Yêu Không Thể Yêu

Chương 127




Chương 127

Nhà họ Khâu 20 năm trước cũng không hề kém cạnh nhà họ Trang, mẹ tôi cũng từng học cao đẳng, là tiểu thư khuê các, chỉ có điều mấy năm nay bị cuộc sống hủy hoại. Tôi phát hiện từ sau khi trở về nhà họ Khâu, khí chất đại gia trên người bà ấy ngày càng rõ ràng.

“Chuyện bọn trẻ, ông già này cũng không quản nổi, chuyện hai đứa nó, chủ yếu là quyết định của Dật Dương. Người làm ông, làm bố làm mẹ, đều không thể nhúng tay vào!” Ông Trang cười nói, không hề trả lời trực tiếp câu hỏi của mẹ tôi, ngược lại thoái thác việc này cho Trang Dật Dương.

Chuyện này không hề năm ngoài dự đoán của tôi, vì vậy tôi càng tức giận.

Có điều tôi cũng muốn xem phản ứng của Trang Dật Dương, chuyện cũng đã đến bước này rồi, lần thứ nhất vì bố tôi mag tôi không thể không nhịn, nhưng lần này tôi không thể nhịn.

Nếu anh ấy không đảm đương nổi trách nhiệm của một người bố, vậy thì tôi có thể thay một người bố khác cho con tôi, không chừng cũng sẽ có người đối xử với con tôi như bố của tôi.

“Vậy sao? Vậy thì cậu Trang, cậu chuẩn bị giải thích thế nào cho con gái tôi và đứa bé trong bụng nó?” Mẹ tôi ánh mắt sắc bén nhìn Trang Dật Dương chăm chằm, khiến anh ấy không thể trốn thoát, hiện giờ tất cả mọi vấn đề đều trở về điểm xuất phát.

Trang Dật Dương đầu tiên nhìn tôi, sau đó lại nhìn ông Trang, tôi biết, anh ấy đang nghỉ ngờ tôi gọi mẹ tôi tới để ép cưới.

Chính là ánh mắt đó, mang theo sự hoài nghỉ, tôi không nhịn được mà đau lòng một chút, nhưng tôi không giải thích, càng không thể ngăn mẹ tôi lại.

Cảm giác có mẹ ra mặt giúp mình thật tốt biết mấy.

“Bác gái, cháu muốn đợi rồi kết hôn sau, dù sao chuyện trước mắt bị làm loạn lên dẫn đến nhiều ảnh hưởng không mấy tốt đẹp!” Trang Dật Dương chần chừ một lúc rồi chậm rãi nói.

“Không, không cần phiền phức đến vậy, tôi không cần cậu vì con gái tôi tổ chức một hôn lễ long trọng. Đăng ký kết hôn, sau đó hai bên gia đình ăn một bữa cơm coi như đã kết hôn. Đợi sau khi đứa bé được sinh ra rồi mới tổ chức đám cưới cũng được. Nhưng không kết hôn mà muốn có một đứa con trai miễn phí thì không thể được!”

“Chị Khâu, tại sao chị không hỏi ý kiến của con gái chị? Không chừng nó còn không muốn gả cho Dật Dương ấy chứ!” Trần Lệ Nhã lại thêm dầu vào lửa.

“ý kiến của con gái tôi bây giờ không quan trọng, nó nghe lời tôi, đúng không Tĩnh Văn?” Mẹ tôi nhìn tôi, nếu lúc này tôi làm mẹ tôi mất mặt, tôi dám chắc mẹ tôi sau này sẽ từ mặt tôi.

Tôi hăng giọng, “Mọi thứ tôi đều nghe theo sự sắp xếp của mẹ tôi!”

“Sinh con xong rồi mới đăng ký kết hôn!” Ông Trang thấy mọi thứ sắp vượt khỏi tâm kiểm soát, lập tức bắt đầu xen vào, như thể những gì ông ta vừa nói không hề tôn tại.

“Dựa vào cái gì? Mẹ tôi cãi lại, không chịu nhượng bộ, đây chính là một người mẹ đang bảo vệ con mình.

Trang Dật Dương đứng dậy, “Vậy chúng con sẽ đăng ký kết hôn trước, đợi sinh đứa bé ra, tiệc đầy tháng và đám cưới sẽ cùng được tổ chức! Bác gái, bác xem như vậy có được không?”

Tôi lập tức ngẩng đầu lên, nhìn mặt anh ấy, đây là những lời thật lòng sao?

Hay chỉ là tạm thời đối phó với mẹ tôi, quay người đi liền không thừa nhận?

Bây giờ anh ấy muốn kết hôn rồi sao?

Không nói sợ kết hôn nữa sao, cũng không lấy di nguyện của mẹ anh ấy ra làm cái cớ nữa sao?

Nếu không có con, tôi có thể nhãn nhìn, nhưng có con tôi, tôi nhất định phải đấu tranh cho thân phận của con mình.