Chỉ có Xích Luyện mới biết được bên trong chiếc hộp này là vạn chúng vong linh <hàng vạn linh hồn người chết> của Thanh Phong cốc, nếu để Tích Duyên biết được chân tướng, khẳng định hội hận chết bản thân mình trợ trụ vi ngược <giúp người xấu làm điều ác =]]>.
Xích Luyện có Diễm Phượng nhi, cũng không còn nhớ nhiều đến Tích Duyên, đối Xích Luyện mà nói, Tích Duyên chỉ là thứ công cụ dùng để bổ sung linh khí cũng như giúp hắn chống lại hàn thể, hiện giờ hắn đã tìm được một cái so với yêu cầu của hắn càng thích hợp hơn rồi, như vậy Tích Duyên mà nói đối với hắn, đã không còn tác dụng nào cả. Cho dù hắn tiếp tục dùng thân thể Tích Duyên để bổ sung linh khí, hắn cũng sẽ không còn thật tình ưa thích gì nam nhân......
Chính là, Tích Duyên vẫn như thế trì độn, đến bây giờ còn bởi vì Xích Luyện mà thật sự chờ đợi hắn. Bất quá Xích Luyện cũng không vội vã cùng Tích Duyên ngả bài, hắn cuối cùng lại thỉnh y đến một thanh lâu.
Còn gọi hai vị hoa khôi xinh đẹp đứng đầu bảng bồi tọa, hắn làm tất cả mọi việc mà không bận tâm đến Tích Duyên có thích hay không, chỉ đến khi gặp sắc mặt Tích Duyên đã có thể nói là không còn hảo, lại không ngừng ma ma chít chít ngọ nguậy liên tục, tựa hồ là muốn nói với hắn cái gì đó.
Nếu hắn đoán không nhầm, nam nhân Tích Duyên này khẳng định là cùng với vị thê tử xinh đẹp trong nhà mình có chút vấn đề, có thể là do Tích Duyên lãnh đạm với nữ nhân khiến nàng có ta điều bất mãn......
Tích Duyên ngọ nguậy mãi rồi cũng không nói gì, bởi vì y lo sợ Xích Luyện sẽ xem thường mình, nhưng, y là thiệt tình đối xử với Xích Luyện, đương nhiên những lời tâm sự trong lòng cũng rất muốn có thể nói cùng với Xích Luyện......
Uống được một lúc, Tích Duyên mới đem chuyện tình mới nhất đây nói cho Xích Luyện: “Mới đây biểu đệ ở phương xa của Tử Yến đến phủ......” Y chỉ nói bản thân cùng Mạt Đồng cảm thấy không hợp cùng ngăn cách cho đến tính cách xấu xa của Mạt Đồng.
Đương nhiên, cái chuyện quan hệ phát sinh giữa y và Mạt Đồng y không có nói cho Xích Luyện, y căn bản là không muốn nói, nhưng không nói trong lòng lại không thoải mái, y là nam nhân, bản tính không nên giống nữ nhân mà tính toán chi li như vậy......
Nhưng Mạt Đồng đối y làm ra cái loại chuyện kia, thật sự khiến y phải vô cùng nén giận, trong lòng chất đầy nan ngôn không thể nói ra.
“Nếu là Tích đại ca không chê khi, vậy ngươi những ngày này đến phủ của ta trụ đi, đợi mọi việc lắng xuống lại quay trở về, dù sao chuyện của ta ở phương nam cũng không có gì phải cấp bách.”
“Như vậy không tốt.” Tích Duyên lắc đầu, y cho dù có đến phủ của Xích Luyện đi nữa, y vẫn là không yên tâm Trương Tử Yến ở nhà một mình, “Kỳ thật ta cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn tìm người để tâm sự, không còn gì phải bận lòng nữa.”
Bởi vì y tin tưởng Xích Luyện......
“Ngươi đã không muốn, ta cũng không miễn cưỡng, nếu ngươi có cần hỗ trợ, tùy thời đều có thể tìm đến, ta nếu giúp được nhất định sẽ giúp ngươi.” Này coi như là thù lao của Xích Luyện cho Tích Duyên công y đã nhặt được hộp đem trả lại cho hắn.
“Đúng rồi.” Tích Duyên nhớ tới hôm nay thương hộ từ phía nam trở về có nói qua một số chuyện không bình thường, nói rằng ở phía nam hiện tại có yêu quái tác loạn, “Ngươi gần nhất vẫn là đừng nên vội vàng quay trở về phía nam, nghe nói bên đó đang có yêu nghiệt tác loạn, ngươi đợi qua mấy ngày nữa chờ tình hình bên đó ổn định rồi hãy tái trở về.” Tích Duyên chính là muốn nhắc nhở hắn, có hay không đi còn phải đợi quyết định của Xích Luyện.
Xích Luyện nhẹ nhàng nhấp mấy khẩu rượu, bình tĩnh lắc đầu: “Không sao cả, ngươi nếu khi nào muốn đến phía nam du ngoạn, ta đều có thể hảo hảo chiêu đãi Tích đại ca, không cần đối với ta khách khí.” Miệng hắn muốn nói chính là, đến lúc đó khẳng định đã không còn nhớ rõ những chuyện lúc này.
Hiện tại......
Nhã gian hôm nay không phải do bọn họ bao, thời điểm bọn họ đến, các nhã gian đều đã bị người đặt trước cả rồi, vì thế bọn họ đành an vị nơi ở lầu hai gần cửa sổ, cũng có đầu bài đang ngồi một bên bồi tưởu.
Tuy như vậy cũng có điểm kỳ quái, dù sao những người khác bao đầu bài đều là để ‘làm việc’, không như bọn họ mà ngồi uống rượu nói chuyện phiếm.
Lúc này.
Tú bà hoang mang rối loạn vội vã chạy lên lầu, vẻ mặt lo lắng, xoay người cười làm lành đối với hai người đang tán phiếm: “Ôi, hai vị công tử, có một đại gia ở dưới lầu ra tay rất rộng rãi, chỉ định phải là đầu bài của lâu lý chúng ta, các ngài xem......” Tú bà lời nói còn chưa nói xong, từ phía sau đã vang lên một trận cười ngạo mạn vô cùng âm trầm lại cũng vô cùng lạnh lẽo......
“Ta hôm nay nhất định phải có được hai vị hoa khôi, ngươi nếu không an bài tốt, ta liền hủy lâu của ngươi, chặt chân ngươi, chém tay ngươi, móc mắt ngươi, cắt lưỡi ngươi, đem ngươi vứt ra đường uy cẩu...... <dã man =7=>” Thanh âm nguy hiểm vang lên theo từng tiếng bước chân ngày một gần hơn, ngữ khí kia quả thực rất không tốt lành gì, lại toàn là những lời nói ngoan độc.
Tích Duyên cư nhiên cảm thấy được thanh âm này, ngữ khí này, cái cách nói chuyện này lại vô cùng quen thuộc......
Y theo thanh âm kia nhìn lại ——
Thấy......
Mạt Đồng một thân trường sam hoa lệ ám hắc dừng lại nơi cầu thang, ngay khi nam nhân vừa nhìn ra người đến là Mạt Đồng, y bất an khẽ nhíu mày......