Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1408




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1408:

 

“Khoảng năm phút đồng hồ thì phải!”

 

Lệ Nam Hành: “…”

 

“Ôi chao, lão đại lại đi đâu đấy, anh không tuần tra với tôi à? Không phải anh còn có chuyện muốn hỏi tôi sao? Sao anh lại đi chứ lão đại…”

 

Ban đầu, mọi người cứ tưởng họ phải ở miệng núi Rogers ít nhất ba tháng, không ngờ sau khi ở đây được gần một tháng, bọn họ đột nhiên nhận được thông báo khẩn cấp từ phía cần cứ gửi tới!

 

Các nhân vật cấp cao trong Liên Hợp Quốc và quân đội Mỹ sẽ đến căn cứ XI khảo sát, vì họ vô cùng có lòng tin và tò mò với tình huống hiện tại của đội bắn tỉa nên muốn đích thân tới xem xét.

 

Vì Phong Lăng bị điều ra ngoài mà quá trình huấn luyện của đội bán tỉa đã tạm ngừng được một tháng. Hiện tại họ được gọi về để lập tức khôi phục trạng thái huấn luyện bình thường, bằng không, đợi tới lúc mấy người kia tới, kỹ năng của năm người trong đội bắn tỉa vẫn không thuần thục thì e rằng quân đội Mỹ sẽ nhân cơ hội này bôi nhọ căn cứ XI, đồng thời tính toán thu hồi quyền lợi mà phía trêи trao cho căn cứ.

 

 

Chương trình huấn luyện trong ngày của đội bắn tỉa càng tăng tốc hơn, bình thường huấn luyện tổng cộng khoảng bảy, tám tiếng, bây giờ tăng lên thành mười tiếng. Ban đêm cũng sẽ tăng thêm hai tiếng huấn luyện. Huấn luyện đặc biệt chú trọng vào ngám bắn, bán súng cũng tăng thêm mấy hạng mục. Lệ Nam Hành đích thân tham gia vào đội ngũ huấn luyện, anh cùng với Kiều Phỉ triển khai huấn luyện cường độ cao luân phiên với năm người bọn họ.

 

Chín giờ tối, huấn luyện cường độ cao kết thúc, Phong Lăng về thẳng chỗ ở.

 

Sau khi trở về, mấy ngày này, tất cả mọi người đều bước vào trạng thái bận rộn. Hôm nay, hiếm khi Lệ Nam Hành không cần họp trong phòng họp của căn cứ. Lúc Phong Lăng trở về chỗ ở, đúng lúc anh cũng đi tới chỗ dưới lầu, hai người cùng nhau đi lên.

 

Dọc đường, Phong Lãng không hề quay đầu mà cứ đi thẳng về phía trước, chẳng nói câu nào, cũng không lên tiếng chào hỏi. Lệ Nam Hành nhìn bóng lưng lạnh lùng của cô, khi đi tới tầng mình ở, Lệ Nam Hành định nói với cô về sự sắp xếp của cấp trêи trong căn cứ đối với đội bản tỉa.

 

Kết quả lúc đến trước cửa, Phong Lăng mở cửa đi thẳng vào trong, đóng cửa “rầm” một tiếng, ngay cả một cơ hội nói chuyện cũng không cho anh. ~

 

Lệ Nam Hành đứng trong hành lang có đèn sáng tự động, nhìn cánh cửa đóng chặt sát vách, lông mày anh giật giật.

 

Anh vừa định đi qua đó thì bỗng nhiên di động vang lên.

 

Lệ Nam Hành nhấn nghe, sau khi nghe người đầu dây bên kia nói chuyện, anh khựng lại rồi lại dùng ánh mắt sâu xa nhìn cánh cửa phòng đóng chặt trước mắt, sau đó xoay người bước thẳng ra ngoài.

 

Tới căn tin của căn cứ, hai thành viên của đội Ba thấy anh đến vội vàng cầm miếng băng vệ sinh trong tay lặng lẽ đưa cho anh, đồng thời nói: “Lão đại, đây chính là thứ mà hai chúng tôi vừa phát hiện ở phía dưới ghế ngồi trong căn tin, cái này không phải là thứ phụ nữ hay dùng sao? Trong căn cứ chúng ta lại không có phụ nữ, đạo này, em gái của Bác sĩ Văn cũng không đến, tại sao lại có thứ này chứ… Hơn nữa, trước đó, người đến căn tin, ngồi ở vị trí này ăn tối hình như là Phong Lăng…”

 

Lệ Nam Hành nhận lấy thứ bọn họ đưa, xem xét rồi lại liếc nhìn một người trong đó: “Phát hiện bên dưới ghế sao?”

 

“Đúng vậy. Ban nãy sau khi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện của đội Ba, chúng tôi vào căn tin uống trà tán gẫu một lúc, vừa rồi cảm thấy hơi đói bụng nên lấy thêm hai phần cơm, vì thế, chúng tôi ở lại căn tin lâu hơn một chút. Trước đó, Phong Lăng đã vào đây ăn cơm.”

 

Phong Lăng!

 

Lại là cậu ấy!