Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 1187




Chương 1187:

 

Nam Hành cũng cười nhạt một tiếng, nhấc chân đá văng Tam Bàn đang dùng ánh mắt cầu cứu tựa như sắp bổ nhào về phía mình: “Một khuôn mặt béo ú đầy thịt lại bày ra biểu cảm đáng thương với ông đây? Mau giảm cân đi, trong vòng một tháng không giảm được mười lăm cân thì cậu cút sang đội khác cho tôi.”

 

Tam Bàn: “…” Hu hu hu, uất ức quá! Mặc dù tôi béo nhưng vẫn nhanh nhẹn mà, nếu như không đủ nhanh nhẹn thì làm sao có bản lĩnh gia nhập đội một chứ.

 

Lão đại, anh làm thế là kỳ thị!!!

 

Lúc này, Hàn Kình đã đi tới bên cạnh Phong Lăng, thấy thái độ nhóc vẫn lạnh nhạt hờ hững không thích hòa đồng với mọi người bèn lên tiếng: “Có phải trước kia cậu đã biết bắn súng rồi đúng không? Kỹ thuật bắn rất khá, có muốn học bắn ngắm tầm xa chuyên nghiệp không?”

 

Phong Lăng nhìn Hàn Kình: “Đúng là tôi biết bắn súng, còn bắn ngắm tầm xa thì chưa từng học.”

 

Hàn Kình gật đầu, một tháng qua, anh ta thật sự rất thích cậu nhóc Phong Lăng này. Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng cậu ta lại cực kỳ ưu tú.

 

“Căn cứ của chúng ta đã được thành lập nhiều năm, nhưng hiện tại có không tới năm người có kỹ năng bắn ngắm tầm xa đạt tiêu chuẩn. Trong đó, lợi hại nhất chính là Lệ lão đại. Hay là sau này cậu hãy học theo mọi người, nghĩ cách hòa thuận với lão đại, để anh ấy dạy cậu một chút.”

 

Phong Lăng nghe vậy, không mặn không nhạt nói: “Thế thôi, trước giờ tôi không thích cố ý lấy lòng người mình không thích. Tôi học những thứ khác cũng không sao.”

 

Hàn Kình ngẩn ra, tự dưng thấy vui hẳn lên: “Cậu đúng là một luồng nước mát của căn cứ chúng ta đấy. Trong mấy trăm người ở đây, e là chỉ có một mình Phong Lăng cậu dám trực tiếp luôn miệng nói mình không thích lão đại ở ngay trước mặt anh ấy. Tính tình của lão đại đúng là hơi xấu nhưng đâu đến nỗi để cậu chán ghét thẳng thừng như vậy nhỉ?”

 

Nam Hành đang định cầm lấy khẩu súng trên bàn đá kia bỗng hơi khựng lại.

 

Tam Bàn vốn đang định lại làm nũng với lão đại, ai ngờ bỗng nhiên thấy ánh mắt của lão đại lạnh đi, thân mình béo tròn nhất thời run lên, theo bản năng tránh sang bên cạnh, không dám đến gần nữa.

 

Vẻ mặt của Nam Hành rất bình thản, anh thản nhiên liếc nhìn Phong Lăng một cái.

 

Phong Lăng không phủ nhận cũng không nhiều lời, chỉ xoay người đi mất, hoàn toàn không để đề nghị vừa rồi của Hàn Kình trong lòng.

 

Câu sau kia của Hàn Kình vốn chỉ là nói đùa, nhưng anh ta lại không ngờ thằng nhóc Phong Lăng này lại lạnh lùng đến thế…

 

Anh ta quay đầu liếc nhìn lão đại, dù sao chuyện huấn luyện ngắm bắn tầm xa là do lão đại đã nhắc đến trong cuộc họp căn cứ gần đây, và anh cũng từng đề cập đến tiềm lực của Phong Lăng. Nếu không phải vì lão đại có ý này, Hàn Kình tuyệt đối không dám tự ý chủ trương.

 

Nhưng bây giờ, thế này là…

 

Vô hình trung, Phong Lăng lại cự tuyệt lão đại?

 

Những người xung quanh có vẻ nhận ra ánh mắt lão đại lúc này vừa u ám vừa lạnh, không khí trên sân luyện tập bắn như bị đông cứng lại, cả đám đều không dám thở mạnh.

 

“Lão đại, chuyện tay súng bắn tỉa này…” Hàn Kình do dự một hồi, cuối cùng vẫn đánh bạo đi qua hỏi.

 

Nam Hành nghịch súng trong tay, thản nhiên nhìn về hướng Phong Lăng rời đi.

 

“Cho cậu ta hai năm cơ hội để rèn luyện thể lực. Hai năm sau, nếu thể lực vẫn không đạt tiêu chuẩn thì cứ coi như cậu ta đã tự động từ bỏ vị trí trong danh sách huấn luyện ngắm bắn tầm xa.” Giọng điệu của Nam Hành lạnh tanh.

 

Lệ Nam Hành tự nhủ nể tình Phong Lăng quả thật rất có thiên phú, hơn nữa kỹ thuật bắn súng lại rất chuẩn, nhóc lại đang ở độ tuổi thích hợp để bắt đầu tiếp nhận huấn luyện, tất cả đều là lợi thế, cho nên anh mới tạm thời cho nhóc vị trí này. Nếu không phải bởi vì căn cứ XI quả thật rất cần nhân vật mới có thiên phú thì anh đã đá nhóc ra khỏi căn cứ từ lâu rồi.

 

***

 

Tuy căn cứ XI nằm dưới sự quản lý của Lệ Nam Hành, nhưng gia tộc nhà họ Lệ có rất nhiều việc phải xử lý. Từ nhỏ anh đã huấn luyện trong căn cứ XI, sau khi thành niên thì tiếp quản căn cứ. Nhưng giờ nhà họ Lệ vẫn còn rất nhiều vấn đề cần anh về để xử lý nên căn cứ này sẽ tạm thời được quản lý bởi Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ và Sở Cảnh sát Los Angeles trong hai năm. Ngoài ra, còn có cả người của nhà họ Lệ phái tới trông nom.

 

Nói cách khác, trong thời gian hai năm này, Lệ Nam Hành sẽ không xuất hiện trong căn cứ XI.

 

Trước khi đi, Lệ Nam Hành mở tiệc chiêu đãi các anh em trong căn cứ, còn bao hẳn một khách sạn bảy sao mấy chục tầng ở Los Angeles.