Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1321




Chương 1321:

 

Mười mấy người đi theo phía sau gã cũng đưa mắt liếc nhìn một nam một nữ bên tường.

 

Trong khoảnh khắc ánh mắt của đám người kia chuyển hướng về phía bọn họ, Lệ Nam Hành kéo dây áo trên vai Phong Lăng xuống, áp cô vào tường rất chặt. Tuy lộ ra bờ vai trần, nhưng “thiếu nữ” lạ không bị hở bộ phận riêng tư nào. Dẫu vậy, khi nhìn vào người ta vẫn có thể nhận ra hai người này đang nồng nàn, dường như hai người đang thật sự chìm đắm trong ôm hôn và sắc dục, không hề ngượng ngập hay sơ hở.

 

Ngay vào lúc hầu như toàn bộ ánh mắt của người qua đường đều nhìn chăm chú vào bóng lưng của Lệ Nam Hành, rốt cuộc Phong Lăng cũng đã thông suốt, giơ cánh tay vốn đang dán cứng ngắc trên tường lên, thò ra phía trước ôm chặt lấy tấm lưng của người đàn ông, đồng thời dường như không kiềm hãm được mà kéo lấy góc áo sơ mi đang dắt bên trong thắt lưng, tay cũng lần theo vạt áo sơmi của người đàn ông mò xuống bên dưới, lục lọi lung tung vùng bụng có những đường cong hoàn mỹ rắn chắc và phía sau lưng của người đàn ông.

 

“Bọn trẻ thời nay vào quán bar chơi vui vẻ nhỉ, còn định quất nhau ở ngay bên ngoài toilet nữa à…”

 

“Ha ha ha, nếu không phải vì chúng ta không có thời gian, phỏng chừng đứng ở chỗ này thêm mấy phút sẽ có thể được xem tường thuật trực tiếp từ hiện trường luôn ấy chứ!”

 

Một đám người hi hi ha ha đi qua phía sau, không nhìn thấy bất cứ súng ống đao thương đồ vật khả nghi gì trên hai người này, trái lại còn khiến người xem nhiệt huyết sôi trào. Chúng dời mắt khỏi họ, cũng không có chú ý cửa toilet nữ bên cạnh đang mở, cười cười nói nói đi thẳng qua.

 

Mặc dù do thường xuyên cầm súng mà bàn tay Phong Lăng có vết chai hơi mỏng, thế nhưng bàn tay bé nhỏ của thiếu nữ mềm mại trắng nõn khác thường, không giống với đàn ông, cứ như vậy cố ý xoa nắm trên thân thể người đàn ông, không giống với bình thường tranh đấu vật lộn khi huấn luyện, mềm mại đến không tưởng tượng được.

 

Mục đích là để giúp cô đánh lạc hướng sự chú ý của mấy thành phần khủng bố này, dù sao ở đây không có chỗ ẩn thân nào khác an toàn hơn, nhưng những tiếp xúc nơi vùng bụng và thắt lưng làm cho Lệ Nam Hành vốn chỉ là hôn cho người khác nhìn bây giờ không khống chế được hôn càng lúc càng sâu. Thân thể mảnh mai mềm mại trong lòng vì không rõ kế tiếp anh dự định làm gì nên chỉ có thể phối hợp. Anh dựa thế kiên quyết tách hàm răng của cô ra, quấn lấy lưỡi Phong Lăng mãnh liệt hôn sâu, hô hấp dồn dập, tựa như trong khoảnh khắc đó có thể hung hăng bẻ gãy eo của Phong Lăng. Anh gắt gao ôm cô vào lòng, cúi đầu hung hăng hôn mút thật sâu.

 

Nghe tiếng bước chân của đám người kia đi xa, Phong Lăng lập tức bỏ tay ra khỏi hông của Từ Lệ Nam Hành, một lần nữa dán trở lại trên vách tường, từ ban đầu không dám lộn xộn, cho đến khi người đàn ông lâu như vậy nhưng vẫn không buông ra.

 

Cô nghi ngờ mở to đôi mắt hơi mơ màng lại xen lẫn vài phần tỉnh táo mà nhìn anh, muốn nói chuyện, bờ môi lại bị người đàn ông nhân gắt gao phủ lấy, nụ hôn càng sâu đậm hơn đang từ từ truyền đến môi cô những xúc cảm và tê dại. Phong Lăng há miệng muốn nói chuyện, người đàn ông lại thừa cơ mà vào, dường như muốn chiếm đoạt hết thảy mọi thứ trong miệng cô.

 

Phong Lăng xác định những người đó đã rẽ vào phòng bao bên hướng kia của hàng lang, một nhóm người khác ở trong thấy Proan lâu thế rồi vẫn chưa trở lại, nhất định sẽ hoài nghi, cô giơ tay lên muốn đẩy Lệ Nam Hành ra, nào ngờ người đàn ông trái lại còn ép chặt cô vào tường hơn, đôi tay đang giam giữ hông cô càng bóp chặt, lực độ trên môi càng nặng thêm. Khoảnh khắc Phong Lăng cảm thấy dường như có thể bị một người đàn ông ăn tươi nuốt sống khiến cô giật cả mình, trong vô thức còn muốn đẩy ra, người đàn ông đã hung hăng mút sâu thêm vào trong môi cô như nghiêm phạt. Cơn đau thoáng qua làm cô cảm giác môi của mình sắp sưng lên rồi.

 

Cô muốn cắn lại, người đàn ông bỗng nhiên cúi đầu cười. Cô không nghe thấy tiếng anh cười, chỉ cảm nhận được do đang dính chặt vào lồng ngực người đàn ông, cô đang muốn giơ tay lên cố sức hất người đàn ông văng ra, anh lại biết được động tác tiếp theo của cô, nhanh chóng dùng một tay đè lại cổ tay của cô, đồng thời giơ cánh tay vẫn đang bóp chặt bên hông cô, đặt lên trên người cô, ngón tay mạnh mẽ hướng lên phía trên, phủ lên ngực cô.

 

Phong Lăng giật mình, quên cả giãy giụa. Tay người đàn ông không quá càn rỡ, chỉ mơn trớn trước ngực cô, trong nháy mắt cảm thấy miếng silicon nhét bên trong cũng quá chân thực… Cảm giác cũng quá là…

 

Người đàn ông còn chưa kịp đánh giá tỉ mỉ thì đã bị Phong Lăng cắn mạnh một cái đau điếng. Anh dừng lại, nhìn thật sâu vào “thiếu nữ” bị mình giam trước ngực. Trong phút chốc anh bỗng nghĩ nếu không phải cậu hóa trang thành nữ, mà thật sự là con gái thì tốt biết mấy. Nếu như vậy, không cần biết cô đã đủ mười tám tuổi hay chưa, không cần biết cô đã trưởng thành chưa, anh sẽ lập tức khắc lên cô dấu ấn riêng của mình, để cô trở thành người phụ nữ của mình!

 

Ý nghĩ không thực tế này vừa nảy sinh trong đầu, Phong Lăng đưa tay lên ấn vào huyệt đạo ở sườn của anh.

 

Có một điều mà Phong Lăng không giống với những người khác trong căn cứ là, trong những lần cận chiến như thế này, những người đàn ông khác không kiên nhẫn tìm các huyệt đạo của cơ thể người để tìm ra điểm yếu của kẻ thù bằng cô. Trong căn cứ cũng chỉ có Phong Lăng học toàn bộ chương trình học này, vị trí tay cô đang đặt là một huyệt tê bên thắt lưng anh, chỉ cần cô hơi dùng lực, trong nháy mắt anh sẽ cảm thấy cơ thể đau đớn, dùng thêm ít sức nữa, nửa người sẽ đau tê đến tận vài ngày, ngay cả súng cũng không cầm vững.

 

Trong lúc người đàn ông vừa hôn vừa nhìn cô chằm chằm, Phong Lăng cũng nhìn lại bằng ánh mắt cảnh cáo, mãi đến khi người đàn ông nhắm mắt lại, tinh tế dây dưa trên môi cô vài giây, cuối cùng cũng buông cô ra. Vào lúc người đàn ông lùi về sau vài bước, Phong Lăng đưa tay lên lau sạch đôi môi hơi sưng đỏ của mình. Cô không nói gì, cũng không nhìn anh tiếp nữa mà quay người lại bước nhanh vào phòng vệ sinh nữ.

 

Nhiệm vụ mới là chuyện quan trọng.

 

Lệ Nam Hành liếc mắt nhìn nửa người dưới của mình một cái, lạnh mặt đứng yên tại chỗ, dùng cách thức mà Phong Lăng không nghe thấy, chầm rãi thở ra.