Chương 61
Nửa đời tôi đã hoàn toàn bị phá hủy, bọn họ, từng người đều là những kẻ hành quyết.
Ăn uống đi lại đều phải nhờ đến người khác, chuyện này đối với một người trưởng thành, thực sự là một sự tra tấn kép cả về mặt thể xác lẫn tinh thần.
Mà tôi còn phải sống cùng với Trang Dật Dương, hít thở cùng một bầu không khí với anh ta, khiến tôi vô cùng chán nản, áp lực.
Tôi là cái gai trong tim Châu Tư Dĩnh, còn Trang Dật Dương là cái gai trong tim tôi.
Chị Mai Tử bí mật đưa tôi vào phòng ăn, nhìn bữa sáng đầy trên bàn, bóng dáng bận rộn trong bếp, khiến tâm trạng tôi có chút bối rối, phức tạp.
Mỗi người phụ nữ đều có một giấc mơ về bạch mã hoàng tử, vị hoàng tử đẹp trai quyến rũ, tự tay nấu ăn.
Tôi cũng không ngoại lệ, nhưng lúc này tôi lại không có chút nào cảm giác thèm ăn.
Khoảng khắc đau đớn khi mất đi người thân khiến tôi thống khổ. Ngoài việc trả thù, không có gì có thể khiến tôi hạnh phúc.
Trang Dật Dương tháo tạp dề, mỉm cười nói: “Nhanh thử xem, ăn xong tôi đưa cô đi làm!”
Đưa tôi đến tập đoàn Trang Thị làm việc? Anh ta muốn làm gì vậy?
Tôi có một ý thức phòng bị mạnh mẽ với Trang Dật Dương, anh ta làm gì hầu như đều có mục đích cả.
Tôi sẽ không ngu ngốc cho rằng hành động của anh ta là tình yêu, tôi đã tin nhầm anh ta hai lần, nhất định sẽ không có lần thứ ba.
“Tôi không làm được chuyện cầu hôn cô trước mặt mọi người, nhưng có thể để cô ở bên cạnh mình, để mọi người đều biết đến!” Trang Dật Dương vô cùng chân thành giải thích, người ở Dương Thành đều biết, phụ nữ ở bên anh ta rất ít.
Đến Châu Tư Dĩnh cũng rất ít khi xuất hiện bên cạnh anh ta.
Nên những người biết anh ta có vị hôn thê cũng rất ít.
“Được! Nhưng anh để tôi đến tập đoàn Trang Thị làm việc, phải cho tôi đến làm ở bộ phận mở rộng của Trang Dật Thần!” Nếu đã đến tập đoàn Trang Thị làm việc, tôi nhất định phải tìm hiểu tất cả những gì về Trang Dật Thần.
Giá thầu của Trang Dật Dương bị rò rỉ, chắc chắn là Trang Dật Thần tiết lộ cho người ở tập đoàn Trường Thành.
Đến bây giờ, Trang Dật Dương vẫn cho rằng là tôi làm.
Trang Dật Dương đương nhiên sẽ không đồng ý, sau một hồi thương lượng anh ta mới miễn cưỡng để tôi đến làm, nhưng không phải ở bộ phận mở rộng, mà ở làm thư kí cho anh ra, vẫn là sống những ngày làm thư kí.
Cũng có thể nói, Trang Dật Dương để tôi tiếp nhận văn kiện của tập đoàn Trang Thị, chỉ là muốn sắp xếp cuộc sống của tôi.
Anh ta đề phòng tôi, việc giá thâu ban đầu bị rò rỉ, khiến anh ta có chút nghỉ ngờ tôi.
Trang Dật Dương đẩy xe lăn cho tôi đi vào công ty đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Mọi người đều không thể tin được, tôi thâm nghĩ, bản thân như nụ hoa duy nhất mọc trên chậu ngọc trắng.
Tôi tin chỉ trong vòng năm phút, tin †ức này sẽ truyền đến tai Châu Tư Dĩnh.