Yêu Không Thể Yêu

Chương 129




Chương 129

Trang Dật Dương thở dài, “Em cho tôi thời gian 10 ngày, tôi sẽ cho em một câu trả lời hài lòng! Nhiệm vụ quan trọng của em bây giờ là nghỉ ngơi thật tốt, đừng động tý là tức giận, nếu sinh ra một ông cụ non thì phải làm sao?”

“Nếu tôi sinh ra một bé gái thì sẽ thế nào?” Tôi nhìn anh ấy, tất cả mọi người đều cho rằng đứa bé này là con trai, vì xét nghiệm nước ối không thể sai sót, nhưng tôi luôn cảm thấy không giống với lúc mang thai Tiểu Thiên, nếu sai thì sao?

Nếu tôi sinh con gái thì sẽ ra sao?

Câu hỏi này không chỉ là hỏi Trang Dạt Dương, mà cũng là hỏi chính bản thân tôi. Bây giờ tất cả mọi người trong nhà họ Trang đều cho rằng đây là con trai, nếu sai thì sao?

Xác suất xét nghiệm máu chỉ có 95%, nếu rôi ở trong 5% kia, liệu ông Trang có đuổi tôi đi không? Ngay cả khi tôi đã đăng ký kết hôn cũng Trang Dật Dương, điều đó cũng vô ích.

“Sinh con gái tôi rất thích, nhưng qua vài năm vấn phải sinh tiếp!” Lời nói của Trang Dật Dương khiến tôi không nhịn được mà bật cười, xem tôi là cái gì đây? Còn không phải là cái máy đẻ sao?

“Vậy nếu mấy năm sau vấn là con gái, cả đời tôi đều sinh con gái, có phải anh sẽ phải tìm người khác sinh con trai không? Nhà họ Trang các người có hoàng vị, có mỏ vàng sao?” Cuộc hôn nhân này tôi vẫn thực sự không muốn.

Trang Dật Dương xấu tốt gì cũng vẫn còn trẻ, cũng là tổng giám đốc của một công ty, lẽ nào không có cách giải quyết sao?

Trang Dật Dương bị tôi nói vậy có chút tức giận, “Ông nội tôi tuổi đã cao như vậy rồi, chỉ muốn có một đứa chắt nội, đây là tâm nguyện của người già.

Không phải em đang chống đối à? Nếu không phải con trai, chúng ta nhiều nhất sinh ba đứa, không có thì không có! Tôi có nói bắt em phải sinh bằng được con trai đâu?”

“Anh luôn nhấn mạnh rằng phải sinh ra một người thừa kế, sao không hề nói gì?” Tôi hiện giờ rất dễ nổi nóng, Trang Dật Dương và nhà họ Trang lại có thái độ như vậy, khiến tôi cảm thấy sự chờ đợi và nhượng bộ trước mắt của mình đúng là một trò đùa.

Trang Dật Dương thở dài, sau đó võ vào lưng tôi: “Người thừa kế cũng có thể là con gái mà, không phải trước đây em cũng rất giỏi sao, nếu không tên vô dụng Dương Thụy kia làm sao có thể làm công ty Thụy Long phất lên được như vậy!”

Đây là lần đầu tiên Trang Dật Dương chủ động nhắc đến Dương Thụy, nhắc đến cuộc hôn nhân đó của tôi. Đàn ông rất bài xích chồng cũ của phụ nữ, anh ấy cũng không phải ngoại lệ.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Thời điểm khó khăn nhất của công ty Thụy Long trước đây, quả thức là tôi chống đỡ, Dương Thụy gặp phải khó khăn, theo thói quen sẽ lùi bước, nhưng những chuyện sĩ diện, anh ta nhất định sẽ đi. Đợi công ty ổn định, anh ta liền lấy chuyện sinh con cần phải nghỉ dưỡng để bắt tôi về nhà.

Toàn bộ công ty đều rơi vào tay anh ta, đến mức Tiêu Viện Viện cũng không dám nói cho tôi biết cụ thể về tình hình tài chính, ở công ty, anh ta tuyệt đối độc đoán.

“Anh đang nói những lời thật lòng sao?” Tôi được Trang Dật Dương nhận định, trong lòng vui sướng âm ỉ, dù sao trong giới kinh doanh, anh ấy cũng tài giỏi hơn tôi rất nhiều.

“Đương nhiên là thật lòng, con của tôi tôi có thể không yêu sao? Dù có là con gái, hai chúng ta còn không thể dạy nó thật tốt sao? Tôi muốn em sinh ba đứa, nếu có con trai, vậy thì đã thực hiện được tâm nguyện của ông nội. Nếu không có, ba đứa nó lớn lên sẽ dựa vào nhau. Nếu năm đó mẹ tôi có thể sinh thêm cho tôi em trai em gái thì tốt, chỉ tiếc rằng bà ấy bị Trang Vân Đào và Trần Lệ Nhã hại chết!” Những lời này của Trang Dật Dương là thật lòng, tôi có thể nhìn ra được.