Yêu Người Đắm Say

Chương 79: 79: Show Tạp Kỹ Hẹn Hò





Khi lần đầu tiên Lâm Lạc Tang nhận được lời mời quay phần phiên ngoại của 《 Nhật Ký Nụ Hôn Đầu 》, thật ra thì có hơi bất ngờ.
Lúc đó cô mới vừa kết thúc chuyến du lịch với Bùi Hàn Chu, chơi ở bên ngoài hơn một tháng, công ty cũng còn một đống việc cần phải xử lý gấp.
Nhóm nhạc có kỳ hạn S7 sắp giải tán, mà trong hơn hai năm nhóm ra mắt, những concert, album mới, tour diễn nhóm hứa hẹn, kết hợp với các ca khúc hit và các chương trình tạp kỹ không bỏ sót một cái nào, hoàn toàn không lặp lại con đường cũ như Seven đã từng.

S7 hoàn toàn xứng đáng trở thành nhóm nữ số một trong nước, công ty càng được các fan và người qua đường khen ngợi là “Idol có lương tâm trong giới”.
Còn có rất nhiều nhóm người hâm mộ khác thậm chí cũng không nhịn được tag Weibo official của S7, hỏi nhóm sau khi giải tán liệu nhóm mà họ theo đuổi có thể đi vào hoạt động hay không.
Tất cả những điều này đủ có thể thấy mọi người đều hài lòng khá cao về trước sân khấu và sau hậu trường của nhóm này.
Tuy rằng là một trong những nhà đầu tư nhưng Lâm Lạc Tang không quản lý chi tiết mọi công việc của nhóm, nhưng những quá trình lớn và xác định album đều có sự tham dự của cô, cũng coi như là hoàn thành việc tạo ra nhóm nữ đầu tiên với chất lượng và số lượng cao.
Từ khi nhóm ra mắt tới nay, S7 đã giành vài giải thưởng về album.

Họ cũng đã hát các bài hát kết thúc và nhạc đệm cho những bộ phim có doanh thu cao, danh tiếng cũng như sự nổi tiếng với người qua đường đều không tồi, quả thật như Lâm Lạc Tang mong muốn đã trở thành huyền thoại trong giới để mọi người ngưỡng mộ.
Ngày tan rã hôm ấy mọi người có nhiều hơn là cảm động, còn có rất nhiều fan chạy tới pm ngỏ ý cảm ơn Lâm Lạc Tang…
Đúng vào lúc này cô nhận được lời mời của 《 Nhật Ký Nụ Hôn Đầu 》.
Còn chưa kịp xem xong tin nhắn, tin nhắn của Nhạc Huy trên màn hình từ từ hiện ra: 【 Quay phần phiên ngoại của show hẹn hò, em muốn nhận không? 】
Còn gửi cho cô một bản kế hoạch làm việc của ê-kíp chương trình.
Show hẹn hò《 Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》 này cô rất quen thuộc, là show hẹn hò của Kỷ Ninh và Kỷ Thời Diễn, đơn giản là quay về cuộc sống hằng ngày của một vài CP.

Đương nhiên, có đôi khi ê-kíp chương trình cũng sẽ đưa ra một vài nhiệm vụ.

Lúc ấy Kỷ Ninh double -click vợ chồng còn dấy lên cơn dậy sóng không nhỏ.
Đợi hai phút, phát hiện Nhạc Huy cũng không thu hồi tin nhắn về, chứng tỏ thông báo này cũng không gửi sai người.
Lâm Lạc Tang hỏi: 【 Chẳng phải chương trình này đều tìm hai nghệ sĩ không quen biết để nhào nặn, sau đó quay lại quá trình bọn họ từ xa lạ đến quen thuộc rồi hẹn hò sao? 】
Nhạc Huy nhanh chóng trả lời: 【 Phần chính là vậy nhưng mời em quay là phần phiên ngoại.

Khách mời đều là nghệ sĩ đã kết hôn, không cần làm theo kịch bản show tạp kỹ, rải đường là xong việc à.


【 Bởi vì lần này họ nói mời Kỷ Ninh và Kỷ Thời Diễn, sau đó có hai căn biệt thự đối diện cho nên còn muốn mời thêm một đôi.

Xem độ hot của em, hơn nữa chồng còn thần bí, khán giả ắt hẳn sẽ rất tò mò á.


Lâm Lạc Tang đỡ đầu, mím môi đáp: 【 Được, em ngẫm lại đã.


Nhạc Huy: 【 Đúng lúc sắp tới không có việc gì, quay phim cũng chỉ diễn ra mấy ngày, anh cảm thấy có thể thử một lần.


【 Vâng.


*
Vào ban đêm, ăn xong cơm tối, Lâm Lạc Tang tựa gót chân và lưng vào mặt tường để luyện dáng, vừa hóp bụng vừa quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang gõ máy tính.
“Em nói với anh một chuyện này .”

Bùi Hàn Chu không ngừng đầu ngón tay: “Hửm?”
“Có show hẹn hò mời em đến làm khách mời, muốn hai chúng ta cùng đi quay một phần phiên ngoại.

Livestream 8 giờ sáng đến 8 giờ tối, hẳn là sẽ có topic nhỏ.

Ê-kíp chương trình cũng sẽ đưa ra nhiệm vụ nhưng không đặc biệt nghiêm khắc, thời gian rảnh chúng ta có thể tự do sắp xếp.”
“Chủ yếu là phơi bày cho khán giả tò mò một chút xem cuộc sống hằng ngày của chúng ta là như thế nào, dù sao bọn họ cũng muốn xem bầu không khí ở chung giữa vợ chồng, chân thật biểu đạt là được.

Nhưng camera sẽ luôn theo sát trong suốt quá trình quay…… anh có hứng thú không?”
Cô hỏi có hơi cẩn thận, dù sao cô cũng không xác định được Bùi Hàn Chu có muốn tham gia loại hoạt động này hay không.

Trước đó lúc ghi hình 《 Kế hoạch bồi dưỡng phát triển 2》, anh đã cố ý chào hỏi với ê-kíp chương trình là đừng quay mặt anh.
Cho nên cô cũng không ôm quá nhiều hy vọng, dù sao có khả năng anh không thích lãng phí thời gian vào loại hình giải trí này.
Bùi Hàn Chu nghe xong lời cô nói thì đặt xuống một dấu chấm câu cuối cùng trên máy tính, lúc này mới quay đầu hỏi: “Show hẹn hò?”
“…… Là để khán giả xem chúng ta yêu đương?”
Cô không ngờ Bùi Hàn Chu có thể khái quát chuẩn xác đến như vậy nên không ngừng gật đầu hai cái: “Đúng vậy.“
Anh không cần nghĩ ngợi đã khép máy tính lại và nói: “Đi thôi.”
Vài giây sau lại bổ sung thêm nguyên nhân: “Có vài người trên mạng mỗi ngày đều gọi em là vợ, anh cũng rất phiền.”
Vừa lúc để những người đó nhìn xem, cái gì gọi là người kết hôn chính thức.
Lâm Lạc Tang: “……”
*
Weibo official của《 Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》vừa đăng Weibo Lâm Lạc Tang và Bùi Hàn Chu sẽ tham gia ghi hình thì độ hot lập tức tăng lên, phần bình luận cũng bắt đầu nổ tung.

Vô số người kêu khóc “Sống lâu gặp”, càng có người lập tức mở mang tri thức cho siêu thoại # vợ chồng Tang Chu chung khung hình #, mọi người xắn tay áo lên thuận lợi hẹn trước livestream và cũng đưa vào lịch của riêng mình.

Đương nhiên, bởi vì giữa hai người chỉ có một bên là nghệ sĩ, còn thân phận của Bùi Hàn Chu lại đặc thù nên trong bình luận tất nhiên cũng có không ít tiếng chất vấn, càng có một người ngoài cuộc “có lòng tốt” nhắc nhở và đứng đầu lượt like:
“Khuyên mọi người đừng đặt tình cảm quá chân thành.

Nghệ sĩ ít nhất biết diễn, cho dù quan hệ không tốt cũng có thể diễn rất khá.

Bùi Hàn Chu thân là boss Tại Chu, chủ nghĩa đàn ông và kiêu căng lập dị là khó tránh khỏi, đừng trông cậy vào anh ta sẽ thỏa mãn tình cảm thiếu nữ ôm ấp ngọt ngào trêu chọc cưng chiều dựa theo kịch bản, muốn coi phần phiên ngoại như xem phim thần tượng thì tôi khuyên vẫn nên tỉnh táo, hy vọng quá nhiều rất dễ dàng bị tức chết.”
Phía dưới tất nhiên là một đống tiếng phụ họa, còn có một số ví dụ về các chương trình tạp kỹ khác, nói loại tình huống này bình thường đều là nghệ sĩ phụ thuộc vào giới quyền quý.

Cho dù ông xã nhà quyền thế cố gắng chìm trong hình tượng chiều vợ thì vẫn sẽ có trăm chỗ sơ hở ở phương diện chi tiết.

Chương trình thậm chí còn chưa phổ biến mà đã có người diss Lâm Lạc Tang hà tất hèn mọn như vậy ở phía dưới, cũng bày tỏ bản thân đều không muốn xem loại cốt truyện này một chút nào.
Ngay trong trận chiến đẫm máu giữa đảng CP và đảng đối lập, vào một ngày cuối tuần thời tiết trong xanh, phần phiên ngoại bắt đầu được ghi hình.
Ê-kíp chương trình ban đầu định phái xe tới đón bọn họ, Lâm Lạc Tang hình như cũng nghe bên hợp tác căn dặn, nhưng anh không thích ngồi xe người khác lắm, cho nên cuối cùng vẫn do tài xế mở xe nhà mình đưa bọn họ đến nơi ghi hình.
Chiếc xe mới vừa đến, buổi ghi hình đã chính thức bắt đầu.
Lâm Lạc Tang cố ý hạ cửa sổ xe xuống một nửa, xe còn chưa dừng hẳn thì đã chào hỏi với nhân viên công tác, nhân tiện cười giơ tay với màn ảnh.

Đây đã trở thành thói quen nghề nghiệp phản xạ có điều kiện của cô.
Góc độ quay của khung hình vừa lúc có thể quay được người đàn ông ở trong xe, Bùi Hàn Chu chỉ lộ ra một sườn mặt lạnh lùng, cúi đầu không biết đang nhìn cái gì, một chút cử động cũng không có.
Hình ảnh chợt lóe qua, gương mặt anh cũng nhanh chóng biến mất.
Xe dừng ở chỗ đặt biển báo giao thông, Lâm Lạc Tang sửa sang tóc xuống xe trước.


Hôm nay gió có hơi lớn, cô nắm tóc sang một chỗ, sau đó xoay người nhắc nhở anh xuống xe.
Hai ngày nay công việc của anh khá nhiều, vốn dĩ cô cũng đã nói thực sự bận quá không có thời gian thì không đến là được, nào nghĩ đến anh vẫn nói không sao, thậm chí ngay cả va li cũng đã thu dọn xong.
“Xuống xe,” Lâm Lạc Tang gõ vào cửa xe rồi nhìn về phía anh, “Phải ghi hình rồi anh.”
Lúc này Bùi Hàn Chu mới phát hiện đã đến nơi, nặng nề “ừm” một tiếng, nhéo giữa mày, phân tài liệu cho ngay ngắn rồi đặt ở một bên.
Anh làm việc từ trước đến nay đều rõ ràng mạch lạc, cho nên Lâm Lạc Tang cũng không cảm thấy có gì, dù sao sau khi mang microphone thì chương trình mới tính là chính thức bắt đầu.
Ai ngờ trong vài phút ngắn ngủi chờ đợi, dừng ở trong mắt khán giả nào đó xem phát sóng trực tiếp lại biến thành “Nhà gái xấu hổ chờ đợi, nhà trai mặt đen chơi chiêu lớn kháng cự không phối hợp”:
【 Vẻ mặt vừa rồi của Bùi Hàn Chu thật sự lạnh lùng, những cô bé vị thành niên muốn xem show tình cảm thì vẫn nên nhanh chóng nhấn rời khỏi đi, không muốn cho mấy em thấy mặt chân thật của thế giới..


【 Thật sự có người tin tưởng sếp lớn một giờ kiếm mấy chục triệu dựng hình tượng cưng vợ à? Trả lời mấy cái tin nhắn trên mạng cũng rất dễ dàng, marketing cầu hôn cũng có mục đích, ai mà không muốn lên hot search cho công ty kiếm fame? Tôi còn có thể vừa mắng người hướng dẫn vừa nịnh nọt người hướng dẫn nữa kìa, kiểu phát sóng trực tiếp thì mới càng dễ dàng nhìn ra vấn đề bằng những phản ứng tức thời.


【 Có lẽ nào là do Lâm Lạc Tang buộc anh ấy tới show thực tế, cho nên hai người cãi nhau? Ha ha ha còn chưa ghi hình đã cãi nhau cũng trâu đấy.


Sóng comment còn chưa tranh chấp được bao nhiêu thì ngay sau đó, Bùi Hàn Chu đã kéo theo hai cái vali lớn từ trong xe đi ra.
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp cũng phá án:
【 Em nói sao bây giờ mới ra, thì ra là làm cu li xách va li ở phía sau hahaha】
【 Sao nào, ai quy định kiếm được nhiều tiền thì không thể thương vợ? Làm phiền mấy trúa hề nhìn xem chiều cao của vali, hoàn toàn không phải là kiểu con gái có thể xách.


Những tin nhắn đồn đoán u ám vừa nãy lướt đến cũng chợt dần dần bị “Tay vợ là dùng để viết nhạc sao lại có thể làm việc” thay thế.
Lâm Lạc Tang thấy Bùi Hàn Chu cũng cầm hành lý xuống thì không khỏi bật cười rồi chỉ vào nhân viên công tác bên cạnh: “Hành lý có thể một lát nữa mới chuyển, chúng ta không vào ở trước mà phải mang microphone, nói như vậy mới có thể thu được tín hiệu.”
Cô vừa dứt lời, lập tức có một nhân viên công tác nam nhận được tín hiệu, cầm mic và dây đi lên trước, giây tiếp theo túm lấy cổ áo Bùi Hàn Chu một cách chuyên nghiệp.
Động tác này trông còn rất có tính công kích, anh nhíu mày bắt được cái tay kia.
Nhân viên công tác:??
Lâm Lạc Tang vỗ hai cái vào cổ tay Bùi Hàn Chu, lúc này anh mới buông ra.
“Em, em đến đây.” Cô cười ngượng ngùng với nhân viên công tác, “Chồng tôi lần đầu tiên quay cái này, có lẽ chưa thích ứng lắm.”
Lúc này nhân viên công tác mới phản ứng lại, cũng đỏ mặt: “Là tôi không nghĩ tới việc này mới đúng, thật ngại quá tổng giám đốc Bùi, mạo phạm rồi, nên sớm nói một chút.”
Do hai người quen thuộc nên Lâm Lạc Tang không làm nhiều hoa hòe lòe loẹt như vậy, trực tiếp dùng tay cầm mic và dây xuyên qua bên trong áo anh, kẹp mic ở cổ áo anh, dây thì giấu ở dưới quần áo, như vậy tương đối bảnh tỏn.
Lúc động tác như có như không đụng tới da anh thì tựa như còn có thể cảm nhận được khe rãnh chập trùng của cơ bụng.
Lúc cô sờ đến thắt lưng của anh và cũng giắt máy thu âm vào thì nghe thấy giọng anh không chút rung động nào dù bận vẫn ung dung…
“Có phải em đang lợi dụng sờ mó anh không?”
Lâm Lạc Tang:?
Cô khó có thể tin: “Có phải anh điên rồi không hả?”
Cô hoàn toàn không biết trong lúc vô tình mình đã bật công tắc của máy thu âm, giờ phút này hai câu nói này truyền đến đặc biệt rõ ràng thông qua phát sóng trực tiếp.

Vốn màn hình có thể nhìn thấy gương mặt hai người còn trống vắng, cũng lập tức bị “Hot hòn họt hoảng hoảng hốt hốt” chiếm đầy màn hình vừa nhiều vừa đột nhiên.
Đương nhiên, đến phiên Lâm Lạc Tang phải mang mic, anh cũng đưa ra đề nghị có thể hỗ trợ.
Xuất phát từ suy xét không quá tín nhiệm nào đó, Lâm Lạc Tang đương nhiên cũng từ chối cái đề nghị này.
Sau khi mang xong micro thì chính thức bắt đầu ghi hình, cô và Bùi Hàn Chu đứng trước xe nghe đạo diễn tuyên truyền giảng giải về lịch trình hôm nay.
Sáng sớm gió càng lúc càng lớn, mái tóc dài của cô tung bay khắp nơi, cào đến gương mặt ngứa không nói, còn luôn dính sát lên mặt cô.

Vì thế Lâm Lạc Tang vừa nghiêm túc lắng nghe xem màn ảnh, vừa thử kỹ xảo trước đó mình học được ở trên mạng, không cần một sợi dây thun nào vẫn buộc được tóc.
Cô đang làm thử, chọn một sợi từ phần tóc đuôi ngựa để lại khe hở, sau đó xỏ phần tóc còn thừa vào.

Phương pháp này không dễ làm lắm, cô thử hai lần mới thành công, mà toàn bộ quá trình anh lại có thể nhìn tóc cô quyến rũ, còn xem rất ư là nghiêm túc.
Sau khi nhận ra, cô không nhịn được dùng khuỷu tay huých anh một phát, nâng cằm ra hiệu máy móc trước mặt.
“Đừng nhìn em, nhìn màn ảnh.”
Lúc này Bùi Hàn Chu mới hồi thần, yết hầu di chuyển, một đôi mắt sắc bén quét về phía màn ảnh.
Vốn dĩ ngay từ đầu đạo diễn nói chuyện rất thả lỏng, nhìn Bùi Hàn Chu nhìn vợ, ông cảm thấy hình ảnh ấm áp ánh mắt dịu dàng, bản thân cũng không tự giác thả nhẹ âm điệu.
Ai biết anh vừa ngước mặt nhìn về phía ông thì lập tức đã có cảm giác dò xét của nhà đầu tư kiểm tra hạng mục, ánh mắt dịu dàng gì đấy không còn sót lại chút gì.

Ông theo bản năng có cảm giác gấp gáp và khẩn trương, nói xong mấy câu cuối cùng, thậm chí còn rịn ra mồ hôi lạnh đã lâu không thấy.
Cũng may sau khi nói xong ông đã có thể xuống sân khấu, lòng đạo diễn còn sợ hãi cất vở đi, thối lui sang một bên.
“Ông ấy nói xong.” Bùi Hàn Chu xoay sang Lâm Lạc Tang, “Bây giờ anh có thể nhìn em không?”
“……”
“Có thể.” Lâm Lạc Tang giống như một đàn chị đi trước phổ cập kiến thức, “Lúc đạo diễn nói chuyện thì tốt nhất anh nên nhìn màn ảnh, nói xong thì có thể tự do hoạt động.”
Hiểu biết xong rồi đợi nhiệm vụ một lát, hai người trước tiên vào biệt thự, đặt đồ của mình xong rồi sau đó xuất phát đến cửa hàng bán hoa trước.
Cửa hàng bán hoa còn có Kỷ Thời Diễn và Kỷ Ninh, Song Kỷ đã làm chuẩn bị vì nhiệm vụ nặng nề hôm nay.
Ê-kíp chương trình nhìn thấy hai cặp vợ chồng đều kết hôn nên chủ đề hôm nay cũng liên quan đến hôn lễ.
Bốn người cần phải hoàn thành một phần chế tác phía sau hôn lễ, ví dụ như chuẩn bị hoa cưới, hoa trên cổ tay cô dâu, hoa trên ngực chú rể …
Vào cửa hàng bán hoa, cô và Kỷ Ninh không nhịn được bắt đầu tán dóc ôn chuyện, Bùi Hàn Chu và Kỷ Thời Diễn cũng quen biết nhưng hai người đều không thích nói chuyện, ngẫu nhiên mới trò chuyện cay độc vài câu với nhau.
Vẻ mặt của Bùi Hàn Chu cũng xem như không tệ, có lẽ đã nhìn quen những tình cảnh còn khổng lồ hơn cái này nên trạng thái của anh thắng ở nhẹ nhàng tự nhiên, không dồn hết tâm trí chút nào.
Bọn họ xử lý nguyên liệu làm hoa dưới sự dẫn dắt của người hướng dẫn, hoa hồng đằng sau có hơi không đủ dùng nên Lâm Lạc Tang và Kỷ Ninh bèn đi ra ngoài mua chừng 30 nhánh, đáng tiếc hoa hồng mua được đều mang theo gai, cần phải dùng tay xử lý.
Lâm Lạc Tang đếm xem, vừa lúc mua 32 nhánh.
“Một người tám nhánh, dùng cái kia róc mấy cái gai đi là được,” cô xếp vật liệu làm hoa đến trước mặt mọi người, “Phải cẩn thận, rất dễ đâm tay.”
Xử lý hoa hồng quả thật là một hạng mục kỹ thuật, bởi vậy cô vừa dứt lời, Bùi Hàn Chu đã lấy tám nhánh hồng trước mặt cô đến trước mặt mình.
Động tác gần như là xảy ra trước hết, càng giống như bị tiềm thức chi phối.
Giáo viên nghệ thuật cắm hoa sửng sốt: “Một mình cậu xử lý mười sáu nhánh?”
Bùi Hàn Chu gật đầu, dường như tới chút hứng thú gì đấy, không khỏi tản mạn khiêu khích một câu: “Tôi sẽ cưng vợ nhiều hơn Kỷ Thời Diễn.”
Kỷ Thời Diễn cũng thay vợ lấy hoa hồng: ?
Kế tiếp, hai anh lại bắt đầu một loại âm thầm battle nào đó.
Làm hoa một mình quá nhàm chán, miệng của giáo viên nghệ thuật cắm hoa cũng không chịu nhàn rỗi, hóng hớt hỏi Bùi Hàn Chu: “Hình như cậu mới cử hành hôn lễ phải không? Hoa trên ngực cậu là dùng cái gì để làm?”
Anh hơi suy tư: “Quên mất.”
“Nhưng tôi nhớ rõ hoa trên cổ tay em ấy.”
Vào lúc này Kỷ Thời Diễn giành lại được 10%: “Hôn lễ của cậu là có người thay thế giúp cậu tham gia à?”
Bùi Hàn Chu phản pháo: “Cậu nhớ rõ à?”
Kỷ Thời Diễn: “Hoa ngọc lan trắng.”
“……”
Ngay cả sáng sớm hôm sau, cuộc phân tranh này cũng không ngừng lại.
Đêm hôm trước lẽ ra hai bên phải sống ở biệt thự đối diện nhưng Lâm Lạc Tang và Kỷ Ninh có quá nhiều chuyện muốn nói nên ngủ ở một phòng.
Vốn nên là hai người đàn ông cùng giường với vợ, giờ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chia hai căn phòng trên tầng ba.
Hai người họ trò chuyện rất muộn vào hôm trước, hơn 8 giờ đang ngủ say thì bỗng nhiên bị một tiếng vù vù đánh thức.

Hai người mờ mịt nhìn nhau vài phút, lúc này Lâm Lạc Tang mới thấy chết không sờn vén chăn lên: “Tớ đi xem.”
Kéo cửa ra, nhìn thấy tình hình trước mặt, cô im lặng hồi lâu.
Kỷ Ninh: “Làm sao vậy?”
Lâm Lạc Tang lắc đầu không trả lời, chỉ hỏi: “Ngày thường Kỷ Thời Diễn ở nhà biết làm việc nhà không?”
Kỷ Ninh duỗi người, “Bọn tớ đều không làm, trong nhà có có người dọn dẹp.”
“Bùi Hàn Chu thì sao?”
Vẻ mặt Lâm Lạc Tang trở nên phức tạp nhìn cô ấy: “Cậu cảm thấy sao?”
Nhưng hai người này lại cầm hai cái máy hút bụi uy lực trong tay ở phòng khách, một bước cũng không nhường khói thuốc súng mọc lan tràn, phía xa tựa như còn truyền đến tiếng BGM gióng trống trận khổng lồ, cứ như quét ít một tấc cũng là vũ nhục với tôn nghiêm của mình.
Sau khi về lại giường, Lâm Lạc Tang nằm thẳng bồi hồi: “Lúc đàn ông ở chung với nhau thật sự ấu trĩ quá.”
Kỷ Ninh: “Cậu nói đúng.”

*
May mắn thay vào ngày thứ ba, hai bên cũng đã tách ra hành động, phát sóng trực tiếp còn đặc biệt mở ra hai kênh và gõ lên một dòng chữ in nhỏ ở trên cùng…
“Theo yêu cầu của hai nam chính, để gia tăng thời gian vợ chồng ở chung cho nên tách ra ghi hình.”
Dòng chữ này nhanh chóng bị bê lên Weibo, đạt được 20000 lượt share tràn ngập cười phá lên.
Sau khi không có ai quấy rầy buổi hẹn hò phát sóng trực tiếp quang minh chính đại của mình, tâm trạng của Bùi Hàn Chu cũng vui vẻ hơn rất nhiều.
Sóng bình luận cũng thời thời khắc khắc bị sốc trước các cảnh quay khác nhau dẫn đến việc đổi mới điểm mấu chốt trong nhận thức của mình…
【 Bùi Hàn Chu thế mà còn biết cười? woc đẹp trai quá ạ không được tui chết mất.


【 Tổng giám đốc Bùi luôn có thể nhanh chóng thay đổi sắc mặt khi nhìn thấy vợ và nhìn người khác, kinh ngạc đến ngây người.


【 Lúc anh ấy và Tang Tang nói chuyện thật sự khá kiên nhẫn ớ, huhuhu một mình tui khóc rống lên, vì sao người kết hôn với Bùi Hàn Chu không phải tui.


Ngay cả đôi khi Lâm Lạc Tang đang xem kênh ẩm thực, thỉnh thoảng vô tình thốt ra một câu “Dâu tây / lựu / quả bưởi này có vẻ như ăn rất ngon ha”, giây tiếp theo anh sẽ rời khỏi khung hình, cũng vào mười phút sau bưng trái cây xuất hiện ở trước mặt cô một lần nữa.
Mỗi một lần chuẩn bị đồ ăn đều sẽ mang đến một cuộc cách mạng ở khu sóng comment:
【 Dâu tây rửa sạch rồi tôi cũng không nói, lột bưởi ra tôi cũng chỉ chua chút xíu mà thôi, nhưng mợ nó vì sao ngay cả lựu cũng có thể gỡ ra cho vợ! Thật quá đáng đổi mới điểm mấu chốt trong nhận thức của tôi!!! 】
【Nhìn vào tốc độ phản ứng và ý thức tự giác, tổng giám đốc Bùi hẳn đã làm có kinh nghiệm.

Bởi vậy có thể thấy được lời những chúa hề kia nói hoàn toàn không có căn cứ, hình tượng của người này hoàn toàn không cần diễn, dù sao Tang Tang vốn dĩ đã khiến người ta thích lắm nha: ) 】
Có câu nói rất hay, chúa hề không tự sinh ra cũng không tự mất đi, nó chỉ truyền từ người này sang người khác.
Vào đêm trước khi sắp kết thúc chương trình, Bùi Hàn Chu cơm nước xong thì đặt chén xuống, biến mất bên trong màn ảnh, chỉ còn một mình Lâm Lạc Tang vẫn đang nhai tôm luộc.
Bão comment lập tức xuất hiện loại bình luận “Địa vị trong nhà vừa nhìn đã hiểu ngay” của chúa hề, kết quả chưa đến vài giây, Bùi Hàn Chu xuất hiện trong khung hình một lần nữa, mang đến cho Lâm Lạc Tang một tô salad khuấy sữa chua.

Anh ngồi ở bên cạnh cô trầm giọng nói: “Điểm tâm ngọt sau khi ăn xong.”
Cũng may bây giờ khu bình luận của phần mềm tương đối có trí tuệ và năng lực, còn có thể tiến hành phản hồi trong sóng comment, vì thế dưới cái bình luận kia tràn ngập đủ loại “đồng ý phản hồi” …
【 Quả thật.

】 ảnh đính kèm lựu đã được tách.
【 Quả thật.

】 ảnh đính kèm Lâm Lạc Tang gối lên trên đùi anh ngủ.
【 Quả thật.

】 ảnh đính kèm Bùi Hàn Chu giúp vợ cuốn tóc.
Cuối cùng người này tức giận đến mức xóa tất cả các bình luận nhưng sóng comment vẫn không ngừng hiện lên những bình luận tương tự.
Dù sao cũng không có gì xấu, xem qua mấy ngày ghi hình, địa vị trong nhà thật sự là vừa xem đã hiểu ngay nhưng nhân vật mà mấy chúa hề kia nói đã trao đổi một tí.
Bình luận không thôi “Cuộc sống hai người bọn họ ngồi không nói lời nào mị cũng có thể xem 10000 tập”, năm ngày sau, kết thúc ghi hình chương trình.
Trước khi sắp lên xe rời đi, đạo diễn hỏi Lâm Lạc Tang: “Chơi có vui vẻ không, có vấn đề gì hay không?”
Lâm Lạc Tang lắc đầu: “Khá tốt, hoàn cảnh cũng tốt ạ.”
Nếu đã hỏi Lâm Lạc Tang, đạo diễn cũng quay sang Bùi Hàn Chu, hỏi theo lệ thường: “Cậu có vấn đề gì hay không?”
“Tổng thể thì không có gì,” anh thản nhiên đáp, “Nhưng vì sao chương trình lại có tên là《 Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》?”
Hiện trường quay phim bỗng nhiên im lặng một lúc, mọi người đều cho rằng anh muốn nói dăm ba lời như “Chương trình này có tên lãng mạn như vậy mà sao ngày nào cũng làm nhiệm vụ vậy”, ai ngờ được giây tiếp theo, anh không phải không có tiếc nuối nói rằng: “Tôi còn tưởng rằng có cảnh hôn.”
Lâm Lạc Tang: “…………”
Sau khi livestream kết thúc vào hôm đó, ê-kíp chương trình đã cắt một đoạn tua nhanh đưa video lên trang web.

Lâm Lạc Tang vốn dĩ muốn xem bình luận của mọi người một tí, kết quả vừa click mở trang web thì có một đoạn giới thiệu “Khách mời liên quan”, mà bên cạnh chân dung Bùi Hàn Chu tựa như còn có một huy chương vàng nho nhỏ.
Cô cảm thấy kỳ quái, di chuyển con chuột lên và sáu từ xuất hiện…
Chứng thực đội vợ lên đầu.