Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng

Chương 677: 677: Sau Này Xin Hãy Gọi Tôi Là Mợ Cả





Ngay lập tức fans của Giang Mục Dã liền thị uy.

Vì fans của Ninh Tuyết Lạc như đám chó điên, kéo cả Giang Mục Dã vào nên không ít fans của Giang Mục Dã không chịu nổi nữa.

[Mấy người mù mắt rồi à? Nhan sắc của Ninh Tịch rõ ràng là nằm trên Ninh Tuyết Lạc mười con phố đấy!]
[Mờ ám cái chó gì! Mấy người chửi cứ chửi nhưng đừng có liên lụy người khác! Hình ảnh của Giang Mục Dã tuyệt vời như thế, đương nhiên là phải chiếu nhiều rồi! Làm như đoàn làm phim ai cũng ngu như mấy người!].

[Đây là trailer thứ hai, trailer đầu đã giới thiệu nam nữ chính rồi, trailer hai chú trọng nam nữ phụ thì sao.

Có chỗ nào không hợp lí chứ? Đúng là ghen ăn tức ở!]
!.


.

Tóm lại là fans của Ninh Tuyết Lạc và Triệu Tư Châu làm loạn, cuối cùng lại khiến fans của Giang Mục Dã nổi khùng, hai bên liền đấu võ mồm mà sức chiến đầu của fandom Giang Mục Dã đã vốn nổi danh khắp chốn, bởi thế hai bên lập tức nổ ra một trận đấu võ mồm rung trời lở đất.

Ninh Tịch thấy mà nổi hết cả da gà, may mà lần này mình cùng phe với Giang Mục Dã, thầm nghĩ sau này phải đối xử tốt với Giang Mục Dã một chút, tên này thống lĩnh cả một đoàn quân thiếu nữ vô địch như thế.

Lần này đối phương cũng chỉ là mắng cô rồi lỡ có mấy câu nhắc tới Giang Mục Dã mà thôi, vậy mà fans của anh ta đã cắn đối phương đến nỗi máu tươi đầm đìa.

Ninh Tịch vừa xem tin tức, vừa gọi điện cho Giang Mục Dã.

Đầu bên kia đổ chuông mấy lần, Giang Mục Dã mới chậm chạp nhận điện thoại, còn chưa đợi Ninh Tịch nói gì đã đùng đùng nói một hơi: "Đừng có kể cho tôi tình hình sau khi tỏ tình của bà, tôi không muốn nghe chút nào, không muốn nghe, không muốn nghe, thế nhé, không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây, bye bye bye bye bye, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã chết…"

Ninh Tịch đen cả mặt: "Ông bị thần kinh đấy à! Ai muốn kể với ông chuyện sau khi tỏ tình của tôi!"
Bên kia điện thoại yên tĩnh một hồi mới vang lên giọng cảnh giác của Giang Mục Dã: "Vậy bà gọi cho tôi làm gì?"
Ninh Tịch vừa load tin tức, vừa mở miệng: "Tôi chuẩn bị khen ông đó!"
"Khen tôi?" Giang Mục Dã càng cảnh giác hơn: "Bà mà cũng tốt tính thế à?"
"Đúng vậy, tôi vừa về nhà, đang xem tin tức!" Ninh Tịch trả lời.

Vừa nói thế, Giang Mục Dã đã liền biết cô đang nói chuyện gì, anh ta như lập tức phục sinh, đắc chí nói, "Sao nào? Đoàn quân thiếu nữ nhà tôi có sức chiến đấu được đấy chứ?"
"Quá được luôn ấy! Đúng là trâu bò thật! Ôi chao, thật hâm mộ quá! Không biết bao giờ tôi mới có một đoàn quân như thế nhỉ! Cảm giác thật an toàn! Nghĩ đến đã thấy vui rồi!" Giọng nói của Ninh Tịch tràn đầy hứng khởi.

"Bà còn non và xanh lắm!" Giang Mục Dã ra vẻ tiền bối, một giây sau lại đột nhiên chuyển chủ đề: "Đúng rồi, bà tỏ tình xong thế nào rồi?"
"! " Ninh Tịch nghe vậy liền câm nín, nói: "Chẳng phải vừa rồi ông còn bảo không muốn biết ư? Con gái cũng không trở mặt nhanh như ông!"
"Bà kệ tôi! Ninh Tiểu Tịch, có nói hay không! Bà tỏ tình chưa? Kết quả thế nào? Tình hình bây giờ ra sao?" Giang Mục Dã hỏi dồn dập.

Ninh Tịch cố ý hừ hừ hơn nửa ngày rồi mới từ từ mở miệng: "Tình hình bây giờ là… bạn Giang Tiểu Dã, sau này đừng có không biết lớn bé gọi thẳng tên của trưởng bối như thế nữa, hãy gọi tôi là mợ Cả đi!"
Giang Mục Dã: "! ".