Yêu Giả Vi Vương

Chương 914: Pho tượng




Diệt Hồn Điện muốn xây dựng đế quốc là chuyện bình thường, quốc hiệu là Diệt Hồn cũng trong dự đoán. Nhưng tân Đại Đế không phải Diệt Hồn mà là Vân Tử Sam làm thế nhân rất nghi ngờ.

Diệt Hồn đánh ra giang sơn không phải để cho mình làm Đại Đế? Diệt Hồn tốt với Vân Tử Sam như vậy? Không lẽ Diệt Hồn và Vân Tử Sam có mối quan hệ trái cấm nào?

Không có ai biết, cũng không ai dám bàn luận. Trong khoảng thời gian này, vô số nhân lực, vật lực, tài lực Thiên Châu bị gom lại đều chuyển đi phương tây. Diệt Hồn muốn xây Diệt Hồn thành cũng tức là đế đô của Diệt Hồn đế quốc, vị trí nằm trên Tiêu Đế thành bị phá hủy.

Đây rõ ràng là vũ nhục Tiêu Lãng. Tất nhiên không ai phản đối, người chống cự đã chết hoặc bỏ trốn.

Tụ tập lực lượng Thiên Châu trong vòng mười ngày đã có một đại thành mới tinh sừng sững trên Tiêu Đế thành. Thành mới không dùng tài liệu gì từ phế tích Tiêu Đế thành, toàn bộ mới mẻ, xa hoa tráng lệ, đều do bạch ngọc xây thành. Tảng đá dưới thành bằng một khối huyền thạch siêu lớn, giống như khối huyền thạch bên ngoài động phủ của Huyết Tháp, có thể nói là rất xa xỉ.

Không ai phản đối, ngược lại một đám người nhiệt liệt đồng ý, cho rằng đế đô mới nên có phong thái của nó. Tử Sam Đại Đế, Diệt Hồn làm ra cống hiến lớn cho Thiên Châu như vậy có lãng phí một chút có gì đâu? Còn về làm ra cống hiến gì thì nhóm người kia cho ra đáp án là cứu thế nhân trong tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma, giết chết đại ma đầu Tiêu Lãng.

Lịch sử thường do người thắng viết, Tiêu Lãng thua nên hắn trở thành đại ma đầu, vạn ác không tha. Đám người Tiêu Ma Thần, Quân Thần Độc Cô Hành, Mộc Tiểu Đao, Sát Đế trở thành nghịch tặc đáng xấu hổ. Có người viết sách, ghi chép sự tích quang huy của Diệt Hồn, Tử Sam Đại Đế vào sử sách, chiêu cáo thiên hạ tội ác của đám người đại ma đầu Tiêu Lãng.

Ngày thứ mười lăm, ngàn vạn cường giả Nhân Hoàng cảnh, gần như tất cả Thiên Đế cảnh, tộc trưởng đại gia tộc trong Thiên Châu đi đến Diệt Hồn thành, cùng nhau chứng kiến Vân Tử Sam đăng cơ. Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Tiêu Ma Thần quỳ một gối xuống cúi cái đầu cao quý, reo hò vạn tuế.

Hôm nay Vân Tử Sam không mặc váy dài màu tím mà mặc phượng bào ngũ sắc, đầu đội tử kim ngọc quan, biểu tình trang nghiêm nhận các cường giả bái lạy. Một đám người đi ra từ Thần Hồn vực diện nho nhỏ có người danh chấn Thiên Châu, có người sừng sững trên đỉnh Thiên Châu thành tựu uy danh thiên cổ bất hủ.

Tân Đại Đế lên ngôi tất nhiên có tân đế chỉ.

Thế cục Thiên Châu không biến động nhưng hơn hai trăm phủ vực bị xóa, chỉ chừa lại mười phủ vực phân chia theo mười địa vực bá chủ ban đầu. Đông vực, Nam Man, tây hoang, Bắc Minh cũng chia thành bốn phủ vực. Tám Chí Tôn Thiên Đế cảnh trở thành phủ chủ của tám phủ vực. Ma Đế bị giết, Ma Tiêu tiếp nhận chức phủ chủ. Đông vực, Bắc Minh, tây hoang, Nam Man cũng thiết lập phủ chủ, phủ chủ toàn là Thiên Đế cảnh thuộc Ma gia, Lăng gia, Lãnh gia. Còn phủ chủ tây bộ không phải hai người Diệt Địa, Diệt Nhân mà là... Thanh Mộc Ngọc.

Mọi người không có ý kiến phân chia thế lực kiểu này. Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ thở phào nhẹ nhõm. Vân Tử Sam không có đuổi tận giết tuyệt bọn họ đã rất vui mừng, bây giờ còn giữ được địa vị bá chủ gia tộc bọn họ là ổn rồi.

Mệnh lệnh thứ hai của Vân Tử Sam là tất cả dân chúng phải đặt tuợng của nàng, Diệt Hồn trong nhà mình, ngày đêm bái hai lần, thành kính cầu nguyện.

Mệnh lệnh này làm mọi người mờ mịt. Khắc thành tượng khiến người ta lạy? Bình thường người ta chỉ lạy người chết như liệt tổ liệt tông, hoặc là Chân Thần mình kính ngưỡng. Diệt Hồn, Vân Tử Sam còn sống, không phải là Chân Thần thì kêu người ta lạy làm gì? Có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ thế nhân bái lạy, tín phụng sẽ giúp Vân Tử Sam, Diệt Hồn đắc đạo phi tiên sao?

Không ai biết ý nghĩa ý chỉ của Vân Tử Sam nhưng mệnh lệnh này rất dứt khoát. Vân Tử Sam thành lập một chiến đội tuần tra, hễ nhà nào không đặt tượng, không có người lạy nếu bị phát hiện là... Giết không tha.

Hàng ức pho tượng hình thành dưới bàn tay điêu khắc của đám thợ khắc, sống động như thật, liên tục được đưa đi. Vân Tử Sam, Diệt Hồn chưa chết đã trở thành pahạt sống. Mỗi thành trì đều phát ra một thông báo, phải thành kính bái Tử Sam Đại Đế, Diệt Hồn. Người thành kính sẽ được Tử Sam Đại Đế che chở, chúc phúc. Người không thành kính khi bị phát hiện sẽ được coi là phản nghịch, giết ngay tại chỗ.

Thế nhân không hiểu, thành thật bái lạy. Mấy lão già như Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ thì hiểu chút chút, cũng biết tại sao lấy địa vị, thế lực như Diệt Hồn Điện mà còn muốn thống nhất Thiên Châu.

Năm đó có một người cũng từng làm chuyện như vậy, dưới tay gã có vô số gáio chúng, gã suýt thống nhất Thiên Châu. Sau khi gã chinh phục phủ vực, trước tiên làm dân chúng trong phủ vực lạy tượng của mình. Cuối cùng người này bị Diệt Hồn và Thanh Mộc Thạch hợp sức giết chết, tên của gã là Tà Chủ.

Người xưa có câu trên đời vốn vô thần, khi có nhiều người tín ngưỡng, bái lạy thì kẻ đó tự nhiên thành thần.

Câu nói này rất là huyền diệu, đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ không biết Vân Tử Sam, Diệt Hồn có nhận được ích lợi trong đó không. Nhưng mọi người lạy Diệt Hồn, Vân Tử Sam chắc chắn giúp hai người tăng cường thực lực, hơn nữa rất có khả năng tăng mạnh lực lượng linh hồn.

Một người, một trăm người lạy có lẽ không là gì nhưng Thiên Châu có ức vạn dân chúng cộng với một đống vực diện đông vực, Nam Man, Bắc Minh. Nhiều dân chúng ngày đêm lạy. Chắ Vân Tử Sam, Diệt Hồn nắm giữ thần thông cường đại nào đó chuyển hóa tín ngưỡng của mọi người thành lực lượng cho họ dùng.

Diệt Nhân nhận chức đội trưởng chiến đội tuần tra, dẫn một đám Thiên Đế cảnh đi tuần khắp nơi, giết chết vô số người, rốt cuộc dân chúng Thiên Châu hiểu rằng đây không phải đùa giỡn, bắt đầu ngày đêm sớm muộn hai lần cung kính lạy. Một số dân chúng thành kính lạy bất ngờ được chút huyền thạch, dân gian cũng bắt đầu lưu truyền các loại tin đồn thần kỳ, quái dị khiến pho tượng kia phủ một tầng sắc màu huyền ảo.

Vân Tử Sam, Diệt Hồn đăng cơ đến ngày thứ ba thì phát động chinh chiến, muốn thảo phạt nghịch tặc. Vân Tử Sam, Diệt Hồn không dẫn theo nhiều người, chỉ mang đi Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ, hai người Diệt Địa, Diệt Nhân.

Đầu tiên Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ, hai người Diệt Địa, Diệt Nhân đi Nam Man. Man Thần cố chấp không chịu đầu hàng, bị Diệt Hồn giết ngay tại chỗ. Mấy vạn người Man tộc tử thương, rốt cuộc bọn họ không cố chấp nữa, cúi cái đầu cao quý xuống. Thiên hạ hoàn toàn thống nhất.

Đám người Đám người Vân Tử Sam trở lại tây bộ, lập tức xé rách không gian tiến vào trong khe hở không gian, hiển nhiên định ra tay với đám người Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Đao, Quân Thần Độc Cô Hành, Sát Đế.

Trong khe hở không gian một mảnh tối đen, nhưng với thị lực của mọi người dễ dàng nhìn rõ mấy vạn thước, cũng trông thấy xung quanh có vô số không gian hư vô lớn nhỏ khác nhau.

Mọi người bay đi mấy chục vạn thước, mắt Diệt Nhân lóe tia tàn nhãn chỉ vào một không gian hư vô to lớn.

Diệt Nhân nói:

- Điện chủ, theo người từng tiến vào không gian hư vô nói là không gian đám người Tiêu Ma Thần ẩn núp chính là cái kia.

Thanh Mộc Ngọc bất nhẫn quay đầu đi, gã từng thầm thề sẽ tìm hết cách bảo vệ người thân, tộc nhân của Tiêu Lãng nhưng nay gã bất lực. Đừng nói là Thanh Mộc Ngọc, dù là phụ thân của gã, Thanh Mộc Thạch cũng không thể ngăn cản lửa giận trong lòng Diệt Hồn. Đường đường một cường giả Bán Thần cảnh mà bị đám con kiến Tiêu Ma Thần trọng thương, đối với Diệt Hồn là sỉ nhục to lớn.

Quả nhiên!

Diệt Hồn nghe vậy sát khí ngút trời, bàn tay chậm rãi ngưng tụ năng lượng màu đen. Diệt Hồn tu luyện thiên đạo hủy diệt, lực công kích bá đạo nhất. Diệt Hồn liên tục tích lũy năng lượng, rõ ràng là muốn trực tiếp dùng năng lượng to lớn chấn sụp không gian hư vô này, khiến người ở bên trong bị không gian vặn vẹo nghiền chết hết.