Yêu Giả Vi Vương

Chương 922: Con gái của Thiên Ma Thần




Phá giải Thực Hồn đan là chuyện không thể nào, thứ này núp trong linh hồn, sơ sẩy một cái thì chẳng những không trừ dược lực Thực Hồn đan là linh hồn sẽ nổ tung. Tiêu Lãng từng mập mờ hỏi thảo đằng thần hồn màu lam có cách nào không, thật ra hắn muốn tàn hồn thần hồn cường giả núp trong thảo đằng thần hồn hỗ trợ. Nhưng tàn hồn thần hồn cường giả không thèm quan tâm Tiêu Lãng, không biết là không có cách hay vì hồn lực không đủ, không muốn lãng phí trên người Tiêu Lãng.

Diệt Ma Tuyết thì càng khó hơn, phải xem thời cơ. Tiêu Lãng chỉ có thể cắm đầu cắn nuốt Vực Ngoại Thiên Ma. Tiêu Lãng không khiến thảo đằng thần hồn màu lam tăng nhanh tốc độ, hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trên người chậm rãi tăng lên. Sau khi Tiêu Lãng nuốt hơn một ức Vực Ngoại Thiên Ma, trong hải vực xung quanh không còn Vực Ngoại Thiên Ma chui ra nữa. Hai Thiên Ma Vương Ma Lực, Ma Cổ dẫn Tiêu Lãng xuất phát vào sâu trong Địa Ngục Hải, hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trên người hắn đậm đặc cỡ Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp.

Điều Tiêu Lãng lo lắng nhất đã xảy ra.

Linh hồn của Tiêu Lãng bắt đầu xuất hiện hơi thở lạnh băng, tà ác. Tuy hơi này này cực kỳ nhạt nhưng hù Tiêu Lãng teo tim.

Linh hồn là căn nguyên của nhân loại, nếu linh hồn bị xâm nhập thì giống như lúc trước hắn cảm ngộ thiên đạo vô tình, sẽ âm thầm thẩm thấu, biến đổi hắn. Một khi hơi thở lạnh băng, tà ác biến cường đại, bản chất của Tiêu Lãng sẽ biến thành một con... Vực Ngoại Thiên Ma.

Tiêu Lãng rất khủng hoảng, bối rối không biết làm sao. Thảo đằng thần hồn màu lam còn đang cắn nuốt, Tiêu Lãng không dám khiến nó truyền năng lượng đến đây. Nếu hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma cứ ảnh hưởng Tiêu Lãng, khiến bản tính hắn thay đổi thì dù hắn sống sót, trốn trở về lại có ích gì?

Một lát sau, thảo đằng thần hồn màu lam ngừng nuốt, bởi vì năng lượng đã tràn ngập thảo đằng thần hồn, nó không thể nuốt tiếp được.

Đang lúc Tiêu Lãng bó tay thì tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn lại lên tiếng:

- Nuốt tiếp đi. Tuy hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma sẽ ảnh hưởng ngươi nhưng không lớn. Nếu ngươi không nuốt là sẽ... Chết ngay. Còn sống mới có hy vọng, không phải không có cách xua hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trong người của ngươi. Đương nhiên ngươi đừng hy vọng vào ta, mọi chuyện dựa vào chính ngươi. Chỉ khi ngươi có thực lực cường đại mới có thể nắm giữ cuộc đời mình.

Lời của tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn làm tinh thần Tiêu Lãng rung lên, ngẫm nghĩ thấy có lý, lòng bình tĩnh lại. Tiêu Lãng cắn răng tiếp tục cắn nuốt. Tiêu Lãng nuốt càng nhiều Vực Ngoại Thiên Ma thì hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trong thân thể, linh hồn hắn dần cường đại hơn, thân thể mạnh gấp đôi.

Đã qua năm tháng.

Tiêu Lãng nuốt ba, bốn ức con Vực Ngoại Thiên Ma. Tiêu Lãng cảm giác hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma đã ngang ngửa với Thiên Ma Vương. Tiêu Lãng không nắm chắc thân thể mình mạnh cỡ nào, hắn không dám thi triển hết sức. Nhưng giơ tay nhấc chân, bên trong ẩn chứa lực lượng cường đại khiến Tiêu Lãng có niềm tin tràn trề, dường như một đấm có thể... Đập nát Thanh Mộc Thạch.

Không ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, hai Thiên Ma Vương Ma Lực, Ma Cổ mang hắn bay ra ngoài, không cho hắn cắn nuốt nữa. Hai Thiên Ma Vương Ma Lực, Ma Cổ, Tiêu Lãng bay đến bên ngoài Địa Ngục Hải gặp gỡ Ma Tuyết, mắt nàng sáng lên.

Ma Tuyết cho ra đáp án khẳng định:

- Ừm! Không tệ, hơi thở trên người của ngươi đậm đặc cỡ Thiên Ma Vương rồi, quan trọng nhất là linh hồn cũng tràn ngập hơi thở Thiên Ma. ước chừng không gặp phải Thiên Ma Thần thì không Thiên Ma nào nhận ra ngươi là nhân loại Thiên Châu.

Ma Tuyết mang Tiêu Lãng bay đi hướng bắc, điều này khiến hắn thấy nghi ngờ vì địa bàn của nàng là ở phương nam.

Ma Tuyết lấy ra một y phục đuôi én khỏi ngực đưa cho Tiêu Lãng, kêu hắn thay đồ.

Ma Tuyết thận trọng dặn dò:

- Ngươi biến thành bộ dạng giống như ta. Nhớ kỹ, từ bây giờ thân phận của ngươi chính là tộc Thiên Ma Thần lưu lạc bên ngoài, Ma Phi!

- Tộc Thiên Ma Thần? Quả nhiên là chủng tộc đặc biệt!

Tiêu Lãng luôn nghi ngờ Ma Tuyết là chủng tộc đặc biệt, cao quý trong Vực Ngoại Thiên Ma, quả nhiên đúng là vậy, cái này chắc gần như là hoàng tộc trong Vực Ngoại Thiên Ma.

Ma Tuyết lại dặn dò Tiêu Lãng một số chuyện. Tiêu Lãng hiểu địa khái nhân vật mình sắp sắm vai, nhiệm vụ và một số chuyện khác.

Trong Vực Ngoại Thiên Ma chia làm tộc Thiên Ma Thần, tộc Vực Ngoại Thiên Ma. Tộc Thiên Ma Thần là chủng tộc cao đẳng nhất trong Vực Ngoại Thiên Ma, là người thống tị, hoàng tộc của thế giới này.

Tộc Thiên Ma Thần từ khi sinh ra đã ngang ngửa Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, tư chất không tệ thì sẽ có thực lực Thiên Ma Vương. Đương nhiên muốn đột phá Thiên Ma Thần là cực kỳ khó khăn. Nhưng trong vực diện Thiên Ma có hơn mười Thiên Ma Thần đều là tộc bọn họ. Tộc Thiên Ma Thần có sức uy nhiếp trời sinh đối với Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, sinh vật trong vực diện Thiên Ma.

Vực Ngoại Thiên Ma mà Tiêu Lãng phải giết là một đệ tử hoàng tộc trong Vực Ngoại Thiên Ma, thân phận thậm chí cao hơn cả Ma Tuyết mấy bậc. Bởi vì... Đối phương là con gái duy nhất của Ma Cuồng Đại Thần, bá chủ trăm vực diện, Ma Thanh Thanh điện hạ!

Tại sao Ma Tuyết muốn giết Ma Thanh Thanh điện hạ? Tiêu Lãng không biết. Ma Tuyết kêu Tiêu Lãng giả bộ làm hoàng tộc Vực Ngoại Thiên Ma, bây giờ đi Cuồng Thần bảo tham gia tụ hội đệ tử hoàng tộc, thuận tiện giúp hắn xác nhận thân phận.

Ma Tuyết sẽ sắp xếp cơ hội ám sát, Tiêu Lãng chỉ cần làm theo lệnh. Tiêu Lãng có tò mò hỏi tại sao đám Ma Tuyết biết tiếng Thiên Châu thì bị nàng đùa cợt.

Ma Tuyết không nói tiếng Thiên Châu mà là tiếng thông dụng nguyên thế giới hỗn độn. Cho nên Tiêu Lãng cũng không nói tiếng Thiên Châu.

Tiêu Lãng nghĩ đến đám Thiên Vũ đại thần, hiểu ra. Chắc tiếng Thiên Châu là mấy vị Đại Thần truyền xuống. Tiếng Thiên Châu nho nhỏ vậy mà là tiếng thông dụng của lão Loan, điều này khiến Tiêu Lãng thấy kiêu ngạo. Cũng vì Tiêu Lãng biết nói tiếng này nên Ma Tuyết mới dám kêu hắn giả mạo đệ tử tộc Thiên Ma Thần, bởi vì chỉ có đệ tử tộc Thiên Ma Thần mới truyền thừa ngôn ngữ này trong ký ức.

Thời gian trôi qua, quái xà chín đầu bay đi suốt, trong lòng Tiêu Lãng ngày càng nôn nóng.

Một khi bắt đầu ám sát, mặc kệ thành công hay thất bại thì Tiêu Lãng phải chết.

Tiêu Lãng thành công Ma Thanh Thanh điện hạ thì sẽ đối mặt Ma Cuồng Đại Thần giận dữ. Cho dù Ma Cuồng Đại Thần không giết Tiêu Lãng thì chắc chắn Ma Tuyết sẽ giết hắn. Giết người diệt khẩu, người chết mới giữ kín bí mật. Nếu thất bại thì Tiêu Lãng cũng sẽ chết, bởi vì hắn không còn giá trị lợi dụng.

Ma Tuyết rất đẹp, lòng thì độc ác như rắn rết, cộng với Tiêu Lãng không cùng chủng tộc nên sẽ không nương tay lưu tình.

Tiêu Lãng biết rõ ngày ám sát chính là ngày hắn chết nhưng không có cách nào khác. Tuy rằng giờ phút này Tiêu Lãng chỉ cách Ma Tuyết có mấy thước nhưng hắn không dám ra tay. Tiêu Lãng không có nắm chắc giết chết Ma Tuyết trong thời gian nàng động ý niệm. Quan trọng nhất là Ma Tuyết thuộc tộc Thiên Ma Thần, nói cách khác... Nàng cũng là thần thể.

Thần thể đều có thần thông đặc biệt, ví dụ như ánh sáng bảy sắc vào phút cuối của Vân Tử Sam.

Nửa tháng sau, quái xà chín đầu ngừng lại trước một thành trì to lớn. Sai rồi, nên nói là một dãy thổ bảo to lớn nửa vòng tròn vây lạnh. Thổ bảo chính giữa rất to lớn, cỡ một tiểu thành Thiên Châu.

Ma Tuyết dẫn Tiêu Lãng và một Thiên Ma Vương bay vào thổ bảo to thứ hai, trên đường đi có vô số Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp, Thiên Ma Vương. Chúng trông thấy Ma Tuyết lập tức quỳ rạp xuống, ánh mắt nhìn Tiêu Lãng tràn ngập cung kính và sợ hãi.

Rất nhanh, đoàn người đi vào thổ bảo to thứ hai. Bên trong trang trí xa hoa làm Tiêu Lãng cho rằng mình trở lại hào trạch Thiên Châu. Hơn mười Thiên Ma Vương không có tư cách đi vào, chỉ có thể chờ trong một thiên điện bên ngoài. Ma Tuyết dẫn Tiêu Lãng đi nhanh vào trong, cuối cùng đến một hao viên đằng sau thổ bảo.

Hoa trong hoa viên không đẹp, rất đơn điệu nhưng nữ nhân được vài tên Thiên Ma Vương vây quanh đi tới trông thấy Ma Tuyết bước vào thì nhoẻn miệng cười, làm hậu hoa viên rạng rỡ hơn.

- Tuyết nhi, là ngươi sao? Thật lâu không thấy ngươi, Thanh Thanh rất nhớ ngươi.

Ma Tuyết nở nụ cười, cung kính cúi người hành lễ. Tiêu Lãng sớm được Ma Tuyết truyền âm phải chú ý lễ nghi nhưng hắn không hành lễ, ngơ ngác đứng, nhìn chằm chằm nữ nhân xinh đẹp.

Nữ nhân xinh đẹp này tuy rất đẹp nhưng không phải Tiêu Lãng chưa từng thấy mỹ nữ, hắn ngây người là bởi vì nữ nhân này có khuôn mặt giống Âu Dương Lãnh Yên y như đúc.