Yêu Mà

Chương 72




- Đi về cẩn thận, cô chú gửi lời hỏi thăm ba Hoàng với má Trang nghen.- Dạ, chào cô chú con về.Tưởng còn ấp bé Kiều được thêm vài hôm mà phụ huynh nàng về sớm nên kế hoạch đổ bể.

Cũng may ổng bả không về nửa đêm chứ thấy mình ngủ lại chắc có khi mẻ dao mất.

Bé Kiều bảo mai ổng bả đi rồi thì nàng đem đồ cho mình sau.Về tới nhà thì hai thánh chưa hiển linh, chắc đang ở nhà hàng, bữa nay về có vẻ trễ.

Mình tắm rửa rồi online tính kiếm bé Kiều chém gió mà không thấy nàng online.

Chắc phụ huynh về nên đang chia quà cáp gì đây mà.

Mình mở game chơi tí thì phụ huynh nhà mình về.

Xã giao vài hội thoại với ổng bả rồi cả nhà tắt đèn đi ngủ.Sáng hôm sau mới 6h, trời còn tờ mờ thì điện thoại réo.

Ngó ra thấy bé Kiều nhắn tin gọi đi ăn sáng.

Mình bật giậy như một vị thần đánh răng rửa mặt, năm phút sau là chuẩn anh Duy soái ca rồi.

Dắt xe đạp ra tới cửa thì thấy bé Kiều đứng chờ từ đời nào rồi.- Ủa, em qua đây từ hồi nào vậy?- Tối qua em ngủ sớm nên nãy dậy sớm rồi em chạy một vòng.

Chạy hồi đói bụng nên qua rủ anh đi ăn sáng.- Đùuu, chạy chắc dữ thần lắm hả?- Dạ, lâu rồi em không vận động nhiều như vậy.

Đi ăn đi ăn, đói lắm rồi nè.Nói nhiều thì anh em lại bảo khoe gấu với rắc thính, nhưng nhìn bé Kiều thì không cầm lòng được.

Nàng vừa vận động xong, mồ hôi nhễ nhại, tóc mai bết lại, miêu tả thì nghe thấy ghê chứ mình ngắm bé Kiều không chớp mắt luôn.

Bữa đó mới nghiệm ra chân lý mới, con gái mà đẹp thì cỡ nào cũng đẹp.

Như mình vận động xong là nhìn như giẻ lau còn nàng thì nhìn giống cái thảm bay, đẹp rạng ngời không tì vết.Ăn xong lại chở gấu về, nàng lấy đồ cho mình đem về.

Bé Kiều thì bình thản còn mình lén lút như ăn trộm, sợ bị phát hiện mà.- Phụ huynh em đi nữa rồi hả?- Dạ, tập để diễn liên tục mà anh.- Có vẻ cực ghê ha.- Cũng tùy mùa, cỡ tháng 3 tháng 4 thì ở nhà miết à, tại đâu có lịch diễn đâu.- Hiểu rồi, thôi anh chuồn đây, ổng bả dề dễ banh xác lắm.- Sao banh xác?- Thì ổng bả biết anh qua ở với em mấy hôm đó.- A, không phải lo, má biết hết trơn rồi.- Ợ, rồi má có nói gì không?- Em kể má nghe hết, trừ vụ cướp thôi, má chỉ nói em muốn làm gì thì làm, có gì khó nói hay khó xử thì nói má giúp, vậy thôi.- Còn…ba?- Má bảo để má lo, nên anh yên tâm nhoa, má có vẻ cũng thích anh đó, hihi.- Vậy là ngon lành rồi.- Nhờ em hết đó, lúc nào cũng nói tốt về anh, thấy biết ơn em hơm.- Có, bé Kiều là xố mọt.- Khéo nịnh, mà em thích, thôi anh về đi, nay có phụ chị Kha không?- Có.- Em muốn một chân chạy bàn, anh nói chị Kha cho em được không?- Để anh nói bả, mà em chạy bàn làm gì?- Thì kiếm thêm ít tiền còn đi ăn chơi với anh chứ chi?- Em…xin tiền phụ huynh cũng được mà?- Cũng được nhưng tiền mình tự kiếm được nó hay hơn chứ.- À à, vậy lát anh ra nhà hàng rồi ghé qua đón em nha.- Dạ, anh đi cẩn thận.Chiều đi làm qua đón bé Kiều, ra tới nơi hỏi chị Kha, tưởng khó khăn lắm, hóa ra dễ òm.

Bả chỉ nhìn sơ qua bé Kiều rồi nhận nàng vô luôn.

Cứ có nhan sắc là mọi thứ đều thuận lợi.

Chỉ có là hiện tại thì có hai anh chị đang là sinh viên đại học phụ bưng bê sẵn rồi, nên chị Kha cho bé Kiều làm kiểu on-call, khi nào khách đông thì sẽ gọi nàng vô làm.

Như vậy chủ yếu là bé Kiều sẽ phụ cho quán vào giấc chiều tầm 5-7h thôi.

Một ngày như vậy thì kiếm được tầm 50-100k.

Tầm đấy mà bé Kiều mua quần áo mỹ phẩm thì chả thấm vào đâu nhưng đi ăn chè, kem với mình thì dư dả.

Mình thì không hiểu tại sao nàng nhất quyết muốn làm thêm như vậy trong khi gia cảnh thì không có gì ngoài điều kiện.

Mà mình cũng không thắc mắc nhiều cho mệt, em nó đã thích như vậy thì cứ cho em nó thoải mái mà triển, cản chi cho nó nhức não.Tối hôm đó là bữa làm chính thức đầu tiên, gần tới giờ về thì phụ huynh nàng tới.

Hai cụ nhìn con gái rượu chạy tới lui mà có vẻ hài lòng lắm.

Mình cứ nghĩ là hai cụ phải xót con gái lắm cơ.

Tới đúng 7h chị Kha bốc đầu hai đứa đuổi về.

Bé Kiều thì ngồi lại bàn với phụ huynh, mình cũng ra chào rồi về.- Chào cô chú con về.- Chào con, về cẩn thận.- Dạ.Tối đó về chơi M.U.

với bé Kiều.

Nhất đẳng huyền đai không bằng tay trong quen biết, bé Kiều liên hệ với anh em giang hồ của nàng chỉ một thời thần sau là bé elf SGK cùa mình full set excellent thêm cái wing 2 lấp lánh nữa.

Bé Kiều nói cũng tốn ít vàng nhưng mua trong guild thì rẻ hơn.

Ít vàng của nhỏ mình farm chắc cũng vài tháng mới có.

Thây kệ, có đồ xài thì không nên càm ràm nhiều, hê hê.

Mới chơi vài hôm nhờ em nó kéo nên cũng reset được vài lần giờ oai như cóc rồi.

Đi săn boss vàng với guild của nàng mới khủng bố, đông và hung hãn lắm.Chơi đã rồi ngủ, ngày Chủ Nhật thì đi lễ.

Về rồi thì nàng kèm mình học bài, chiều tối đi làm là hết ngày.…- Chào cả lớp, cuối tuần có gì vui không?- Dạ không cô ơi, hóng 20/11 lắm ạ.

– thanh niên Cảnh nhanh nhẩu- Hóng vì muốn kỉ niệm nhà giáo như tôi hay hóng đi chơi.- Dạ tất nhiên là vì cô chủ nhiệm yêu quý của tụi em rồi.- Tôi ghi nhận tấm lòng của em, Cảnh phải không?- Dạ, đúng rồi cô.- Lên bàn, 10 gậy.- Ơ, sao vậy cô?- Thầy Toàn phàn nàn em hay lo ra.

Lên lẹ.Tiết chủ nhiệm hôm đó là ngày cô sát phạt chấn chỉnh kỷ luật cho lớp.

Cô nói thoải mái thì được nhưng vô kỷ luật thì không được.

Lời cô nói đến đâu cả lớp ngấm đến đó, chỉ có 10 thằng đực rựa là chịu khổ, ăn đập banh xác.- Vậy là xong tuần này, các em chú ý trong giờ học thì phải tập trung.- Dạ thưa cô.- Từ giờ đến 20/11 còn hơn tháng, nhà trường có tổ chức giải bóng đá nam.

Cơ hội cho các em tỏa sáng đó.- Thể lệ sao cô?- Mỗi đội 6 mạng, bốc thăm đá loại trực tiếp, đội hạng 4 sẽ được thưởng 1 triệu.- Còn hạng nhất thì sao cô?- Tụi bay ăn đòn hàng tuần thì chạy gì nổi mà đòi hạng nhất?- Không sao mà cô, ăn đòn riết chân khỏe.- À cậu thì ngon, lên đây ăn thêm 20 gậy nữa cho khỏe nhé.- Ợ- Cô đùa thôi, tham gia đăng ký cho nó có phong trào nhé các em.Hết tiết chủ nhiệm giờ giải lao bé Kiều kéo mình đi mua đồ ăn vặt.- Nãy bị cô đánh đau không?- Cũng không xi nhê gì mấy.- Thương ghê không, nè, há miệng ra em đút cho miếng ổi.- A a…ê ơi gì kì ậy.

(chơi gì kì vậy)Đút được miếng ổi em nó thó luôn cục xoài bự của mình, mới không đề phòng chút xíu mà đã lãnh hậu quả rồi.- Anh còn non và xanh lắm, hihi.- E hèm.- Úi, gì vậy Cảnh?- Đề nghị anh chị yêu đương thì để lúc khác nhé, Cảnh mượn thằng này chút nghen.- Ừ, nhớ trả lại nguyên vẹn cho tui đó.Thằng nhôi chả biết từ đâu lù lù hiện ra rồi nó kéo mình đi luôn, không kịp ú ớ gì.- Thằng này, anh em đang lúc dầu sôi lửa bỏng mà mày còn đi đú với gái à?- Tụi bây lại đi gây sự với thằng nào à?- Rảnh quá cha nội, đang chia vị trí đá bóng nè.- À, tưởng gì, vậy gọi tao vô chi?- Ơ thằng này, lớp mình trâu bò nhất ngoài thằng Sơn ra thì còn mày, mày không ra sân thì ai ra?- Trâu bò chứ có kỹ thuật méo đâu.- Có sức chạy là được.Có tranh cãi với thằng này cũng không xi nhê gì rồi, được tới đâu hay tới đó vậy.

Nó lôi mình ra chỗ hội đực rựa đang họp.

Sau một hồi chì chiết mình vì mê gái bỏ hội, đội hình của lớp mình cũng được thiết kế đại khái.

Thằng Sơn chơi vị trí sở trường tiền vệ trung tâm.

Bạn Cảnh và Minh chơi tiền đạo.

Mình hậu vệ trái còn Hải hậu vệ phải.

Thủ môn thì thay phiên nhau giữa hai thằng Trí và Lam.

Thống nhất là chiều thứ năm sau giờ học và chiều thứ 7 thì đi tập cho nó biết đồng đội.Chiều thứ năm thì không sao chứ chiều thứ 7 thì phải hỏi ý kiến chị Kha.

Hổm rài nhiều chuyện rồi mình cũng không có đi làm đều đều giờ lại xin nghỉ nữa có khi bả lột da ăn sống luôn thì toi.

Nói chung thì thắng thua cũng không quan trọng lắm, gấu là trên hết nên được tới đâu hay tới đó thôi.Chiều tan học bé Kiều muốn đi ăn kem nên mình dẫn nhỏ đi.

Gần trường mình lúc đó có một quán kem khá là ngon, lại nằm sâu trong hẻm.

Truyền thuyết về quán kem này đơn giản là nhà có hai vợ chồng thuộc loại khá giả.

Ông chồng đi làm còn bà vợ ở nhà, ngồi không chán nên bày biện ra làm quán kem sân vườn bán cho đỡ buồn.

Do đó trong quán thiết kế cũng đơn giản nhưng nhờ cái sân vườn đẹp nên có không khí hẹn hò lắm.- Anh kiếm được quán này kem ngon mà chỗ ngồi thích ghê đó, vườn cây mát rượi hà- Anh mà, khu này anh thổ địa rồi.- Mà quán này chỗ kín đáo ghê ha.- Vậy mới phù hợp dắt gấu yêu vào không sợ ai dòm ngó.- Thế chăn dắt được mấy em rồi?- Có mình em à, làm gì có ai khác mà dắt.- Chứ sao mà biết được chỗ này?- Đi sâu vô chút có quán net, hồi đó hay…- Hay cúp học đi chơi hả?- Sao biết hay vậy?- Lí do nghe có vẻ hợp lý.- Thì sự thật mà lại không hợp lý.- Ừ, tui mà dò ra xạo xạo là chết dới tui.- Dò không ra đâu, tại anh làm gì dám xạo em.- Nhớ đó.- Nhớ mà…ủa…- Gì vậy anh?- Thằng Trí lớp mình kia phải không? – mình vừa nói vừa chỉ ra ngoài vì bàn của mình sát tường và có thể nhìn ra ngoài.- Đúng rồi.- Nó đi với đám nào vậy? Giờ này phải qua lớp học thêm rồi, lảng vảng đây làm gì?.