Yêu Hồ Trở Về

Chương 5: Ba chiếc chuông (1)




Tại Konoha, một ngày mới lại bắt đầu.

Akari nheo nheo đôi mắt rồi mở lớn, trên gương mặt tinh xảo vẫn còn đó nét mơ màng.

Lắc lắc đầu cho tỉnh táo, cô khẽ ngồi dậy chuẩn bị cho bản thân một bộ quần áo tươm tất như mọi hôm, trên gương mặt vẫn là nét thanh lãnh như cũ chậm rãi vào bếp làm chút điểm tâm.

Vì thầy Kakashi đến rất trễ nên cô không việc gì phải hấp tấp cả, Akari nâng lên một khối bánh tinh xảo cho vào miệng, mùi vị tinh ngọt lan tràn khiến khóe môi cô cong lên một độ cong rất nhỏ.

Lại nhìn một chút phần còn lại, Akari đảo mắt rồi lấy ra vài cái hộp tiện lợi chất vào từng khối bánh một.

////////////////

Lúc cô đến chỗ hẹn thì đã trễ khoảng hai tiếng, lúc này Sasuke đang đứng tựa vào một gốc cây , Sakura cũng đứng cạnh đó còn Naruto thì đang ngồi dưới đất lầm bầm gì đấy, nhưng nhìn chung cả ba đều có vẻ lười biếng.

" Chào mọi người "

Giọng nói thánh thót của Akari vang lên làm cả bọn giật mình khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn, ngước mắt lên thì thấy cô bạn mới đang đi đến.

" Chào " Sasuke vẫn lạnh nhạt kiệm lời như cũ.

" Chào cậu, Akari - Chan "- Sakura vẫn như mọi khi, là một bông anh đào tốt tính.

" Chào cậuuuu!!! " Naruto thì ngược lại, năng lượng của cậu dường như đã tiêu biến đi mất, ngồi nghịch mấy cây cỏ uể oải nói.

" Sao nhìn cậu nản thế Naruto?" Akari nhìn cậu bạn luôn tràn đầy năng lượng thường ngày, khó tránh khỏi ngạc nhiên.

" Tại thầy Kakashi hết trơn, bảo tụi mình đi sớm, mình ngồi chờ gần hai tiếng trời rồi mà thầy ấy lại đi trễ !!!!" Naruto vừa nghe xong liền hùng hổ kể lên tội danh xấu xa của Kakashi, làm sao thầy ấy có thể nhẫn tâm ép buộc một người mê ngủ như cậu đến sớm rồi lại cho cậu leo cây cơ chứ?

" Đúng, hại mình bây giờ buồn ngủ quá trời, oáppp" Sakura vừa nói vừa che miệng ngáp.

" um " Sasuke cũng đồng tình nhìn sang.

Akari bất đắc dĩ nhìn ba người cười thầm, nhìn nhìn đồng hồ, bây giờ mới hơn bảy giờ, cô nhớ không lầm thì khoảng mười giờ sensei mới đến thì phải?

" Nè, các cậu có ăn sáng chưa ? Mình có mang đồ ăn sáng theo nè, đủ cho mọi người luôn đó" Akari nhìn cả ba người đang mệt mỏi nói, vẫy vẫy tay giơ lên mấy hộp bánh tinh xảo lúc sáng mới làm.

" Nhưng mà thầy đã nói " Sakura lo lắng nói nhưng trong lòng thì rất muốn nhận lấy mấy khối điểm tâm.

" Đừng lo, mình chỉ biết bọn mình cũng không thể để bụng đói mà làm bài luyện tập của thầy ấy được " Akari lôi kéo tay Sakura, giọng nói rủ rê lại mười phần khẳng định.

" Ăn luôn, sợ gì " Naruto sau khi bị Akari thông não, nhiệt huyết sôi trào nói, kèm theo đó là tiếng bụng cậu đang sôi cồn cào.

" Vậy ăn đi " Sasuke cũng không phản đối, dù gì bây giờ cậu cũng rất đói, với lại việc không được ăn trước khi luyện tập - cái luật lệ này cậu cũng chưa nghe bao giờ.

Cô vui vẻ bày những chiếc bánh xinh xinh ra thảm, cả bọn cùng ăn một bữa ngon lành trong không khí êm dịu của buổi sớm mai.

Mà sau khi ăn xong thì tiết mục chờ đợi lại được mở màn, ba mươi phút, một tiếng, lại hai tiếng trôi qua vẫn không thấy Kakashi đến làm tâm lý cả bọn có phần tức giận.

" Haizzz, thầy chơi tụi mình hả trời??? " Naruto vò đầu bứt tay la lớn.

" Naruto, cậu nói nhiều quá" việc chờ đợi trong vô vọng làm Sakura bực mình cộng thêm tiếng càu nhào của Naruto làm cô nàng chính thức nỗi bão...

" chào các đồng chí " bỗng từ đâu Kakashi xuất hiện trước mắt cả bốn với một nụ cười nhìn cực gợi đòn làm cả đám giật mình chỉ muốn tẩn thầy ấy một trận.

" Thầy tới trễ " Sakura và Naruto đồng loạt hò hét sau khi hoàn hồn.

Sau đó Kakashi rất ' thân thiện ' giải thích quy luật của bài diễn tập và đặt đồng hồ kèm theo ba cái chuông.

" Ể, đó là lí do thầy không cho tụi em ăn sáng ??? " Naruto hiểu ra hỏi lớn.

" Và phải nhìn thầy ăn??" khóe miệng Sakura giật giật bất đắc dĩ.

" Mấy đứa phải thật sự có ý định giết thầy thì mới có thể lấy được chuông " Kakashi hờ hững nói, tuy nhiên đây là lời nói nghiêm túc của Kakashi dàng cho cả đội.

" Thầy còn không tránh được cái bông lau bảng mà " Naruto nghe xong hơi giật mình sau đó đắc chí nói.

" Cuộc đời này ta không cần phải nghe lời của kẻ đầu đất có số điểm thấp nhất " Kakashi liếc nhìn Naruto, cũng không tức giận mà chỉ chậm rãi nói.

" Đầu đất.... Thấp nhất....... " đầu Naruto bốc khói sau khi nghe Kakashi nói.

" Được rồi, bắt đầu " Kakashi hô lớn sau khi thấy tất cả đã hiểu rõ.

Ba thân ảnh đồng loạt biến mất ngay sau đó làm Kakashi gật gù " Các em trốn rất tốt... " và khi Kakashi quay lại thì...

" Được lắm, thầy hãy đấu với em một trận công bằng nào" Naruto chẳng trốn đi đâu hết, đứng trước Kakashi dõng dạc hét lên, tư thế hiên ngang oai hùng nhưng thật tế thì đó lại là một việc làm cực kì ngu ngốc.

" tên ngốc " Sasuke nấp gần đó nói khẽ

Sakura giật giật khóe miệng

Akari bất đắc dĩ nhìn tình cảnh trước mắt.

" Em có cảm thấy mình khác các bạn không " Kakashi nhìn Naruto bất đắc dĩ hỏi, có vẻ đã hết cách trước sự ngu ngốc của Naruto.

Sau đó? Không có sau đó

Kakashi sử dụng " tuyệt kĩ " với Naruto làm cậu hét lên bay xuống con sông làm nước bay lên tung tóe.

Kết quả là Naruto là thành viên đầu tiên bị bắt và bị treo lên cây.

Akari lúc này đang nấp ở một nơi khó phát hiện gần đó lên kế hoạch hủy chuông, chính là hủy chuông. Vì theo cô, làm việc nhóm thì phải là cả nhóm, còn nếu một người bị rớt lại thì thôi hủy hết vậy. Cô cũng không nghĩ sau khi chuông bị hủy hết mọi người sẽ bị trả lại học viện.

Trong khi đó, Kakashi đã tìm thấy Sasuke và Sakura, Sasuke bị chôn vùi xuống đất trừ mỗi cái đầu, còn Sakura thì bị dính phải ảo thuật đến ngất.

" Còn Akari, lúc nãy hình như mới thấy nó nhỉ? " Kakashi vừa xem cuốn icha icha vừa đi xung quanh

Bỗng một trận gió khẽ thổi qua, shuriken xuất hiện như mưa bay về phía Kakashi, chưa đợi thầy ấy né xong thì từng cơn mưa băng châm bay xuống làm Kakashi chật vật né tránh, sau đó Akari nhảy xuống kết ấn nhanh đến mức làm Kakashi không kịp trở tay

" Phong Xoáy "

Nhiều cơn lốc xoáy nhỏ nổi lên bao quanh Kakashi, cô cũng không trông mong nó làm bị thương được thầy ấy, mà mục đích của cô là...

" Bịch "

" Leng keng leng keng "

Chính nó, lúc nãy những thanh shuriken cô phóng ra nhằm mục đích làm cho thầy ấy phân tâm phòng ngừa chúng, tiếp theo những thanh băng châm phóng ra càng đánh lạc hướng thầy ấy nhiều hơn, đặc biệt là vài cây băng chăm xẹt qua hông thầy ấy làm mảnh đi sợi chỉ treo, tiếp theo là những cơn lốc xoáy làm bay chùm chuông ra khỏi thầy ấy

" Tốt " Akari bay nhanh lại lấy chùm chuông

Kakashi nghe động tĩnh , cũng nhanh tay với tới.

Tâm Akari lộp bộp, hệ thời gian khởi động làm thời gian của Kakashi chậm lại vài giây cũng đã đủ cho cô cướp đi chùm chuông.

Cầm chùm chuông trên tay nhìn thầy ấy đứng đó, lốc xoáy đã bị thầy ấy phá giải từ lúc cô nhặt chuông, Akari cười cười: " Em đã lấy được chuông "

" Đúng vậy " Kakashi gật đầu, và cũng hơi thắc mắc lúc nãy tại sao tự nhiên thời gian lại trôi một cách bất thường như vậy...

" Nhưng mà thực chất chúng em ai cũng không lấy được " Bỗng Akari nói làm Kakashi hơi khó hiểu nhìn cô

" Rắc rắc " ba chiếc chuông đóng băng nhanh chóng sau đó vỡ ra trở thành bột phấn.

" Vì bây giờ nó không còn tồn tại nữa "