Yêu Không Thể Yêu

Chương 208




Chương 208

Chụp ảnh cưới cũng không có nghĩa là nhất định sẽ hạnh phúc. Nếu anh ấy có thể nói với tôi, việc điều trị của Quả Quả có hy vọng, tôi sẽ hạnh phúc hơn nhiều.

Trang Dật Dương chính thức đưa tôi về nhà cũ, nói với bọn họ ngày cưới là ngày 1/5, còn hơn ba tháng nữa, thời gian này sẽ đi chụp ảnh cưới và trang trí phòng tân hôn.

Tóm lại, không cần sự giúp đỡ của người nhà họ Trang, mọi chuyện đều do một mình Trang Dật Dương lo liệu. tôi chỉ cần chăm sóc tốt cho con là được!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

“Bố, chuyện này không thể để cho thằng nhóc này làm bừa. Cửa nhà họ Trang chúng ta sao có thể để cho một người phụ nữ đã có một đời chồng bước vào, còn ra thể thống gì nữa?”

Trang Vân Đào bây giờ đang là quyền chủ tịch, vẫn chưa phải chủ tịch, nhưng khí thế đã tăng vọt hơn rất nhiều.

“Nhà họ Trang chúng ta người thứ ba còn có thể bước vào, một đời chồng thì đã làm sao? Ông Trang, ở đám cưới không cần sự có mặt của ông!” Trang Dật Dương đáp trả.

Trần Lệ Nhã “hừ” một tiếng, “Bây giờ người thứ tư cũng đã vào rồi, Trang Dật Dương, con đừng có mỉa mai mẹ! Muốn trách thì trách bố con, hết người này đến người khác, có điều mẹ của con cũng không phải thứ tốt đẹp gì!”

“Bà là cái thá gì, bà có tư cách gì mà nói mẹ tôi!” Trang Dật Dương trợn mắt nhìn Trần Lệ Nhã như muốn ăn thịt bà ta, mẹ của anh ấy luôn là nỗi đau sâu thảm nhất của anh ấy, là thứ bất cứ ai cũng không thể động vào.

Trân Lệ Nhã còn muốn nói gì đó những bị Trang Vân Đào đẩy sang một bên, lần này coi như giúp Trang Dật Dương một tay, ngược lại khiến cho tôi hơi bất ngờ. Rốt cuộc là chuyện gì, Trang Vân Đào đều né tránh không nói, có lẽ vì có một người ngoài như tôi ở đây sao?

“Nếu cháu kết hôn cùng nó, cũng không phải không thể, nhưng không thể vào làm lại trong tập đoàn nữa, sau này hãy quản lý công ty nhỏ của cháu, ông cũng không có đứa cháu nội như cháu nữa!” Ông Trang trầm ngâm một hồi, nói ra những lời này, tương đương với việc vân không đồng ý.

“Ông nội, cháu xin lỗi, là cháu không tuân thủ giao ước với ông, ông tức giận cũng là chuyện dê hiểu. Cháu có thể ra đi, suýt chết một lần cháu mới biết cái gì là thứ cháu muốn nhất!” Trang Dật Dương vân không hề hối hận, người lại rất thản nhiên, tất cả đều khiến tôi thấy bất ngờ.

Tôi nghĩ rằng anh ấy nhất định sẽ chọn tập đoàn Trang Thị, đó là địa vị và sự giàu có lớn biết nhường nào.

Châu Tư Dĩnh nhìn tôi, rồi lại nhìn Trang Dật Dương, không nói gì, vội cúi đầu xuống, Trang Dật Thần cười khẩy, cũng không nói năng gì, chuyện này không đến lượt cậu ta lên tiếng.

Đám cưới của chúng tôi coi như đã miễn cưỡng có được sự đồng ý của nhà họ Trang. Chúng tôi cũng đã đến Maldives, sức khỏe của Trang Dật Dương vấn chưa hoàn toàn hồi phúc, môi ngày chúng tôi chỉ chụp một chủ đề.

Đây là lần đầu tiên tôi mặc váy cưới, hồi yêu Dương Thụy, lúc đầu rất nghèo, không có gì cả. Bây giờ mới biết cảm giác mặc váy cưới lên người, đúng là rất kỳ diệu.

Nhìn bản thân mình trong gương, nghe thợ trang điểm khen ngợi, thực sự có một sự tự luyến rằng mình chính là mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ. Mọi thứ đều như một giấc mơ, không ngờ tôi và Trang Dật Dương thực sự sắp kết hôn rồi.

Có lẽ từ khi anh ấy gánh lấy tất cả mọi chuyện, để mẹ con tôi có thể sống trong một môi trường tốt, tôi bắt đầu nhìn nhận lại mối quan hệ của chúng tôi.

“Đẹp thật!” Trang Dật Dương kéo cằm tôi lên, ghé vào tai tôi khen ngợi, nhân tiện hôn trộm một cái khiến tôi đỏ bừng mặt, nhiếp ảnh gia liền bắt lại hành động này.

Anh ấy cũng giống như chàng bạch mã hoàng tử trong giấc mơ thời thiếu nữ của tôi, chúng tôi cũng nhau đi dạo trên bờ biển, lắng nghe tiếng sóng võ, đúng là cảm giác trọn đời trọn kiếp.