Yêu Giả Vi Vương

Chương 812: Lãnh Tình Nhi đột phá




- Mãnh thú bạo động?

Tiêu Lãng nghe vậy thì tức giận. Mãnh thú bạo động không chỉ giết người của hắn mà còn cướp đi huyền thạch.

Tình gia cắm rễ tại tây bộ mấy ngàn năm, không nói đến tây bộ, chỉ nói Thần Hồn phủ hiện tại, có nhiều gia tộc trong lòng vẫn nhớ đến Tinh Thần điện chủ. Tiêu Lãng mới nhận Thần Hồn phủ, tây bộ không lâu, tuy hắn dùng thực lực cường đại chấn phục mọi người, làm bọn họ không dám nhúc nhích nhưng muốn cho những người này thật lòng nghe theo thì còn cần thời gian rất dài, quản lý là cực kỳ quan trọng.

Tiêu Lãng, Trà Mộc nghiên cứu một phen, quyết định dùng chính sách khoan dung làm chính, pháp lệnh nghiêm khắc làm phụ. Bởi vậy kiểu mãnh thú bạo động làm Trà Mộc tiêu phí vô số huyền thạch, nhân lực, vật lực, tinh lực trấn an mọi người, khiến dân chúng mất nhà cửa, người thân cảm nhận Tiêu Lãng nhân từ, khiến phủ vực tây bộ biết Tiêu Lãng không chỉ có thủ đoạn hung tàn mà còn có tấm lòng nhân hậu.

Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!

Đây là lý niệm Tiêu Lãng muốn truyền cho mọi người. Kẻ thật lòng nghe lời sẽ được Tiêu Lãng che chở, kẻ âm thầm đánh lén chỉ có đường chết.

Lần này Trà Mộc tiêu phí mấy ngàn vạn huyền thạch trợ cấp cho thương binh, người chết, xây dựng thành trì. Trong nội khố không còn bao nhiêu huyền thạch, chỉ có thể đưa năm ngàn vạn cho Tiêu Lãng. Tốc độ tiêu hao huyền thạch của Tiêu Lãng làm Trà Mộc toát mồ hôi hột.

Tiêu Lãng hiểu biết vụ việc xong lập tức ra lệnh:

- Kêu Sát Đế dẫn Quỷ Vũ Sát quân đoàn đi Hắc Dương sơn mạch. Trong phủ vực nơi nào mãnh thú có khả năng bạo động thì thanh trừ hết.

Những mãnh thú này không cần thuần hóa, không liên quan gì đến Tiêu Lãng. Giết chết mãnh thú có thể được tài liệu, bán lấy huyền thạch. Sát Đế liên hợp Quỷ Vũ Sát quân đoàn đối phó những mãnh thú này dễ như chơi, dù có thú vương trăm vạn năm cũng sẽ bị giết ngay.

Tiêu Lãng không cần ra tay đối phó với mấy mãnh thú cấp thấp này, nhưng chuyện huyền thạch trong nội khó không còn bao nhiêu làm hắn nhức đầu. Tiêu Lãng ngẫm nghĩ, lấy nhiều báu vật ra khỏi Tu Di Giới. Số đồ này có được sau kh iTiêu Lãng giết võ giả, nhiều thứ hắn không nhìn kỹ, ném cho Trà Mộc.

- Ngươi đấu giá mấy báu vật này, thuạn tiện đấu giá những báu vật không cần dùng thu được hôm đại hôn. Tạm chống đi. Thời gian của ta eo hẹp, cần tu luyện ngay. Chờ khi nào thật sự không có huyền thạch tu luyện thì ta sẽ nghĩ cách.

Trà Mộc gật đầu, chuyện qunả lý thì gã làm được nhưng kêu gã tìm cách kiếm nhiều huyền thạch là thua rồi. Tiêu Lãng mặc kệ, chui vào trong thiên điện, lại bế quan.

Thời gian trôi qua như hạt cát, Tiêu Lãng không để ý đến chuyện bên ngoài. Thiên Châu bình tĩnh. Nhưng mấy tháng sau, đông bộ Thiên Châu truyền đến tin tức làm người trong thiên hạ chấn động.

Lãnh Tình Nhi đột phá Thiên Đế!

Thiên Đế hai mươi mốt tuổi, là người thứ nhất trong Thiên Châu vạn năm nay. Thiên chi linh thể đúng là quả nhiên bá đạo, tuy rằng không biết Vân Tử Sam có thần thể càng mạnh hơn đã đột phá chưa, nhưng thiên chi linh thể đã chứng minh đẳng cấp của mình.

Tiền đệ nhất công tử Thiên Châu, Âu Dương Tà vẫn chưa đột phá. Trong thời gian này Âu Dương Tà chăm chỉ chạy đến Lãnh Đế thành. Lăng Phi Tiên công tử, điệt tử của Ma Tiêu Nhàn Đế, nhi tử của Loan Nguyệt Thiên Đế, một đám người thi nhau chạy tới, ôm mơ mộng ôm mỹ nhân về. Còn các công tử không phải siêu cấp thế gia thì từ bỏ theo đuổi, bởi vì bọn họ không có tư cách cưới thiên chi linh thể.

Mộc Sơn Quỷ yên tâm quay về. Mộc Tiểu Đao suốt ngày ở dưới Man Thần sơn. Chắc Man Thần Yêu Kiệt đã ra lệnh không ai khi dễ Mộc Tiểu Đao, trừ gã thấy cô đơn, buồn chán ra thì không khác gì tu luyện trong Thần Khải phủ.

Tuy Mộc Sơn Quỷ quay về nhưng Mộc Tiểu Yêu thì không. Mộc Tiểu Yêu cả ngày chạy tới viện của Tiêu thanh Y, đánh đàn, tu luyện. Khí chất của Mộc Tiểu Yêu rất giống Tiêu thanh Y, hai người lạnh nhạt. Nhờ Mộc Tiểu Đao nên Tiêu thanh Y rất thích thiếu nữ cứng cỏi này, hai người tăng nhanh tình cảm.

Người nhà của Hòa Nhi di dời đến đây. Dù sao nữ tế có địa vị siêu như vậy tại đây, Hòa Thuật Thiên Đế không ngốc. Ở một vực diện Bắc Minh làm sáoánh bằng một phủ vực? Hơn nữa Tiêu Lãng có nói Hòa Thuật Thiên Đế nhìn trúng phủ vực nào thì cứ chọn. Quan trọng nhất là gia tộc của Hòa Thuật Thiên Đế bị dân chúng Bắc Minh xem thường, xa lánh. Thế là Hòa Thuật Thiên Đế di dời toàn tộc qua đây.

Vì chuyện này, Tiêu Lãng cố ý xuất quan một lần, cưỡng bức một đại gia tộc trong phủ vực phì nhiêu nhường địa bàn, điều gia tộc đó vào Thần Hồn phủ. Tiêu Lãng tặng một đại thành trì, một mạch khoáng to lớn ch ogt đó, làm Thần Hồn phủ giảm một phần thu nhập.

Mỗi lần Âu Dương Ấu Trĩ trở lại tu luyện mấy tháng sẽ truyền tống đến tìm Đông Phương Hồng Đậu, Mộc Tiểu Yêu chơi. Tiêu Ma Thần một mình tu luyện trong Hỏa Tinh phủ, nửa năm mới về một lần. Tiêu Ma Thần bỏ qua nhiều tiểu thư cố ý vô ý tình cờ gặp gỡ, làm Tiêu Phù Đồ tức giận muốn hộc máu.

Bát gia tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể liên tục đột phá, đã vượt qua ba lần tâm ma. Nhưng Bát gia không dám tu luyện tiếp. Trà Mộc cho Bát gia một chức vị thành chủ một tiểu thành, để gã bình lặng sống.

Mọi thứ phát triển theo chiều hướng tốt, có chút không như ý. Bụng đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã không nhô lên, làm Liễu gia, Hòa Thuật Thiên Đế, phụ mẫu của Đông Phương Hồng Đậu, Đông Phương Bạch, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu thanh Y, đám người cực kỳ buồn rầu. Theo lý thuyết thì Tiêu Lãng có thực lực cường đại, thân thể mạnh mẽ không nên có vấn đề. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã càng không thành vấn đề. Nhưng sau ngày đại hôn lâu như vậy mà không ai mang thai, chuyện này rất là lạ. Nhưng Tiêu Lãng bế quan không ra, mọi người cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Bốn tháng sau, Tiêu Lãng lại xuất quan, vẫn chỉ nghỉ ngơi hai ngày. Tiêu Lãng đi tìm Trà Mộc đòi năm ngàn vạn huyền thạch sau đó tiếp tục bế quan.

Trong nội khố vốn có một ức huyền thạch, trong một năm bị Tiêu Lãng lấy một ức năm ngàn vạn huyền thạch. Trà Mộc cảm giác đứng thẳng không nổi. Nội khố eo hẹp, tiền lương của Thần Hồn quân khắp nơi bị gã thiếu nợ, càng đừng nói đến tiền hàng tháng của các đệ tử đại gia tộc. May mắn trong thiên điện Tiêu Lãng tu luyện có linh khí thiên địa đậm đặc đến đáng sợ, cho mọi người có cần đi vào tu luyện. Mỗi người đi vào tu luyện xong nhiều ít tăng tiến thực lực.

Trà Mộc không biết Tiêu Lãng tu luyện bao lâu, cần bao nhiêu huyền thạch, gã chỉ biết nếu hắn muốn thì dù gã có phải đập nồi bán sắt cũng quyết đáp ứng nhu cầu của hắn cho bằng được. Nhưng trong lòng Tiêu Lãng hy vọng lần này Tiêu Lãng bế quan có đột phá, không cần nhiều huyền thạch.

Nhưng mà...

Chỉ mới ba tháng Tiêu Lãng đã xuất quan, mắt trông chờ nhìn Trà Mộc, hỏi gã còn huyền thạch không.

Trà Mộc ngẫm nghĩ, xấu hổ lấy ra một Tu Di Giới trong Tu Di Giới đưa cho Tiêu Lãng.

Trà Mộc mắt long lanh nói:

- Chỉ có tám trăm vạn, có đủ không? Nếu không đủ thì... Tiền riêng của ta còn ba trăm vạn.

- Ba trăm vạn... Ngươi để dành nuôi tình nhân đi. Đừng nói là một ngàn năm trăm vạn, bây giờ ngươi có cho ta một ức năm ngàn vạn cũng không đủ.

Tiêu Lãng gãi mũi, nhức đầu.

Tốc độ tu luyện của Tiêu Lãng ngày càng nhanh, tiêu phí huyền thạch càng nhiều. Thể linh hồn từ cỡ trứng vịt to bằng nắm tay. Nhưng mãi mà tâm ma chưa đến, Tiêu Lãng cảm giác... Linh hồn cần mạnh hơn gấp đôi, nhét đầy không gian linh hồn thì tâm ma mới đến.

Một đồng tiên làm khó anh hùng, không bột đố gột nên hồ. Tiêu Lãng buồn rầu, nên đi đâu kiếm huyền thạch đây? Không lẽ tự nhiên đi chèn ép đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế?