Yêu Không Thể Yêu

Chương 128




Chương 128

“Được! Vậy tôi sẽ đợi cậu đến cầu thân, bây giờ tôi phải đưa Tĩnh Văn về nhà!” Mẹ tôi vô cùng hài lòng với câu trả lời của Trang Dật Dương, tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng những người khác trong nhà họ Trang lại không hề hài lòng, ông Trang đang hung hăng nhìn Trang Dật Dương chằm chằm, nhưng lại không hề nổi giận ngay lập tức.

Người duy nhất không tức giận chắc là Trần Lệ Nhã, Trang Dật Dương lấy tôi, điều đó có nghĩa là anh ấy sẽ không nhận được sự ủng hộ từ phía nhà vợ.

Thế nhưng, bà ta lại có chút không hài lòng với thái độ của tôi, một người có xuất thân như tôi, đáng ra nên cùng mẹ tôi nịnh bợ bà ta mới phải.

Mẹ tôi không để cho ai phản bác, liền đưa tôi trở về nhà họ Khâu, ở đây vốn không có đồ đạc của tôi, thu dọn một chút liền có thể đi ngay.

Bây giờ bụng của tôi vẫn chưa lộ, mẹ tôi vẫn chưa nói với bất kỳ ai trong nhà họ Khâu chuyện tôi mang thai.

Ở trong nhà họ Khâu, tôi khá mất tự nhiên, mặc dù họ đều có vẻ rất tốt, nhưng tôi lại cảm thấy không thoải mái.

“Mẹ, nếu anh ấy không đến cầu thân thì phải làm sao?” Tôi hơi lo lắng bất an, anh ấy cuối cùng cũng nói muốn lấy tôi, nhưng tôi lại không tin.

“Con bé ngốc, dù Trang Dật Dương có không yêu con, nhưng cũng là cực kỳ thích con. Mẹ còn không thể nhìn ra được sao, nhưng chút chuyện này của nhà họ Trang, mẹ cũng nghe nói rồi, cũng là một đứa trẻ đáng thương!” Mẹ tôi như thế này coi như mẹ vợ đang nhìn con rể sao? Cái này có thể coi là những lời nói tốt không?

Tôi hơi kinh ngạc, không phải bà ấy vẫn luôn không thích Trang Dật Dương sao? Từ lúc nào đã thay đổi, đến cả tôi mà cũng giấu.

Chỗ ở mà nhà họ Khâu cho mẹ con tôi là một khu độc lập, ở đây tốt hơn những gì tôi tưởng tượng, tôi ngẩn ngơ ngồi trong sân, đợi Trang Dật Dương đến. Đợi 2 ngày, anh ấy cũng đến.

Tôi tưởng anh ấy mang theo sổ hộ khẩu cùng tôi đi đăng ký, ai ngờ anh ấy chỉ là tới thăm tôi, sau đó còn mang đến một đống đồ.

“Có phải anh không muốn lấy tôi không? Hay là ông nội không đồng ý cho anh lấy tôi?” Đây là gì? Đồ dinh dưỡng cho đứa bé sao? Tôi có thể nuôi nổi đứa bé.

“Ông nội đem sổ hộ khẩu khóa lại rồi, nhất định phải đợi đến khi em sinh con trai mới đồng ý đưa cho tôi. Hay là chúng ta ra nước ngoài đăng ký, như vậy có được không?” Trang Dật Dương cũng hơi bất lực, chuyện ông Trang làm như vậy, tôi cũng không có gì bất ngờ.

Nhưng ra nước ngoài đăng ký, ở trong nước căn bản không chấp nhận, cuộc hôn nhân như vậy tôi phải làm sao?

“Không được, trừ khi anh và tôi đều sống ở nước ngoài, không quan tâm đ ến chuyện ở trong nước nữa. Anh nỡ từ bỏ tập đoàn Trang Thị không?” Hôm đó mang đến cho tôi sự cảm động, hôm nay lại mang đến cho tôi chỉ toàn là thất vọng.

“Em cho tôi một chút thời gian, tôi nghĩ cách lấy được sổ hộ khẩu từ chỗ ông nội, có được không? Em đừng tức giận, tức giận sẽ không tốt cho conl”

Trang Dật Dương xoa bụng tôi, bắt đầu giải thích và thỏa hiệp.

Tôi đẩy tay anh ấy ra, “Một chút thời gian, là bao lâu, 3 ngày hay 5 ngày?

Trang Dật Dương, tại sao anh có thể tổ chức đám cưới với Châu Tư Dĩnh đến hai lần, chỉ đơn giản cùng tôi đi đăng ký kết hôn, đều phải lấy cớ như vậy? Nếu anh không yêu tôi, hoàn toàn có thể về tìm cô ta, chắc cô ta sẽ vô cùng vui mừng!”

Tôi không hiểu, chính là muốn làm loạn lên, không bình tĩnh nổi.