi đi chứ!"
Trì đại gia đáp trả đầy tiêu sái: "Tự mình làm, tôi không lo gì hết."
"Bình thường tôi cũng chưa từng bạc đãi anh đúng không?" Ngô Sở Úy rất bất mãn, "Sao đến phiên anh thì không thèm lo gì hết hả?"
Trì Sính cười thầm, "Bình thường những lúc tôi tự động thủ ít lắm sao?"
Ngô Sở Úy căng mặt không nói gì.
Trì Sính gấp một chân lên nhìn Ngô Sở Úy, nói: "Cậu tự tới đi, tôi ngồi đây nhìn."
Ngô Sở Úy dùng ánh mắt bao hàm oán hận nhìn Trì Sính.
"Đây là xấu hổ sao? Vậy lát nữa càng kịch liệt, cậu còn tới nổi không? Không được hay là đổi sang tôi vậy."
Ngô Sở Úy kéo áo ngủ xuống, lộ ra quần l.ót nhỏ sắc tì.nh, tay chậm rãi di chuyển lên túi lưới trong ánh mắt nóng cháy của Trì Sính, nhẹ nhàng kéo vài cái, hô hấp lập tức hỗn loạn.
"Tay còn lại cũng đừng để không, vu.ốt ve đầu nh.ũ của cậu đi." Trì Sính ở bên cạnh tận tâm điều giáo, "Lần trước tôi dạy cậu thế nào? Dùng đầu ngón tay, ấn mạnh một chút.

Tay bên dưới thì duỗi vào, cổ tay linh hoạt một chút, đừng cái kiểu cũ mãi thế, ngón cái cọ qua phần mềm ở trê.n, đúng, xoay chuyển..."
Thuốc của Ngô Sở Úy vừa có tác dụng, thân thể liền bắt đầu trở nên mẫn cảm vô cùng, phản ứng với ngôn ngữ kí.ch thích của Trì Sính càng cường liệt.

Càng muốn đè nén xuống thì càng không đè nén nổi, càng không muốn lên tiếng thì càng ngâm nga rê.n rỉ, càng bị người ta làm cho xấu hổ thì càng làm ra động tác khó chịu nổi.
Trì Sính cầm máy quay phim, cúi xuống quay giữa h.ai chân Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy giật mình: "Anh làm gì?"
Muốn che ống kính đi lại bị Trì Sính chặn lại: "Không phải là máy quay của cậu sao?"
"Cái này đừng quay." Ngô Sở Úy khẩn cầu.

Ai đó lên cơn nghiện "độc" làm sao chịu bỏ qua cơ hội tốt thế này? H.ai chân cưỡng ép tách chân Ngô Sở Úy, quay phải nói là tỉ mỉ, thật sự đã nghiện.
Hiệu quả thuốc càng lúc càng mạnh, phía dưới nóng bỏng khó chịu, Ngô Sở Úy căn bản không nén nổi, tay túm lấy hạ thể bắt đầu vuốt lên xuống.
Trì Sính đưa ống kính chuyển lên mặt y, đặc tả lại biểu cảm của y, Ngô Sở Úy th.ở dốc không hề cố kỵ, còn ngâm nga, ánh mắt mê loạn thông qua ống kính bắn vào con ngươi Trì Sính, khiến tay hắn nhẹ run một chút.
"A__!!"
Ngô Sở Úy ngửa cổ lên, trong tay là dịch trắng bết dính bị vắt ra, bắn từng đợt lên bụng.
Trì Sính lại mở miệng, "Lấy tay chấm nó, dịch J đó, thò ra lỗ phía sau."
Ngô Sở Úy tuy chìm trong tì.nh dục, nhưng năng lực phân tích cơ bản vẫn có, liền phản bác Trì Sính một câu, "Tại sao, lát nữa lại không dùng đến..."
"Không tại sao, chỉ để cậu hưng phấn thêm thôi."
Ngô Sở Úy là chim non mới ra khỏi nhà, làm sao đấu lại với lão lươn lẹo thân kinh bách chiến như Trì Sính?
Ngón tay thò vào liền cảm thấy không bình thường, nhưng dược hiệu quá cường hãn, cứ thế dùng ngón tay chính mình đâm vào, thịt non phấn hồng bị lôi ra, bị phần dây quần l.ót mỏng manh cọ qua cọ lại, dâ.m loạn không chịu nổi.
Hơi th.ở của Trì Sính nóng đến mức sắp đốt cháy chính mình, nhịn không nổi rồi, còn nhịn nữa thì toi mạng luôn.
Đặt máy quay xuống, lật Ngô Sở Úy lại, cùi chỏ tì mạnh lên lưng y, khiến phần mông y nhô lên cao.

H.ai tay kéo phần dây che của quần l.ót, thô lỗ ghìm chặt rãnh mông mẫn cảm.
Mông của Ngô Sở Úy vô thức căng chặt, kẹp lấy, run rẩy như bị điện giật.
"Tôi muốn thao anh, tôi muốn thao anh!" Ngô Sở Úy kéo ra giường kêu gào.
Dây thần kinh của Trì Sính liền bạo động, túm thắt lưng bốp một tiếng, quất lên chỗ thịt dày nhất.

Thắt lưng của hắn quất rất xinh đẹp, âm thanh rất vang, lực độ đầy đủ, nhưng không để lại một chút dấu tích.
Quả nhiên, như trong dự liệu, một tiếng kêu khóc nghẹn ngào truyền đến từ ra giường.
Trì Sính thật muốn liên tiếp quất thêm mấy cái, quất cho Ngô Sở Úy khóc kêu không ngừng, lớn tiếng xin tha.

Nhưng vừa thấy y thò tay lên xoa xoa mông, cuối cùng vẫn mềm lòng, ném thắt lưng trong tay đi.
"Muốn thao anh...!thao anh..." Ngô Sở Úy vẫn chưa chịu im.
Trì Sính đổi sang dùng lòng bàn tay mạnh mẽ đánh, tách mông Ngô Sở Úy, đặc biệt đánh vào phần non nhất ở bên trong đùi và gần mông.
Đánh đến mức Ngô Sở Úy kéo cổ kêu la, giãy dụa điên cuồng, chửi bậy không ngừng.
"Đồ Trì Sính súc sinh, mẹ k*ếp anh dám lừa tôi!"
Trì Sính ngắt mạnh vào gốc đùi Ngô Sở Úy, hỏi: "Tôi nói câu nào lừa cậu?"
Ngô Sở Úy đau đến mức nhe miệng: "Anh nói lát nữa sẽ để tôi làm công việc thể lực."

"Tôi cũng đâu phải không để cậu làm chứ!" Cầm thú cười: "Cậu có thể chọn lên trê.n tự lực cánh sinh."
Nói xong, tiếp tục ngược đãi xung quanh mông Ngô Sở Úy.
Lúc này dược hiệu đang mạnh, Trì Sính lại dùng sức lớn, Ngô Sở Úy vừa đau, vừa sướng muốn chết.

Y muốn làm Trì Sính, nhưng tay run đến mức ngay cả quần l.ót cũng không cởi xuống được, đại điểu cứ thế bị nhốt trong túi lưới.
Mặt sau chỉ có một sợi dây, Trì Sính dùng ngón tay nhẹ móc lấy, trở ngại đã mất, cường thế chen vào.
Ngô Sở Úy đưa lưng về phía Trì Sính ngồi dạ.ng chân trê.n người hắn, Trì Sính vừa đỉnh phần hông, vừa cầm máy quay quay lại cảnh tượng dâ.m loạn ở bộ vị gia0 hợp.
Ngô Sở Úy vừa thừa nhận kh0ái cảm tấn công, vừa liều mạng lấy tay che màn hình.
"Đừng quay nữa...!đừng quay nữa..."
Trì Sính trầm giọng nói: "Cậu tự động đậy thì tôi sẽ không quay nữa."
Ngô Sở Úy vừa động phần eo, Trì Sính lại giơ máy quay lên, Ngô Sở Úy liền khóc xin, Trì Sính nói không quay nữa, nhưng lại liên tục giơ lên khi Ngô Sở Úy ý loạn tì.nh mê.
Sau đó, dược hiệu phát huy sâu sắc, Ngô Sở Úy đã hoàn toàn loạn tâm trí.
Trì Sính xoay người y lại, nhắm thẳng vào ống kính, phần ngực đỏ hồng, h.ai đầu nh.ũ run rẩy, môi mỏng mở ra tùy ý, phát ra tiếng rê.n dâ.m đãng không chịu nổi.
"Bảo bối, nhìn ống kính." Trì Sính nói: "Ông đây quất cậu sướng không?"
Ngô Sở Úy hàm hồ phát ra một tiếng sướng không mấy rõ ràng.
Trì Sính lại hỏi: "Chỗ nào sướng?"
Ngô Sở Úy cuồng loạn nuốt lấy không khí, chỗ hầu kết chảy đầy mồ hôi, ánh mắt yêu nghiệt câu lên thần kinh bạo ngược của Trì Sính.
Trì Sính nâng eo Ngô Sở Úy lên, quất một trận hung hãn, khiến điểu đang cứng của Ngô Sở Úy lắc lư liên tục, phun ra từng đợt chất dịch trong suốt.
Lại hỏi: "Chỗ nào sướng?"
Ngô Sở Úy vặn vẹo mặt lớn tiếng kêu đầy dâ.m đãng: "Mông...!mông...!mông sướng..." Bà chủ kia là người thực tại, thuốc này hàng thật giá thật, lần đầu tiên giúp Ngô Sở Úy giữ được cùng một nhịp điệu với Trì Sính, bị giày vò suốt cả một đêm.

Cơ thịt trê.n mặt hoạt động quá mãnh liệt, dẫn đến khi ngừng lại, gương mặt cũng tê đi, hoàn toàn không cách nào dùng biểu cảm để truyền đạt cảm xúc.
Đến lúc này rồi, Trì Sính còn cầm máy chụp hình lên, thấp giọng gọi: "Úy Úy, mở mắt ra."
Ngô Sở Úy cố sức nâng mí mắt lên, ánh mắt mất tinh thần này, cả thân thể tê liệt này, nằm gọn trong ống kính không thể thích hợp hơn.

Trì Sính bỏ ngón tay y vào miệng ngậm, ánh mắt như mở như không, chụp thêm vài tấm mới chịu thôi.
Sau đó, khóa máy chụp hình và máy quay phim lại, lục ra thuốc mà Ngô Sở Úy giấu trong ngăn kéo, trực tiếp ném đi với một ánh mắt phức tạp..