Chương 31
Cho dù là Dương Thụy hay Trang Dật Dương đều bị tôi ném ra sau đầu hết rồi, tôi bận bịu công việc, làm gì có tâm tư nghĩ đến đàn ông nữa chứ.
“Tiểu Lâm, tôi lái xe đưa cô đi nhé, thời tiết nóng quá!” Trương Hàn nhiệt tình nói. Anh ấy 35 tuổi, là cấp trên trực tiếp của tôi, lúc đầu cũng là anh ấy cho tôi cơ hội. Cả công ty đều có thể nhìn ra anh ấy có ý với tôi, anh ấy cũng giúp đỡ tôi rất nhiều. Chuyện tôi li hôn không phải bí mật gì.
Nhưng tôi không muốn lại đến gần anh ấy, liền lắc đầu từ chối. Hai người làm cùng công ty, nếu gây ra tai tiếng gì thì cũng đầu không tốt.
Tôi hẹn gặp khách hàng ở quán coffee, tôi đến điểm hẹn trước, chuẩn bị một chút công việc.
Đứa bé đạp tôi một cái, tôi vội vàng đứng lên đi đi lại lại. Chỉ cần tôi ngồi lâu quá, đứa bé sẽ không thoải mái.
Tôi đợi một tiếng đồng hồ, cuối cùng khách hàng cho tôi leo cây. Đây không phải là lần đầu tiên. Đối diện với tin nhắn của khách hàng, tôi vẫn lịch sự trả lời không sau, hẹn người ta lần sau.
Không hiểu tại sao Trương Hàn lại xuất hiện, anh ấy khăng khăng đòi ngồi cùng tôi, còn gọi nhân viên mang đồ ăn nhẹ lên.
“Cảm ơn anh, giám đốc Trương, tôi còn phải đến công ty của khách hàng tiếp theo, tôi đi trước đây!” Tôi không muốn ở một mình với anh ấy.
Ai ngờ anh ấy đột nhiên đứng lên, ngồi bên ngoài chỗ tôi ngồi, chặn tôi ở bên trong.
Tôi không ra được, hành động của anh ta vô cùng bất lịch sự, anh ta quá đáng quá rồi.
“Anh tránh ra cho tôi đi được?” Tôi có chút tức giận, nhưng vì công việc này, tôi không thể lật mặt với anh ta bây giờ được.
“Tiểu Lâm, một mình em mang thai không dễ dàng, anh có thể giúp emI”
Trương Hàn nắm chặt tay tôi. Đối với phụ nữ mang thai, hành động này của anh ta vô cùng quá đáng.
Tôi vung tay ra, hất cốc coffee lên mặt anh ta.
Anh ta bị bỏng đến mức đứng dậy, _ tôi tranh thủ cơ hội chạy ra ngoài, nhưng vẫn bị anh ta kéo lại.
“Anh buông tay ra! Nếu anh còn không chịu buông ra, tôi sẽ báo cảnh sát đấy!” Anh ta thực sự nghĩ tôi mang thai thì dễ bắt nạt à?
Tôi đập túi xách vào đầu anh ta, đây là nơi công cộng đấy, tên đàn ông này không cần mặt mũi nữa à?
Tôi lo cho đứa bé nên không dám mạnh tay, cũng may ngay lập tức có người vây quanh xem.
Nhưng tôi còn chưa kịp kêu oan thì có một người phụ nữ chen vào, cô ta tát tôi một cái. Cái tát của cô ta vô cùng nhanh, khiến tôi hoa cả mắt. Cô ta là ai vậy?
“Con hồ li tinh này, dám quyến rũ chồng tao. Bụng to như vậy còn dám gây chuyện à? Đừng tưởng mày có cái thai hoang kia mà có thể chia rẽ tình cảm vợ chồng tao! Người thứ ba mãi mãi không bao giờ lên được vị trí chính thất đâu, con đ ĩ!” Cô ta hét lớn, đồng thời tôi cũng biết rõ thân phận của cô ta Hóa ra là vợ của Trương Hàn, hóa ra anh ta đã có vợ rồi.
Tên khốn này, ở công ty thì tự xưng là đã li hôn, một mình nuôi con trai, rất đáng thương.
“Con của tôi không liên quan gì đến anh ta, chúng tôi chỉ là đồng nghiệp thôi. Mong cô quản lí chồng cô cho tốt, đừng có suốt ngày dính lấy tôi không chịu buông tha.” Không ai được phép xỉ nhục con tôi, cho dù đối phương có hai người tôi cũng không sợ.