Yêu Ma Đạo

Chương 144




Hai người không hẹn mà cùng thuận thế nhìn lại, Phật Hàng bảo hạ nhân dẫn y đến dục trì (bể tắm) của Trương phủ, xưa nay Phật Hàng đều rất thích sạch sẽ, mà khi nhìn thấy loại hình ảnh này thì y rất bình tĩnh, trên mặt y không có biểu tình dư thừa nào, y phân phó hạ nhân đặt y phục xuống liền có thể đi ra, mà Mạt Đồng thấy Phật Hàng xuất hiện lúc này thì Mạt Đồng liền buông nam nhân ra, thay nam nhân chỉnh lý y phục 1 chút.

Nam nhân nhìn Mạt Đồng, Mạt Đồng đứng rất gần hắn, nhưng mà hắn lại thấy khoảng cách giữa bọn họ lại rất xa, Mạt Đồng tranh thủ liếc hắn 1 cái, dường như đang quan sát phản ứng của hắn.

“Ngô không có thói quen dùng thùng gỗ tắm rửa cho nên bảo hạ nhân Trương phủ mang ngô đến phòng tắm”. Phật Hàng đi đến, ở trong bóng tối 1 mạt ngân sắc rất chói mắt……

Trong phòng tắm cắm 1 hàng nến, ánh sáng rất hôn ám, tình cảnh của nam nhân rất gian nan, Phật Hàng là tới tắm rửa, Mạt Đồng dường như không có ý rời đi. Phật Hàng không lên tiếng, Mạt Đồng cũng trầm mặc, nam nhân lại nín thở chờ đợi.

Nam nhân đang chờ đợi cái gì thì ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng, chuyện tiếp theo xảy ra làm cho hắn bất ngờ, tuy rằng Phật Hàng cùng Mạt Đồng lập trường khác nhau, giữa 2 người có xung đột nghiêm trọng, nhưng mà bây giờ cũng không có ở trước mặt hắn lộ rõ ra, đều lấy tĩnh chế động, 2 người đều kiềm chế, dù sao đang ở phủ của hắn, nói trắng ra 1 câu thì tất cả tất cả mọi người là “thực khách”, nếu tranh cãi ầm ĩ cũng không tốt. Nhưng mà Mạt Đồng cùng Phật Hàng đều không có ý muốn đi ra ngoài, hắn nắm chặt y phục trong tay, hắn thấp giọng đối Phật Hàng nói: “Ngươi tắm trước đi, xong rồi thì ta tắm sau”. Dứt lời hắn muốn đi ra ngoài.

Phật Hàng không phản đối, y cũng không kiêng dè bắt đầu cởi đai lưng, đai lưng màu bạc trong bóng đêm có chút chói mắt, nam nhân vừa mới chuẩn bị thì đã bị một cỗ lực lượng ở phía sau kéo trở về. Nam nhân mất đà, cả người ngã trong lòng Mạt Đồng, thân thể hắn cứng ngắc, hắn muốn giãy ra nhưng Mạt Đồng ôm chặt hắn không buông, thắt lưng hắn bị Mạt Đồng ôm chặt……

“Buông”. Nam nhân tỏ vẻ bình tĩnh.

“Đừng hòng”. Trong mắt Mạt Đồng lộ ra tà ý, y ôm chặt nam nhân, y mới mặc kệ Phật Hàng có ở bên cạnh hay không, y cũng không để ý tới tầm mắt của Phật Hàng, y ngay cả tâm tình muốn tát nam nhân 1 cái đều có thì làm sao quản được nhiều như vậy.

Không khí rất quái lạ……..Khiến cho nam nhân bất an…….

“Ngươi nghe không hiểu?”. Phật Hàng mở miệng, “Hắn bảo ngươi buông tay ra”. Ngữ khí y rất cường thế, tràn ngập ngạo khí, y cũng không thèm nhìn Mạt Đồng, tự mình làm chuyện của mình.

Tích Duyên nóng nảy. Việc này tựa hồ không tốt lắm, Mạt Đồng đến gần hắn, ở bên tai hắn châm chọc, “Ngươi cùng Phật Hàng đã làm đúng không, nếu không Phật Hàng sẽ không che chở ngươi như thế, sau lưng ta rốt cuộc ngươi còn có bao nhiêu nam nhân khác?”.

“…….”. Tích Duyên không biết trả lời như thế nào, hôm nay hắn biết Mạt Đồng sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy, cảm giác được tay Mạt Đồng trượt vào trong y phục hắn, hắn nghẹn ngào cự tuyệt: “Đừng……”.

Mạt Đồng lại làm trò trước mặt Phật Hàng, bắt đầu động tay động chân với nam nhân, tay Mạt Đồng vói vào y phục hắn, 2 tay hắn bị Mạt Đồng nắm lấy, cả người bị Mạt Đồng ôm vào trong ngực để mặc cho người khác làm thịt, Phật Hàng nhíu mày, Phật Hàng vốn không chút để ý nhưng bây giờ mắt lại hiện lên quang mang hỗn độn lại nguy hiểm.

Mạt Đồng muốn làm cái gì?

Nam nhân chưa kịp phản ứng lại thì môi Mạt Đồng liền hôn lên cổ hắn, chẳng lẽ Mạt Đồng muốn làm hắn ở trước mặt Phật Hàng, hắn bắt đầu bất an giãy dụa, mà Phật Hàng đứng ở địa phương cách bọn họ không xa nhìn đến loại tình huống này thì đương nhiên là lập tức ngăn cản.

Phật Hàng kéo nam nhân tới bên người mình, Mạt Đồng nắm y phục nam nhân xé nát từ sau lưng, nam nhân tức giận đến phát run, hắn đang muốn nói chuyện thì nhìn đến 2 luồng ánh sáng nhanh chóng hiện lên…….

Tiếp theo thân pháp Phật Hàng cùng Mạt Đồng cấp tốc biến hóa, động tác hai người rất nhanh, nam nhân gần như không nhìn rõ chiêu thức của bọn họ, một đạo cường quang bắn lại đây làm hắn né tránh lui về phía sau, ai ngờ hắn trượt chân, cả người hắn rơi vào trong nước, hắn bị uống vài ngụm nước, tiếp theo cảm giác một cỗ cường lực đưa hắn từ trong nước kéo ra.

Cuối cùng hai người cũng dừng tay…….

Nam nhân chật vật té trên mặt đất, hắn căn bản là không biết ai kéo hắn lên, y phục hắn đều ướt đẫm, tóc cũng rối tung rủ xuống hơn nữa y phục hắn bị xé nát, Mạt Đồng đau lòng dừng tay, Mạt Đồng cũng không muốn thương tổn hắn, nhưng mà Mạt Đồng không thể không tức giận, hắn thế nhưng lại mang Phật Hàng hồi phủ.

Nam nhân biết rõ lúc trước là Phật Hàng đả thương y, chẳng lẽ hắn liền chán ghét y như vậy, dưới ánh mắt âm lãnh của Mạt Đồng nhìn chăm chú thì nam nhân dứt khoát cởi y phục ra, Mạt Đồng thấy 1 màn như vậy thì trong mắt y muốn bốc lửa, ngược lại Phật Hàng có vẻ càng bình tĩnh hơn, Phật Hàng nhìn thấy động tác của nam nhân thì đáy mắt có quang mang ám muội chậm rãi lưu chuyển…….

Dường như là cùng 1 lúc 2 kiện trường bào rơi ở trên vai nam nhân, hắn chỉnh lý y phục xong liền vội vội vàng vàng rời khỏi dục trì, hắn rất khó xử, hắn trừ bỏ trốn thì hắn không biết phải làm gì, hắn thật sự rất sợ Mạt Đồng sẽ đối hắn làm ra chuyện quá trớn, hơn nữa hắn càng không hi vọng bị Phật Hàng nhìn thấy, hắn bị kinh hách không nhẹ.

Kết thúc 1 màn này nam nhân mấy ngày ngủ không an ổn, Mạt Đồng cùng Phật Hàng luôn luôn làm ầm ĩ, 1 tháng này hoa viên sửa chữa 3 lần, khiến hạ nhân dọn dẹp rồi lại dọn dẹp thì cũng sẽ lại trở về như cũ, thời điểm ăn cơm ngay cả thức ăn đều tranh đoạt, bọn họ gần như thật sự là không có biện pháp.

Bất quá còn may là mấy ngày gần đây số lần hai người đánh nhau giảm bớt so với trước đây, nam nhân nhìn mà đau đầu, mà sau khi Trương Tử Yến bị điên vẫn không đi ra ngoài, hắn mỗi ngày đều chiếu cố nàng, thỉnh thoảng Mạt Đồng đến xem nàng. Nhưng mà sau khi Trương Tử Yến trở về liền bệnh không dậy nổi nằm trên giường suốt, càng ngày càng suy yếu, hắn không tiếc hao tài tốn lực tìm danh y khắp Biên thành chữa trị cho nàng nhưng đều không chữa được.

Sau khi Trương Tử yến điên rồi thì gánh nặng của nam nhân càng thêm nặng nề, trong lòng hắn rất buồn rất rối loạn, hơn nữa Phật Hàng cùng Mạt Đồng làm cho hắn phiền càng thêm phiền…….

Lần đầu tiên nam nhân ở bên ngoài uống rượu, hắn uống hơn 10 vò rượu mới trở về, thời điểm hắn hồi phủ lung lay lảo đảo, bạc trên người đều bị người khác cướp sạch, y phục hắn lộn xộn té lăn trên đất, miệng đầy tuyết, hắn lung lay đứng lên tiếp tục đi phía trước, khi hắn đụng đến đại môn Trương phủ thì hắn đã bị thương, y phục cũng rách nát lộn xộn. Hắn mệt mỏi quá…….

Rét lạnh thấu xương quét sạch ý thức nam nhân, hắn không biết là ai mở cửa, trước mắt hắn đều rất mơ hồ, thân thể hắn lung lay thiếu chút nữa lại ngã trên mặt đất.

May mắn Trương quản gia kịp thời đỡ nam nhân, “Cô gia, ngươi cẩn thận một chút, để ý nhìn đường, ngươi sao lại uống say như vậy, ôi trời ơi bây giờ phải làm sao mới tốt đây……”. Trương quản gia đỡ nam nhân đang lung la lung lay, dìu nam nhân tới đại đường.

Phật Hàng cũng vừa từ bên ngoài trở về, thấy nam nhân uống say khướt, y để Trương quản gia trở về nghỉ ngơi, y đỡ nam nhân trở về phòng, dọc theo đường đi nam nhân đều đều dựa trên người y, nam nhân không có khí lực cũng không biết là ai đỡ mình đi, miệng nam nhâm lẩm bẩm lải nhải phát tiết bất mãn thường ngày, cả người nam nhân đầy mùi rượu, cuối cùng y bế nam nhân lên, đỡ phải sau đó nam nhân đi 1 chút lại muốn té trên mặt đất, hoặc là mềm nhũn dán trên người y không chịu đi.

“Thật sự là phiền toái, nếu đêm nay ngươi gặp Mạt Đồng thì ngươi liền phiền toái, may mắn là ngươi gặp ngô”. Phật Hàng ôm nam nhân, y không chút hoang mang, nam nhân vùi đầu trên vai y, ngửi được một cỗ hương khí hoa sen nhàn nhạt.

Nam nhân hàm hàm hồ hồ oán giận: “Ta rất khó xử……. Khó xử…….”. Thanh âm hắn nói chuyện rất nhỏ, nói chuyện không đầu không đuôi.

“Ngô làm ngươi khó xử cho nên hôm nay ngươi không ở trong phủ”. Phật Hàng cùng Mạt Đồng cũng không muốn gặp đối phương, nhưng hai bên đều là “khách nhân” của nam nhân, gần đây người kia bắt đầu lảng tránh người nọ, để tránh dẫn phát xung đột làm cho nam nhân khó xử.

“Ân……”.

Nam nhân hừ mũi nhẹ nhàng mà “ân” một tiếng, cuối cùng cũng không biết Phật Hàng có nghe được hay không, Phật hàng ôm nam nhân trở về phòng, mơi vừa đẩy cửa phòng nam nhân ra liền thấy Mạt Đồng đang ngồi ở trong phòng. Phật Hàng thả nam nhân xuống, nam nhân nghiêng ngả lảo đảo vào phòng, Mạt Đồng thấy nam nhân uống say khướt khó tránh khỏi cũng không hài lòng,nói nam nhân vài câu, có thể nghĩ nam nhân căn bản là nghe không vào.

“Mệt…….”. Nam nhân say khướt nói thầm, “Đáng ghét…….”. Trong đầu hắn hỗn loạn, nhiều việc gây áp lực cho hắn khiến hắn không chỗ phát tiết, không thể nào giải quyết.

Mạt Đồng có chút không vui nở nụ cười: “Ngươi mệt? Ngươi phiền?”.

“Ân…….”. Nam nhân đều hất bay các đồ vật trên bàn xuống đất, con mẹ nó, hắn chưa bao giờ mắng chửi thô tục, chỉ có thời điểm uống rượu hắn mới có dũng khí ở trong lòng mắng 1 chút……

Mạt Đồng đứng ở trong phòng thấy nam nhân say khướt, khóe miệng y nhếch lên cười trào phúng, mà Phật Hàng cũng không có đi đến ngăn cản nam nhân, Phật Hàng nghĩ nam nhân cần phải phát tiết ra.

Nhưng mà quan hệ của nam nhân cùng Mạt Đồng rất không đơn giản, ngày đầu tiên Phật Hàng đến Trương phủ đã biết, ngày ấy ở dục trì Mạt Đồng đối nam nhân làm cái gì thì y đều thấy rõ rõ ràng ràng.

Mà lúc này 2 người cũng không nguyện ý rời đi, biết nam nhân bắt đầu cởi y phục, vốn Mạt Đồng còn cười nhạo nam nhân tức cười thì ánh mắt y lập tức liền thay đổi, mà hai tròng mắt Phật Hàng cũng không tự giác co lại…….

Hình dáng cơ thể nam nhân rất rắn chắc, đường nét cơ thể rất đẹp, cả phòng đột nhiên im lặng, đôi mắt của 2 người gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân, nam nhân không coi ai ra gì say khướt ngã trên giường, bởi vì thời tiết nên nhiệt độ không khí rất thấp, khí lạnh không ngừng kích thích làn da hắn, hắn túm được cái chăn(= cái mền) giống như bắt được rơm rạ cứu mạng, chậm rãi cọ xát……..

Nam nhân không cọ còn tốt, vừa cọ lại đem Phật Hàng đều cọ ra lửa.

Khóe miệng Mạt Đồng hàm chứa một tia tà tà ý cười, y liếc mắt nhìn Phật Hàng 1 cái, “Chẳng qua chỉ xem mà còn có cảm giác, định lực của ngươi bất qua cũng chỉ như vậy, [Thanh Phong cốc đại đệ tử]”. Mạt Đồng cố ý nhấn mạnh giọng nói, hàm chứa ý tứ châm chọc sâu sắc.

“Xem ra ngươi không có phúc hưởng dụng nội đan ngàn năm thất yêu”. Ngữ khí Phật Hàng sắc bén chọc thẳng trọng điểm, tuyệt không yếu thế.

Nam nhân uống rượu lung tung đắp chăn cho tốt, bởi vì uống rượu cho nên rất khó chịu, hắn vùi đầu trong chăn khó chịu than nhẹ, thanh âm kia ở trong phòng yên tĩnh dị thường rõ ràng…….

Trong thanh âm than nhẹ kia lộ ra vài phần khó chịu, vài phần bất an, vài phần không thoải mái…….

Trong phòng không có thanh âm bước chân di chuyển, không khí trở nên rất quỷ dị, một trận âm phong thổi qua, ngọn nến trong phòng bị dập tắt…….

Nhất thời cả phòng tối đen. Cửa phòng đóng chặt, không có dấu hiệu ai đi ra, không bao lâu trong phòng truyền đến tiếng thở dốc rất nhỏ, nó vừa trầm lại kiềm nén, sâu kín quanh quẩn ở hành lang u ám………

Ngày hôm sau, thời điểm nam nhântỉnh rượu thì cả người đều sắp nát nhừ, trên người hắn xuất hiện rất nhiều ứ thanh, hắn chỉ nhớ rõ sự tình uống rượu tối hôm qua, chuyện sau đó hắn hoàn toàn không nhớ rõ, ga trải giường cũng là sạch sẽ, chăn cũng rất ấm áp. Nhưng mà hắn dù sao cũng cảm thấy nơi đó bất thường……Cái địa phương kia giống như có chút sưng lên?

Tối hôm qua là Phật Hàng? Hay là Mạt Đồng đưa hắn trở về phòng sao? Nam nhân nghĩ nghĩ, nghĩ không ra, hắn cũng không mong muốn tự tìm phiền não, tối hôm qua hắn uống rượu ngã cả người đều bị thương, sáng sớm hắn phải đi dược hiệu mời đại phu, đại phu dùng biểu tình kỳ quái nhìn chăm chú vào hắn.

“Trương gia cô gia, tối hôm qua Trương phu nhân rất kịch liệt nga?”. Đại phu cẩn thận hỏi, nam nhân không hiểu được ý tứ của đại phu, lung tung gật đầu, nhưng lập tức hiểu ra, lại nhìn đến biểu tình đại phu cười như không cười, đại phu bốc cho hắn thuốc bổ cùng thuốc trị ngoại thương, thời điểm hắn cầm thuốc từ y quán đi ra cảm giác hối hận sâu sắc.

Tối hôm qua hắn không phải là chính mình phóng túng mượn rượu giải sầu……..

Nhưng mà tối hôm qua cùng hắn hát sinh quan hệ chính là ai, nam nhân căn bản là không biết lại không dám đi hỏi, khiến cho thời điểm mỗi ngày dùng bữa hắn sẽ quan sát biểu tình của Phật Hàng cùng Mạt Đồng. nhưng luôn nhìn không ra manh mối gì, chỉ là gần đây Phật Hàng ban ngày sẽ không ở trong phủ, mà thái độ Mạt Đồng đối Phật Hàng cũng hơi chút chuyển biến tốt một ít, ít nhất không phải hơi một tí liền châm chọc hắn, nhưng kỳ quái chính là……… Gần đây không khí giữa Phật Hàng cùng Mạt Đồng thật sự là yên bình quá mức, hiện tượng tốt đẹp này giống như chuyện hắn say rượu loạn tính chơi đùa tiểu nhị……..

Gần đây lúc rãnh rỗi nam nhân phải đi bồi Trương Tử Yến, nhưng mà Trương Tử Yến điên điên khùng khùng gần đây cũng không nói chuyện, thấy Mạt Đồng cũng không có phản ứng chỉ có thời điểm nhìn thấy Phật hàng mới gọi 1 tiếng “sư huynh”. Vì thế hắn liền thường xuyên để Phật Hàng đến đây, làm cho Trương Tử Yến có chút phản ứng, nhưng mà Phật Hàng không thích luôn tìm cớ đi ra ngoài, hắn không biết ban ngày Phật Hàng đi ra ngoài làm cái gì, hắn từ miệng Mạt Đồng biết được ban ngày Phật Hàng phải đi giúp các phú hộ thu yêu, mà thỉnh thoảng Mạt Đồng mới đi ra ngoài, phần lớn thời gian đều hậu viện uống rượu.

Thời gian này nam nhân từng hỏi Mạt Đồng chuyện nội đan ngàn năm thất yêu, nhưng Mạt Đồng tỏ vẻ hiện tại y không có biện pháp hấp thu linh lực nội đan, y giấu nội đan ở địa phương không ai có thể nghĩ đến. Nam nhân cũng không có thể truy vấn nhiều hơn bởi vì biết càng nhiều thì càng bất lợi đối với chính mình. Mấy lần hắn đều muốn hỏi Mạt Đồng đêm hắn uống rượu kia cuối cùng có xảy ra chuyện gì đặc biệt hay không, nhưng là mỗi lần chuẩn bị nói thì đều không thốt lên được.

Mà mỗi lần nhìn thấy Phật Hàng từ bên ngoài trở về thì nam nhân đều muốn hỏi thử một chút, nhưng là mỗi lần đang chuẩn bị nói thì Phật Hàng sẽ ngắt lời hắn, hơn nữa nói cho hắn biết hôm nay Phật Hàng ở bên ngoài có người chờ thu yêu. Tuy rằng những ngày như thế nhìn qua có chút yên bình, nhưng là hòa bình cũng không tồn tại mãi mãi, chỉ là sự tình tới có chút đột nhiên làm cho nam nhân có chút không kịp trở tay…….

Buổi chiều ngày hôm đó, nam nhân mới từ trà phô về nhà, trên đường hắn mua 1 cái chong chóng, Trương Tử Yến thích vật này, khi nàng nhìn thấy chong chóng sẽ có phản ứng, gần đây tâm tình hắn coi như không tồi, bởi vì mạt Đồng không có gây rối nên hắn cũng yên tâm, tay hắn cầm chong chóng hướng phủ đi, rất nhanh đi đến trước cửa phủ thì hắn nhìn đến rất nhiều người Nham môn đứng chắn ở trước đại môn của Trương gia.