Yêu Giả Vi Vương

Chương 900: Thủ Sơn nô




Ngày tháng Tiêu Lãng vượt qua tâm ma là sau năm ngày Tiêu Ma Thần đại hôn, cũng là ngày Diệt Hồn Điện tuyên bố thống nhất Thiên Châu.

Tiêu Lãng bế quan học tập chiến kỹ Thiên Ma thật sự trong thiên điện, quên thời gian, quên hết thảy. Thiên Châu thì gió nổi mây phun, đại chiến hừng hực khí thế bắt đầu.

Ngày thứ bảy Tiêu Lãng bế quan, trăm vạn đại quân tụ tập ở Nam Man, không xếp trận ngay mà chờ một ngày. Thấy Man Thần không nói câu nào, trăm vạn đại quân lập tức xông vào mười vực diện Nam Man.

Đại quân Nam Man không tiếc hy sinh chống cự, nhưng Man Hách và Đại Đế Man tộc khác đã chết trận, vài Chí Tôn Thiên Đế làm sao chống lại trăm vạn đại quân nổi? Trong đại quân có vô số Thiên Đế, năm Chí Tôn Thiên Đế. Đương nhiên quan trọng nhất là trong đội quân có ba sứ giả áo đen, ba Đại Đế!

Diệt Thiên bị Tiêu Lãng phế một tay, tuy chưa hoàn toàn lành lặn nhưng Đại Đế đúng là Đại Đế, Chí Tôn Thiên Đế đấu sao lại? Càng đừng nói có thêm Diệt Địa, Diệt Nhân.

Đại quân Man tộc chỉ chống đỡ nửa ngày đã thua, lùi hướng Man Thần sơn. Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế không dám lạm sát vô tội, dù sao đây là chinh chiến chứ không phải báo thù. Lạm sát sẽ tổn hại thiên hòa, cộng với uy danh của Man Thần. Lỡ như cuộc chinh chiến này thất bại, ai giết chóc dân chúng của Man Thần e rằng sẽ bị gã diệt cả tộc.

Đại quân lao nhanh như tên, nửa ngày sau đã đến dưới Man Thần sơn.

Bên dưới Man Thần sơn có hơn mười vạn đại quân Man tộc trú đóng thua binh rút về, đều không sợ chết chặn lối vào Man Thần sơn, ra vẻ muốn tấn công lên núi phải bước qua xác của họ.

Diệt Thiên bay lên giữa không trung, liếc từng khuôn mặt Chí Tôn Thiên Đế, vẻ mặt kiêu ngạo nói:

- Mời Man Thần xuống gặp mặt.

Diệt Thiên nói xong làm Chí Tôn Thiên Đế của Man tộc tức giận.

Một Chí Tôn Thiên Đế Man tộc khó chịu quát to:

- Ngươi là cái thứ gì mà khiến Man Thần gặp ngươi? Kêu Diệt Hồn hiện thân đi!

Diệt Thiên âm trầm cười, lại hét lên:

Man Thần, nếu không ra mặt thì chúng ta đành cưỡng ép lên núi!

Ngọn núi yên tĩnh không có thanh âm nào. Diệt Thiên giờ giây lát, mất kiên nhẫn vung tay lên.

- Diệt Thiên nói:

- Lên núi!

Bỗng có thanh âm phát ra từ gian nhà tranh ở lối vào:

- Khoan đã!

Mọi người ngẩn ra sau đó cười lạnh, vì người kia lại lên tiếng.

- Muốn lên núi tại sao không hỏi xem Thủ Sơn nô ta đây có đồng ý hay không?

Hai Đại Đế Man Thần sơn đã chết, Man Thần tàn phế, chỉ có bốn Chí Tôn Thiên Đế là còn đáng lọt vào mắt. Thủ Sơn nô gì đó lớn lối như vậy? Có thực lực làm bộ làm tịch thì gọi là bá khí, không có thực lực mà đi ra kiêu ngạo là đồ ngu.

Két két két két két!

Cánh cửa gỗ nhà tranh chậm rãi mở ra, một nam nhân vạm vỡ tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm ra ngoài. Ánh mắt nam nhân vạm vỡ tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm lạnh lùng liếc bốn phía rồi vọt lên trời, một chiếc rìu hoàng kim to lớn xuất hiện trong tay gã, múa mấy vòng trên bầu trời.

Nam nhân vạm vỡ tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm chỉ vào phương xa, kiêu ngạo nói:

- Muốn lên núi phải đạp qua xác của ta!

- A? Man Thần chiến phủ?

Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân nhìn chằm chằm rìu chiến màu vàng trong tay nam nhân vạm vỡ tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm, lập tức nhận ra nó là binh khí Man Thần từng sử dụng, Man Thần chiến phủ. Không ngờ Man Thần ban cho Thủ Sơn nô này.

Mộc Tiểu Đao?

Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế hơi giật mình. Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân không biết người này nhưng bọn họ thì biết rõ ràng, bởi vì Mộc Tiểu Đao là Thần Khải chiến sĩ vạn năm khó có một, thiếu phủ chủ của Thần Khải phủ, quan trọng nhất là gã là huynh đệ của Tiêu Lãng.

Lúc trước Mộc Tiểu Đao bị Man Thần bắt đi, trở thành Thủ Sơn nô của Man Thần sơn, bọn họ đều biết chuyện này, chẳng qua thời gian qua mấy năm, mọi người tạm không nhớ ra. Bây giờ trông thấy Mộc Tiểu Đao làm bọn họ kinh ngạc bởi vì... Gã đã đột phá thực lực Nhân Hoàng cảnh.

Man Thần chiến phủ?

Đám Chí Tôn Thiên Đế, Thiên Đế có mặt nghe tiếng kêu của Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân thì thấy thả lỏng. Xem ra Mộc Tiểu Đao được Man Thần chú trọng, dốc sức bồi dưỡng nên tốc độ tu luyện mới nhanh như vậy.

Diệt Thiên không thèm để ý vung tay nói với Diệt Địa đứng bên cạnh:

- Diệt Địa, diệt hắn!

Diệt Hồn Điện muốn thống nhất thiên hạ thì phải khiến người trong thiên hạ chịu phục, không phục liền đánh đến khi nào phục. Cho nên Diệt Thiên không khiến đại quân xung phong mà là Diệt Địa ra tay.

Vù vù vù vù vù!

Diệt Địa hành động, tay cầm đồng chuy, lắc người rạch phá không gian đập xuống đầu Mộc Tiểu Đao. Tốc độ Đại Đế quá nhanh, Thiên Đế bình thường chỉ thấy cái bóng. Thậm chí là Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế đều chỉ mơ hồ thấy bóng dáng, chợt lóe một cái đã là thiết chùy khổng lồ đập xuống đầu Mộc Tiểu Đao.

Mọi người khẽ thở dài. Công kích của Đại Đế thế này dù không dùng áp lực ức chế tốc độ của đối thủ, không dùng thiên đạo công kích, chỉ dựa vào tốc độ và lực lượng thì Thiên Đế bình thường sẽ bị giết ngay. Hình như hai năm trước Mộc Tiểu Đao mới là Nhân Hoàng cảnh tứ, ngũ trọng, cho dù bây giờ đột phá Thiên Đế thì mạnh đến đâu được?

Mộc Tiểu Đao làm hành động khiến mọi người giật mình.

Người Mộc Tiểu Đao tỏa ánh sáng tím, thân thể phủ trùm chiến khải màu tím. Mộc Tiểu Đao không lùi lại, thậm chí không tránh né, rìu chiến lóe ánh sáng vàng có tia chớp lấp lánh. Đôi tay Mộc Tiểu Đao nắm búa to giơ cao đột nhiên đập xuống Diệt Địa.

Một số người Man tộc bên dưới bất nhẫn dời mắt đi. Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế lạnh lùng cười. Mộc Tiểu Đao muốn lấy mạng đổi mạng sao? Chút công kích, tốc độ của Mộc Tiểu Đao chẳng là gì, Diệt Địa có thể nhẹ nhàng tránh thoát. Mộc Tiểu Đao tuyệt đối không thể tránh được công kích của Diệt Địa.

Diệt Địa cũng nghĩ như vậy, mắt gã lóe tia tàn nhẫn, tay phải tăng tốc, cây chùy mang theo lực lượng vạn quân ném hướng Mộc Tiểu Đao.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Không có gì bất ngờ, Mộc Tiểu Đao bị đập trúng. Người Diệt Địa nhanh như chớp né sang bên. Cây búa to màu vàng đã chém xuống, nhưng với tốc độ của Diệt Địa có thể chạy xa cả ngàn thước chỉ trong chớp mắt.

Nhưng mà...

Man Thần chiến phủ đột nhiên lấp lánh ánh sáng, không gian xung quanh chợt giam cầm. Diệt Địa cảm giác mình không thể nhúc nhích, trợn trừng mắt nhìn Man Thần chiến phủ nặng nề đập xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Diệt Địa hộc máu bay ra, trong lòng đầy nghi ngờ. Tại sao Mộc Tiểu Đao bị Diệt Địa dốc sức đập một cái mà rìu chiến kia không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn mạnh mẽ đập xuống? Không lẽ Mộc Tiểu Đao không hề bị thương sao?

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Diệt Địa lắc người bay qua va đụng với Mộc Tiểu Đao, sau đó hai người văng ra chỉ trong chớp mắt. Nhiều người thấy một bóng người bay ngược trở về đập mạnh xuống đất mới giật mình mờ mịt nhìn đằng trước. Bọn họ thấy Mộc Tiểu Đao vỗ mông bay lên, mắt nhìn chằm chằm vào Diệt Địa.

Mộc Tiểu Đao thản nhiên nói:

- Lực lượng của ngươi quá yếu, không phải đối thủ của ta.

Mọi người cực kỳ kinh ngạc, khó tin nhìn Mộc Tiểu Đao.

Chiến giáp trên người Mộc Tiểu Đao làm bằng thiên thạch ngoài không gian sao? Có sức phòng ngự mạnh như vậy? Một kích của Diệt Địa dù là Chí Tôn Thiên Đế đón đỡ cũng sẽ bị thương, vậy mà Mộc Tiểu Đao không bị gì? Dù là Thần Khải chiến sĩ vạn năm khó gặp đi nữa làm sao có thể mạnh đến khó tin như vậy?

Trong mắt Diệt Thiên tràn ngập kinh ngạc, tức giận quát:

- Diệt Nhân, chúng ta hợp tác đánh ra hết sức, để ta xem phòng ngự của hắn mạnh tới đâu?