- Tối qua hai người nói chuyện gì đó? - bé Kiều hỏi.- Thì...chuyện học đà...- Xạo là không thèm nói chuyện nữa nha.
- thôi thấy má rồi, em nó tinh thế.- Ổng...ba Giáng Kiều chỉ hỏi dạo này sống sao...học hành các thứ các thứ.- Có vậy thôi hả?- Ừ, có vậy thôi hà.- Vậy hứa hứa cái gì thế?- Ổng hứa dạy đàn cho Duy.- Duy chơi nhạc ở trình độ đó rồi còn dạy gì nữa?- Biết sơ sơ thôi à, tập nhiều thành quen tay, có nhiều kĩ thuật giống như đập thùng Giáng Kiều làm hôm qua đó, tập hoài không được, nên hỏi nhờ ổng chỉ mấy cái kĩ thuật nâng cao đó.- Vậy hả, Kiều chỉ cũng được nè, cần gì hỏi ba.- Giáng Kiều chỉ Duy học dòi, thêm cái nữa sợ mệt.- Ui, chứ ba Kiều đi suốt tuần luôn đó, không có thời gian chỉ đâu.- Vậy hả? Vậy thì nhờ Kiều chỉ nha.- Có trả học phí hơm?- Bao nhiêu?- Dạy Kiều nấu ăn.- Tưởng gì, quyết định vậy đi.- Quyết định luôn, mà đạp nhanh lên không mọi người chờ.Ngày hôm nay thì cả lớp phải bò lên trường dọn dẹp lại cái phòng học, quét dọn mệt nghỉ, cũng may là có bảng thông báo không vất rác bừa bãi mà cũng lọt ra một ít; đúng lũ học nhiều mà không tiếp thu bao nhiêu, khách hàng như cái mông.
Nhờ vậy mà thời gian dọn dẹp cũng kéo dài, cả lũ có thêm thời gian tìm hiểu nhau.
Tầm trưa trời mưa to, lại được thêm dịp tắm mưa vui banh xác.
Vui nhất là hội anh em vì...được rửa mắt free.
Các bạn cứ tưởng tượng nước mưa nó ngấm vào quần áo, dính chặt vào cơ thể xong rồi xuyên thấu các kiểu.
Tạnh mưa về đứa nào đứa đấy ướt như chuột, có mấy đứa còn sợ bị phụ huynh la.
Đến khổ, sắp 16 tuổi cả lũ mà còn sợ bị la vì tắm mưa.Tiết chủ nhiệm ngày thứ hai, cô thu thông báo tổng cộng thu về được 3 triệu, lời 2 triệu, Kim Sa đóng góp phần thưởng văn nghệ nên tổng cộng quỹ lớp phình ra thêm triệu rưỡi.
Theo lời cô thì năm nay vượt chỉ tiêu vì mọi năm cô chỉ mong là không bị lỗ.
Với kinh phí khủng khiếp như vậy thì lớp mình có thể tổ chức một chuyến đi chơi nữa trong thời gian gần.
Điều kiện là cả lớp phải vượt qua thi giữa kì với điểm trung bình 7.0 trở lên.
Hồi trước thì khoai với mình chứ giờ muỗi rồi, có bé Kiều làm gia sư.Tổng kết điểm tháng đầu, thằng Trí top 1 theo sát đuôi là Ngọc My, chênh lệch chỉ 0.1 điểm trung bình.
Bé Kiều đứng thứ 3 vượt qua cả lớp phó học tập.
Bình thường thấy em nó thông minh mà không ngờ ghê dữ vậy.
Mình đội sổ nhưng trung bình cũng được 6.4 điểm, không quan tâm lắm.
Trên 5.0 là được lên lớp rồi, có kì thi giữa kì sắp tới thì phải cày không cả lớp mất kèo ăn chơi thì chúng nó đóng đinh mình mất.- Giáng Kiều giỏi ghê, top 3 luôn.
- giấc giải lao ra nịnh em nó phát, không mất gì.- Mới tháng đầu thôi mà, còn nguyên kì chưa biết được đâu.- Thấy Duy không, chắc suất top 1, 9 năm rồi.- Tại Duy học chưa đúng cách đó.- Có luôn hả?- Ừ, hôm nọ Kiều chỉ có tí xíu là Duy làm được hết bài tập về nhà luôn.- Vậy...phải làm sao? Cắm đầu vô học mỗi ngày 4 tiếng hay phải đi học thêm?- Kiều chỉ làm bài tập về nhà mỗi ngày nửa tiếng tới một tiếng à, cũng không có đi học thêm.- Hả?!?!? Thiệt luôn hả?- Ừ, từ từ Kiều chỉ cho, Duy có tư chất lắm, thường là người biết cảm thụ âm nhạc thì rất là thông minh.- Giống Giáng Kiều đó hả?- Suỵt, nói nhỏ thôi.
- bé Kiều thì thầm - đúng rồi đó, hihihi.Sau cuộc hội thoại hôm ấy, mình càng chắc chắn con nhỏ này không phải đến từ Trái Đất.
Xinh đẹp, thông minh, tài năng âm nhạc, à còn mỗi cái nữ công gia chánh, chắc cũng còn ít tính người...thường.
Lúc đó mình đã nghĩ như vậy.Giờ nghỉ giải lao thứ hai, có một ông anh lớp trên đến lớp mình hỏi bé Kiều.
Nhìn vẻ mặt hồi hộp thêm chút hưng phấn, quả này chỉ có thể là tỏ tình.
Màn ra mắt hôm thứ 7 của bé Kiều ấn tượng quá mà, hồi đó mà facebook nó thịnh hành như bây giờ, có khi thành hót gơ triệu cờ mờ nó view rồi.- Anh là Lương, cho anh làm quen em nhé.
- biết ngay mà, lót dép hóng- Làm bạn hay bạn gái hở anh? - hỏi nghe biết ngây thơ vô số tội.- Bạn...gái.- Vậy thì không được rồi, em có bạn trai rồi.Nghe đến đó cả đám cùng hóng, hot girl của lớp có bạn trai rồi, không biết là ai, đã có những ánh mắt nhìn mình, và mình cũng nghĩ có thể lắm chứ, dạo này hai đứa thân lắm mà.- Có...có phải bạn hôm trước cùng diễn với em?- Dạ không phải anh, tụi em chỉ là bạn bình thường thôi à - xác định luôn - em xin phép và xin lỗi ạ, bạn trai em hay ghen lắm.- Kh...không có gì, chào em.Nói rồi thanh niên bỏ đi còn bé Kiều thì về chỗ.
Hội chị em thân thiết bắt đầu hỏi cung bé Kiều, có điều chúng nó rủ rỉ rù rì nên cũng không nghe ngóng được gì.- Hóa ra hoa đã có bình, tội thằng em ăn dưa bở cả tháng.
- thằng Cảnh với xuống cà khịa.- Tao đã bảo từ đầu là không có gì rồi tụi bay không tin.- Thấy hai đứa bay thân nhau kiểu đó thì tin gì nổi.
- thằng Trí nhảy vào.- Giờ thì bớt hết nể bố đi, con người thật thà có nói có, không nói không.Nói cho cứng miệng chứ cũng tò mò bỏ xừ.
Vậy là bé Kiều có bạn trai rồi, mà bạn trai hay ghen nữa, mà mình giờ này vẫn bình yên vô sự, tức là chuyện bé Kiều hun lên má mình thằng ôn kia không biết.
Hoặc giả bé Kiều mới quen nó một thời gian nào đó trong khoảng ba tháng hè.
Ây da, nhức đầu quá, tim lại thấy nhói nhói.
Ừ thì chúng mình có là gì của nhau, nhưng biết crush bị người khác hốt đúng buồn luôn các bạn ạ.- Giáng Kiều...có bạn trai rồi hả? - trên đường chở em nó về, tiện hỏi cho rõ.- Hỏi chi dzạ?- Thì nãy nghe Giáng Kiều nói đó, bạn trai hay ghen gì đó, lỡ ổng thấy Duy chở vầy, rồi ra tạt acid thì mốt sao lấy vợ.- Yên tâm, ảnh không có tạt acid Duy đâu.- Vậy hả?- Ảnh chỉ tạt dầu hôi và thêm que diêm thôi à.- Ứ, cô xuống xe ngay cho tôi.- Ui, thắng gấp làm người ta mém té rồi nè, thôi mà, giỡn tí mà, bác tài đừng giận nghe, chở bé Kiều về đi.- An toàn?- Bảo đảm an toàn, ảnh hiền lắm.- Vậy hả, mà ai vậy, nói nghe được không?- Biết chi?- Thì...tò mò không được hả?- Không, bí mật, hihihi.- Vậy anh đó là mẫu người thế nào? - ráng chắt mót thông tin nào.- Tò mò gì dữ dzạ?- Thì...anh quen được Giáng Kiều nè, nên nếu có tính tốt nào thì phải học.- À, Duy muốn quen bé Kiều hả?- Kh...không, Giáng Kiều có bạn trai rồi, ý là mai mốt có gặp ai giống vậy thì...quen.- Ảnh hiền lành, thông minh, đẹp trai lại đáng tin cậy nữa.- Vậy hả, Giáng Kiều thích ảnh lắm hả?- Đúng rồi - vạn tiễn xuyên tim, đau nhói - lâu lâu ảnh còn làm đồ ăn cho Kiều nữa mà Kiều không biết nấu, nên giờ nhờ Duy chỉ đó, nấu cho ảnh ăn.- Học nấu ăn để vậy đó hả?- Ừ, Kiều thích nấu ăn cho người yêu lắm, hihihi, đừng nói ai biết nha.- Ừ, kín bưng luôn.Viết đến đây, nhớ lại cảm giác lúc đó lại thấy nhói.
Bé Kiều vẫn vô tư hồn nhiên còn mình thì nặng nề tâm trạng.
Hóa ra bấy lâu nay bé Kiều vẫn coi mình là...chị gái thật.
Đã thế từ nay những buổi dạy nấu ăn cho em nó, là để em nó nấu cho thằng ất ơ nào đó.
Buồn, chán, giận dỗi vô cớ, chả thiết làm gì.
Tối hôm ấy ở nhà lại suy nghĩ vu vơ, bé Kiều bảo mỗi ngày chỉ ở nhà học hành sơ sơ, vậy thời gian còn lại làm gì? Thôi đúng rồi, đi chơi với bạn trai chứ làm gì.
Lí do mà bé Kiều chuyển từ lớp chuyên vô lớp thường vì em nó không có thời gian học và cũng không có tâm trí tập trung vào chuyện học như mấy đứa mọt sách trong đó.Vậy còn mình, mình là gì chứ? Mình chả là gì cả, có gì mà sánh với người ta? Hiền lành thì có chứ thông minh, đẹp trai hay đáng tin cậy thì móc đâu ra? Chưa kể với gia thế của bé Kiều thì thằng ôn kia chắc cũng phải tương đương.
Nhưng mình vẫn cảm thấy có gì đó không hợp lý.
Dù mình không nói ra nhưng chắc bé Kiều cũng ít nhiều cảm nhận được gì đó từ mình chứ? Nàng thông minh như vậy mà lại lạnh lùng đến mức nhờ mình giúp nàng đến gần tình địch hơn sao? Hay thật sư nàng xác định xem mình như hội chị em nên đã phủ đầu từ trước, chỉ có mình ngây thơ quá vẫn nghĩ là trò trêu đùa? Nếu thật như vậy thì em phũ phàng quá rồi.Một mớ bòng bong hỗn độn, đêm hôm ấy giấc ngủ đến sớm nhưng không yên bình như thường lệ..