Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 473




Chương 473:

 

Trong một lúc, đám sinh viên chưa rõ chân tướng sự việc đều không dám nói thêm tiếng nào, ngược lại còn nhìn bọn họ bằng ánh mắt sùng bái ngưỡng mộ.

 

Giờ phút này, chỉ có loại người như Lăng Phi Phi và Hứa Dao mới đứng ngồi không yên, hận không thể độn thổ ngay lập tức.

 

“Cô thật sự là… vợ của Lục tổng?” Hứa Dao ngơ ngác. Lăng Phi Phi, người trước giờ vẫn luôn xúi giục cô ta nhắm vào Hạ Mộc Ngôn, lại tránh đi thật xa, khiến cô ta không thể nào chứng thực được chuyện này. Nhưng với thái độ này của Lăng Phi Phi, hẳn là cô ta đã biết nên mới tránh xa như vậy!

 

“Bất luận tôi là ai, cho dù chỉ là người quản lý một phòng giao dịch nhỏ thì cũng không đến lượt các người đứng trên đầu tôi chỉ trỏ.” Đôi môi đỏ mọng của Hạ Mộc Ngôn khẽ hé mở, giọng điệu thong dong, bình đạm: “Nếu tôi không phải là vợ của Lục Cẩn Phàm, chẳng lẽ các người có thể tha hồ phỉ báng, hủy hoại danh dự tôi sao?”

 

“Tôi chỉ là… nghe Lăng Phi Phi nói… và thấy những bức ảnh kia đăng trên diễn đàn trường hôm trước nữa. Tất cả đều là do Lăng…”

 

“Cô ta đã làm gì, tôi biết rõ hơn cô. Nhưng chẳng phải cô và cô ta đều cùng một loại người sao? Người tụ theo bầy, các người có thể chơi thân với nhau như thế, lại cùng nhau bàn tán bôi nhọ sau lưng người khác, cho nên các người vốn là loại người nhiều chuyện. Cô đừng đứng ở đây ra vẻ vô tội sau khi sự thật hiển nhiên đã được phơi bày nữa. Sẽ không có ai thừa nhận khả năng diễn xuất và nhân phẩm của loại người thấp kém như cô đâu.” Hạ Mộc Ngôn lạnh lùng nói.

 

Hứa Dao bị nói đến nghẹn họng. Cô ta tự biết mình đuối lý, chẳng dám nói gì thêm, chỉ đành cắn môi im lặng. Ánh mắt chột dạ của cô ta nhìn về ly rượu trong tay Hạ Mộc Ngôn.

 

Cô ta lo lắng không biết Hạ Mộc Ngôn có thật sự hắt ly rượu lên người mình không.

 

Vừa rồi Tổng Giám đốc Lục đứng trên tầng hắt một ly đã đủ khiến cô ta khó chịu không thôi. Nếu như bây giờ lại bị hắt một lần nữa…

 

Hạ Mộc Ngôn nhìn rượu trên mặt đất mà lúc nãy Hứa Dao vốn định hắt lên người cô, rồi lại nhìn cô ta lần nữa: “Vốn dĩ tôi không muốn làm lớn chuyện. Có điều, con người tôi ấy, lúc khiêm tốn thì rất khiêm tốn, lúc trả thù thì cũng phải ăn miếng trả miếng.”

 

Hứa Dao sững người, không biết rốt cuộc Hạ Mộc Ngôn muốn làm gì.

 

Mọi người chỉ thấy Hạ Mộc Ngôn nhẹ nhàng lắc ly đế cao trong tay, chậm rãi đưa đến trước mặt Hứa Dao, nâng ly lên, bắt đầu đổ Champagne từ thắt lưng cô ta, rượu theo đó chảy xuống làn váy. Hứa Dao chỉ đứng yên một chỗ không dám động đậy. Đôi môi đã cô ta bị cắn đến trắng bệch, ngay cả mắt cũng chẳng dám trừng cô.

 

Hạ Mộc Ngôn nhìn rượu chảy dọc xuống dưới, ánh mắt chợt lia về phía Lăng Phi Phi vẫn đang núp sau lưng lãnh đạo trường: “Rượu cứ chảy xuống đất thế này thì đáng tiếc quá, hay là cô Lăng sang đây uống vài giọt đi.”

 

Uống trong ý của cô chính là muốn Lăng Phi Phi đến đây, nằm trên mặt đất hứng rượu chảy từ váy Hứa Dao xuống.

 

Trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc tại sao Hạ Mộc Ngôn lại nhắm vào Lăng Phi Phi thì đôi môi đỏ mọng của cô khẽ hé mở, từ tốn nói: “Không phải cô thích chụp lén chúng tôi rồi tung hình lên mạng, sau đó còn đứng sau lưng bịa chuyện bôi xấu này nọ sao? Cô đã có gan làm thế, sao bây giờ lại núp sau lưng lãnh đạo trường?”

 

Ánh mắt nghi hoặc của mọi người thoắt cái đã sáng tỏ.

 

Thì ra người đầu têu chính là Lăng Phi Phi!

 

Lăng Phi Phi vẫn rụt cổ không dám nói lời nào. Vừa rồi Lục Cẩn Phàm không ở đây, cô ta cũng chẳng dám làm gì vì sợ Hạ Mộc Ngôn và Phong Lăng. Bây giờ nhìn thấy Lục Cẩn Phàm, cô ta lại càng chẳng dám mở miệng.

 

Lăng Phi Phi chỉ cắn môi đứng sau lưng lãnh đạo trường. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô ta khiến cô ta lại càng cúi đầu xuống thấp hơn.

 

Lãnh đạo trường nhíu mày, quay lại chất vấn: “Cô làm chuyện như vậy thật sao?”

 

Lăng Phi Phi ra sức lắc đầu, nhưng ngoài miệng lại không dám phản bác. Cuối cùng cô ta cũng chỉ đành đưa mắt cầu cứu Bạch Vi đang đứng sau lưng Hạ Mộc Ngôn, hi vọng cô có thể nể mặt đã từng là bạn cùng phòng mà nói giúp vài câu.

 

Nhưng ánh mắt Bạch Vi chỉ nhìn cô ta với vẻ khinh thường, sau đó nhếch môi, chế nhạo cô ta đáng đời.

 

Trong nháy mắt Lăng Phi Phi lại trở thành mục tiêu để mọi người công kích. Rõ ràng mục đích ban đầu của Lăng Phi Phi chỉ là muốn bôi nhọ danh dự của Hạ Mộc Ngôn ở trường, để Hạ Mộc Ngôn không dám tham dự buổi tiệc kỷ niệm thành lập trường, không ngờ kết quả cuối cùng lại thành ra thế này!

 

***

 

Dù sao cũng là ngày kỷ niệm một trăm năm thành lập Đại học T, vụ xung đột nhỏ giữa sinh viên với nhau chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ mà thôi, buổi lễ vẫn tiếp tục được tiến hành. Hơn nữa vì Lục Cẩn Phàm đích thân giá lâm nên tinh thần lãnh đạo trường rất phấn chấn, một đám người thi nhau tiến cử giới thiệu trước mặt Lục Cẩn Phàm.

 

Hoạt động cuối cùng trong buổi kỷ niệm thành lập trường hôm nay là lấy sinh viên làm chủ đề. Lãnh đạo trường và sinh viên Đại học T cùng nhau chơi các loại trò chơi trong nhà, ví dụ như chạy cự ly ngắn trên tấm mát xa chân giống như đệm Acupresure. Những trò này cũng giống với những trò chơi lưu hành mười năm sau. Còn có nhảy dây, kéo co, cướp thú bông, đánh trống chuyền hoa, nói thật hay mạo hiểm, tiếng cười của những người tham gia trò chơi bên trong hội trường vang lên không ngớt.