Yêu Hồ Trở Về

Chương 4: Sắp đội




Sáng trời, từng tia nắng lấp ló chiếu xuống rọi nhẹ qua ô cửa sổ khẽ vỗ về làm Akari tỉnh giấc, như giật mình cô nhìn xung quanh một vòng rồi cười buồn, làng đã bị hại hết rồi không phải sao? Mà nơi đây chính là nơi ở mới kia mà, sao lại nhầm lẫn cơ chứ?

Hồi thần, cô khẽ cựa mình một lát rồi đi chuẩn bị cho bản thân tốt một chút, lần đầu ra mắt người cùng đội cũng không thể để lại ấn tượng xấu.

Khẽ lấy ra một bộ váy trắng như hôm qua Akari cười cười, cô không đặc biệt yêu thích màu gì nhưng Ruma lại cực kì yêu thích màu trắng.

Trong gương phản chiếu hình bóng thiếu nữ xinh đẹp mười hai tuổi, đôi tử mâu lạnh lùng hờ hững, băng đeo của làng Konoha được cố định quanh vòng eo mảnh khảnh. Akari mỉm cười hài lòng đi đến nơi của Hokage, có lẽ giờ đây cô đã sẵn sàng cho tất cả.

Văn phòng Hokage.

Akari tròn mắt nhìn hai người trước mặt, một người là hokage còn người còn lại là một jounin với mái tóc trắng, băng trán bịt lại một con mắt, đây... Đây không phải là Kakashi sao?

" Đây là giáo viên hướng dẫn cho con, cậu ấy là một ninja thượng đẳng " Hokage nhìn Akari trầm giọng nói.

" Vâng " Akari khẽ trả lời như không chú ý lắm nhưng nội tâm lại gợn sóng từng tầng.

Kakashi nhìn con nhóc trước mặt, con bé nhìn rất dễ thương, có lẽ mấy đứa còn lại sẽ thích nó.

Nhìn bảng thành tích trong tay, Akari tốt nghiệp loại khá, lại nhìn con bé một chút, Kakashi lặng lẽ ôm trán, không biết ngài hokage kiểm tra thế nào mà con bé có thể đậu ninja với cái dáng mảnh khảnh yếu ớt như vậy, và tính cách thì không phải nhát gan nhưng có vẻ khá hờ hững không đúng tuổi thì phải? Nhưng nếu ngài hokage đã giao thì đành phải nhận thôi vậy.

" Được rồi, chút thầy sẽ giới thiệu luôn, còn bây giờ em cùng thầy đi đến gặp những thành viên khác trong đội" Kakashi nhìn Akari nói

" Vâng " Akari lười nói nhiều, không ngờ lại được vào cái đội huyền thoại này cơ đấy.

" Ngài Hokage, vậy tôi và con bé đi trước " Kakashi liếc nhìn Hokage, cất lên giọng nói lành lạnh cố hữu.

" Đi đi " Hokage đang cầm trên tay một sấp văn kiện, cũng không nâng mắt qua loa trả lời.

Trên đường đi Akari nhìn trời, cô gắng nhớ lại những chi tiết trong chuyện, lúc sau mắt cô hơi lóe... Lát nữa cô sẽ không vào trước thầy ấy đâu.

" Đội bình thường có 3 genin và 1 jounin dẫn dắt, đội của thầy là đội 7, lát nữa em sẽ gặp ba bạn còn lại " Kakashi khẽ nói, dù sao bản thân cũng phải giải thích một chút cho con bé.

" Vâng " Akari hờ hững trả lời.

Đi xuyên qua vài dãy nhà chính là lớp học dành cho những mầm non của làng, Akari nhìn nhìn cánh cửa trước mặt, do dự một lát vẫn là để Kakashi đẩy cửa bước vào.

Đúng như kịch bản, chiếc bông bảng chính xác rơi lên đầu thầy Kakashi và tiếng hét phấn khích của Naruto vang lên ngay sau đó.

" Hn... Biết nói sao nhỉ? Ấn tượng đầu tiên của thầy giành cho các em là... Khó ưa " Kakashi nâng mất nhìn ba đứa sắp trở thành học sinh của bản thân, cũng không cáu giận chỉ hờ hững nói.

Nhìn lại thấy Akari còn đứng ngoài cửa Kakashi kêu cô vào " Đây là Akari được sắp vào cùng nhóm với các em "

Ba người kinh ngạc nhìn Akari mới xuất hiện cô cũng nhìn mọi người trong team bảy, cũng không khác trong truyện là mấy khi Naruto là một cậu bé có râu mèo tràn đầy năng lượng, Sakura là một cô bé đáng yêu với mái tóc anh sắc, Sasuke là một cậu bé có ngoại hình xuất chúng nhưng lạnh lùng.

Trong lúc Akari đánh giá bọn họ thì những người còn lại cũng đánh giá cô

Đầu tiên là Naruto, cậu nhìn Akari chăm chăm,cậu ấy xinh thật đấy, xinh hơn cả Sakura, nhất là đôi tử mâu lấp lánh đó đẹp thật. Vậy là mình có thêm bạn rồi.

Cậu ấy đẹp thật đấy, làn da mịn như vậy, đôi mắt như chứa cả dãy ngân hà ấy thật xinh đẹp làm sao, tóc cậu ấy cũng thật là đẹp a, không biết cậu ấy có giỏi không ? Có dễ tiếp xúc không nữa?. Ấy , không biết Sasuke có thích cậu ấy không nhỉ? Sakura nghĩ xong lo lắng nhìn qua Sasuke.

Cảm giác đầu tiên Akari cho Sasuke chính là không chân thật, cậu không nghĩ một con người lại có thể hoàn hảo như vậy, nhìn rất thư giãn mắt nhưng cũng chỉ có vậy, cái cậu hướng đến là thực lực, nhìn Akari như vậy chưa chắc cậu ấy giỏi làm một ninja, nhưng không cản trở cậu là được.

Sakura lén nhìn Sasuke xong thở phào nhẹ nhõm, nhiều năm thầm thích Sasuke làm cho cô phân biệt được ánh nhìn đó là thích hay không. May thật nếu đối thủ là cô bạn mới này chắc cô giơ hay tay chịu thua luôn quá... Tự ngẫm lại bản thân Sakura đỏ mặt, Sasuke nhìn cậu ấy đánh giá có một chút còn mình lại nhìn Akari lâu như vậy, cậu ấy là nam nữ đều ăn sao?

" Thầy, sao đội mình có bốn người vậy" Hơi bất ngờ khi người đầu tiên đưa ra câu hỏi là Naruto

" Thắc mắc thì em đi mà hỏi ngài hokage " Kakashi không quan tâm Naruto lắm, hờ hững trả lời.

Trên sân thượng, Kakashi khoanh tay nhìn bốn đứa, giọng nói như tra khảo phạm nhân lại không quá khắt khe" Bây giờ mấy đứa giới thiệu về bản thân mình đi"

" nhưng giới thiệu về cái gì mới được?" Naruto ngốc lăng hỏi, đồng dạng đằng sau cậu Sakura và Sasuke cũng không biết phải nói gì.

" um thì về ước mơ, sở thích , mục tiêu, thứ các em ghét,..." Kakashi khoát tay tùy tiện nói

" Vậy sao thầy không giới thiệu bản thân trước " Naruto khoanh tay hỏi lại một cách không kiên nhẫn.

" Ta à? Ta tên Hakate Kakashi, không có gì đặc biệt thích hay không thích, ước mơ chưa có, sở thích thì nhiều không kể hết " Kakashi đảo đảo mắt rồi trả lời, cực kì ra dáng một người thầy vô trách nhiệm.

"Humm, cuối cùng chỉ biết được mỗi cái tên của ổng " Naruto và Sakura đen mặt nhỏ giọng thì thầm.

" Được rồi, đến lượt các em, giới thiệu từ phải sang trái , bắt đầu từ Naruto " Kakashi có lẽ nghe được cuộc thảo luận của hai người, không kiên nhẫn nói.

" Em tên là Uzumaki Naruto, thích nhất là mì tiệm thầy Iruka mua cho em, không thích nhất là chờ mì ba phút mới được ăn " Nghe kêu tên làm Naruto hào hứng trả lời, trên gương mặt hoàn toàn là phấn chấn và tự tin, nhìn ngốc ngốc toàn tập.

Nó không thích gì ngoài mì sao - trán Kakashi chảy chống vài vạch đen

" Ước mơ của em là trở thành hokage vĩ đại... Và để mọi người công nhận em"

Câu nói tiếp theo làm Kakashi phải thay đổi cách nhìn về cậu, đôi mắt Kakashi hơi nâng lên nhìn kỹ hơn nữa thằng nhóc trước mắt.

Ra đây là mục tiêu và cách thằng bé trưởng thành sao? Thú vị thật

" Kế tiếp "

" Em là Haruno Sakura, em thích......( liếc Sasuke ) yaaa... Ước mơ của em ( liếc Sasuke ) yaaa... " Sakura trả lời một cách rất chân thật, cô nàng hét toáng lên khi nhìn về phía Sasuke làm ai cũng hiểu mong muốn của cô nàng.

" Rồi, rồi thầy hiểu rồi " Kakashi ôm trán có chút không hiểu nỗi

" Và em ghét.... Naruto" Khi nói đến câu cuối, đôi mắt Sakura sắc lẻm vẻ mặt âm trầm đáng sợ làm Naruto khóc ròng.

Con gái ngày nay không thích làm ninja mà thích yêu đương hơn sao- Kakashi nghĩ nhưng vẫn nói " Tiếp "

" Em là Uchiha Sasuke, em ghét rất nhiều thứ và không thích thứ gì, không có ước mơ, mục tiêu là phục hưng gia tộc và.... Giết một người" nói tới đây, ánh mắt Sasuke tỏa ra nồng nặc sát khí

Hm, thú vị thật - Kakashi khẽ cong cong khóe môi.

" Cuối cùng "

" Em là Yomiko Akari, em không đặc biệt thích cái gì cả, cũng không ghét thứ gì, ước mơ thì hiện tại chưa có, bây giờ em chỉ có một mục tiêu là sống thật tốt, làm một shinobi giỏi để bảo vệ mọi người xung quanh " Akari khẽ nói, giọng nói không rõ cảm xúc nhưng đó thật sự là những gì mà cô đang nghĩ bây giờ.

Đơn giản thật nhỉ? Kakashi có chút cảm thán.

" Akari này, cậu mới vào làng phải không? " Sakura nhìn Akari, tò mò hỏi

" um, mình mới vào làng hôm qua" Akari nhìn qua Sakura trả lời.

" Vậy Akari - chan kể thêm về mình cho mọi người nghe đi, tụi mình không biết gì về cậu cả" Sakura nhìn Akari nói tiếp.

" Sakura - chan nói đúng đó" Naruto cũng lanh chanh nói theo, cậu thật sự muốn biết thêm về cô bạn này.

Hai người kia cũng nhìn cô.

" Cậu tốt nghiệp loại nào? " Sasuke lần thứ hai lên tiếng, giọng nói lành lạnh cùng cặp mắt đen hoắm sắc như ưng xoáy sâu vào Akari.

" Tớ tốt nghiệp loại khá, tớ mới vào làng hôm qua và được hokage cấp cho một căn nhà để ở, thế thôi" Akari bình tĩnh trả lời, giọng cô đều đều vang lên không để lộ quá nhiều cảm xúc.

" Thế còn gia đình Akari - chan " Naruto thắc mắc

" Tớ sống trong một ngôi làng nhỏ cách biệt , vài ngày trước khi đi tập luyện sau núi về thì phát hiện ra dân cả làng đã bị sát hại... Thân nhân của tớ cũng không còn... Sau khi chôn cất họ xong thì tớ lưu lạc tới Konoha " Akari im lặng một lát rồi trả lời một cách qua loa.

Không ngờ sau khi trải qua cú sốc như thế mà con bé có thể bình phục nhanh như vậy - Kakashi hơi bất ngờ nghĩ.

" Akari - Chan, mình xin lỗi "

" Mình cũng vậy "

Cùng lúc này giọng nói của Sakura và Naruto vang lên, hai người đồng thời cúi thấp đầu xuống, không cần nghĩ cũng biết cậu ấy đang rất buồn rồi, từ " lưu lạc " đó chắc cũng không dễ chịu gì...

Thấy Sakura và Naruto vẻ mặt hối lỗi, vẻ mặt Akari hơi đổi nhưng nhanh chóng quay lại vẻ lạnh lùng cố hữu" không sao"

Dù sao cô đã quyết tâm có một cuộc sống mới, mà những chuyện đó cô bắt buộc phải chấp nhận, nhưng việc Sakura và Naruto quan tâm đến cảm xúc của cô như vậy khiến Akari cảm thấy một chút ấm áp.

Quá khứ cậu ta cũng khá giống mình- Sasuke trầm mặc nhìn Akari nghĩ, trong mắt lướt qua tia sáng không dễ phát hiện.

" Được rồi, phần này tới đây là xong, ngày mai thầy đã chuẩn bị cho các em một khóa huấn luyện " Kakashi khoác khoác tay, hắng giọng nói.

" Sao lại là huấn luyện ? Những buổi tập huấn như vậy tụi em đã làm rất nhiều ở trường rồi" Sakura nghe xong liền thắc mắc, trong đôi con ngươi trong veo toàn là tia hiếu kì.

" Bài luyện tập của thầy là Luyện Tập Sinh Tồn? " Kakashi không quan tâm câu hỏi của Sakura, nói tiếp

" Luyện tập sinh tồn ?" Naruto không hiểu liền trực tiếp lên tiếng hỏi.

" Bài kiểm tra này không giống những bày kiểm tra bình thường nó sẽ quyết định mấy đứa có tư cách trở thành genin hay không, hay là bị trả trở lại trường đào tạo ninja " Kakashi cất lên giọng nói hờ hững nhưng lại khiến Naruto, Sakura và Sasuke chấn động.

" Hả ? Vậy tụi em thi tốt nghiệp làm gì hả trời?" Naruto la toáng lên, thái độ khủng hoảng như vừa bị đả kích thật lớn.

" Vậy nhé! mai tập hợp ở bìa rừng, nhớ đến sớm, mang theo đầy đủ vũ khí và nhớ không được ăn gì nếu không muốn bị nôn ra hết "  Kakashi dường như đã đoán trước được tâm trạng của mọi người, sau khi dặn dò qua loa xong vài câu liền thuấn thân đi mất.