Yêu Giả Vi Vương

Chương 733: Thiên Ma đại đế




Vân Tử Sam lộ mặt khiến mọi người nghi ngờ, phải chăng lão quái nào nhìn trúng nàng thu làm nội sủng? Cho nên mới ủng hộ Vân Phi Dương thống nhất Thiên Châu?

Giải thích này rất nhanh được nhiều người công nhận, Vân Tử Sam bị kết luận là có thiên chi linh thể giống như Lãnh Tình Nhi, nếu không thì không thể giải thích tốc độ tu luyện biến thái như vậy. Võ giả tu luyện không phải có Huyền thạch là được, cần phải cảm ngộ thiên đạo. Mà thiên chi linh thể cảm ngộ thiên đạo tối thị khoái, thiên đạo cảm ngộ tăng tiến, chỉ cần không ngừng luyện hóa Huyền thạch là cảnh giới sẽ nhẹn nhàng lên.

Bảng mười đại mỹ nhân đã thay đổi vào ngày hôm sau từ khi Vân Tử Sam lộ mặt. Vân Tử Sam với thực lực biến thái, diện mạo xinh đẹp, bối cảnh kinh người tăng vọt lên đứng đầu. Lãnh Tình Nhi vẫn không đột phá Thiên Đế nên lui xuống hạng hai. Mộc Tiểu Yêu xuống hạng ba. Bởi vì xác định Đông Phương Hồng Đậu sắp trở thành thê tử của Tiêu Lãng nên rút khỏi bảng mười đại mỹ nhân.

Còn có một chuyện rất thú vị là bảng mười đại công tử cũng thay đổi, Tiêu Lãng xếp hạng nhất.

Bảng xếp hạng mười đại công tử chỉ nhận nam nhân trẻ tuổi chưa đến ba mươi, tuy bề ngoài cảnh giới của Tiêu Lãng không cường đại nhưng hắn giết mấy Thiên Đế. Sức chiến đấu, năng lực của Tiêu Lãng lấn át các công tử, ngay cả Âu Dương Tà cũngp hải bái hạ phong. Còn thế lực sau lưng thì Tiêu Lãng dựa vào Mê Thần cung, có công tử nào sánh bằng?

Thần Hồn vực diện nổi danh trong Thiên Châu, đệ nhất mỹ nhân và đệ nhất công tử đều đến từ Thần Hồn đại lục, có thể không nổi danh sao? Thậm chí nhiều người nghi ngờp hải chăng phong thủy của Thần Hồn đại lục đặc biệt tốt mới sinh ra nhiều thiên tài nghịch thiên như vậy? Có đến hai linh thể.

Tin tức truyền đến Thần Hồn phủ, biểu tình đám người Trà Mộc càng âm trầm hơn. Khiến nhóm Trà Mộc, Đông Phương Bạch càng thêm kinh khủng là Thần Hồn phủ bỗng nổi lên nhiều tin đồn nhảm, tuyên truyền tin về Tiêu Lãng và Vân Phi Dương, nội dung rất đúng với sự thật.

Trong khoảnh khắc Thần Hồn phủ nổ tung, nhiều gia tộc khủng hoảng. Thần Hồn phủ vốn yên ổn lại có xu hướng bạo động. Vân Phi Dương, Tiêu Lãng có thù, Thần Hồn phủ sẽ là mục tiêu bị Vân Phi Dương công kích. Mặc dù Mê Thần cung nói là bảo vệ Tiêu Lãng mười năm nhưng không bao gồm Thần Hồn phủ! Hơn nữa từ sau khi Tiêu Lãng trở thành chủ thành phủ rất ít khi có mặt tại Thần Hồn phủ, hơn một năm nay bí ẩn mất tích.

Trà Mộc nổi giận, nghĩ là người của Thần Hồn đại lục tung tin ra ngoài, gã phái người điều tra nhưng không có bất cứ dấu vết nào. Lần trước Tiêu Lãng trục xuất đám người Tiêu Thanh Long về Thần Hồn phủ thì mọi người đều ngoan ngoãn lại, tộc trưởng các gia tộc quản lý nghiêm khắc, không có đệ tử nào làm bậy bên ngoài, chuyện lớn như vậy càng không nên là bọn họ đồn ra.

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu bàn bạc, thầm cảnh giác. Chiêu tung tin đồn loạn quân tâm này trước kia Vân Phi Dương, Quân Thần Độc Cô Hành từng dùng, không lẽ Vân Phi Dương chuẩn bị tấn công Thần Hồn phủ nên phái người đến nhiễu loạn trước?

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu bàn bạc, cuối cùng quyết định phái người một mặt đi tìm Tiêu Lãng, một mặt phát đệ tử tản ra bốn phía cắm rễ, tránh cho bị công kích thì Thần Hồn phủ bị diệt sạch.

Nhưng đi đâu tìm Tiêu Lãng đây? Bọn họ căn bản không biết Tiêu Lãng đi nơi nào, chỉ có thể di Thần Khải phủ hỏi thăm đám người Đông Phương Hồng Đậu, nhưng chính họ cũng không biết Tiêu Lãng đi đâu. Bọn họ chỉ biết là Tiêu Lãng cùng Thanh Mộc Ngọc đi ra ngoài, sẽ không có nguy hiểm gì, không biết bao giờ trở về.

….. …. …. …. …..

Thiên Châu xảy ra chuyện lớn như vậy, Thần Hồn phủ rất có khả năng gặp công kích, đừng nói là Tiêu Lãng, chính Thanh Mộc Ngọc cũng không hay biết gì. Thanh Mộc Ngọc vẫn đang ngồi xếp bằng tu luyện bên ngoài Thần phủ chờ Tiêu Lãng đi ra, hoặc chờ đủ năm năm thì trở về Mê Thần cung.

Tiêu Lãng vẫn đang tu luyện trong đại điện Mật Phong. Tinh thần Tiêu Lãng chìm đắm trong tu luyện, quên thời gian, quên mọi thứ. Linh khí thiên địa trong đại điện đậm đặc đến đáng sợ, nhưng Tiêu Lãng không cảm thấy gì. Giờ phút này, tốc độ tu luyện của Tiêu Lãng đã đến mức độ khủng bố, chắc có thể luyện hóa Huyền thạch.

- A...

Tiêu Lãng tu luyện hơn nửa năm lại tỉnh, không phải vì tiêu hoa hết Năng Lượng đan mà là hắn thấy bứtrứt, không thể tu luyện. Thân thể không hấp thu linh khí biến cường đại hơn. Nói cách khác... Hình như Tiêu Lãng đã đạt đến đỉnh đệ ngũ trong, tròng đầu hắn rõ ràng cảm giác tâm ma lần thứ năm sắp đến.

- Nhanh như vậy? Ta tu luyện bao lâu rồi? Tại sao mau như vậy đã đến đỉnh? Không lẽ ta bế quan nhiều năm rồi? Hay bản thân tu luyện Huyền thạch thì mau chóng đạt đến đỉnh?

Tiêu Lãng mờ mịt tỉnh lại, khi hắn tỉnh thì linh khí thiên địa trong đại điện đột nhiên biến mất. Tiêu Lãng mờ mịt đứng dậy, mắt mông lung quét bốn phía, chợt trợn to mắt.

Bốn bức tranh mỹ nữ trên tường bạch ngọc có một bức không biến mất! Bức cổ họa này giống y như cổ họa trong thiên điện kia.

Trong đại điện xuất hiện tình huống dị thường khiến Tiêu Lãng mừng như điên. Có dị biến nói lên một vấn đề, hắn có hi vọng ra ngoài, hắn không sợ đường đi ra ngoài quá khó khăn, chỉ sợ không có chút hy vọng.

Tiêu Lãng nhìn chằm chằm bức cổ họa, hình ảnh trước mắt lại thay đổi. Dường như Tiêu Lãng đi đến một trấn nhỏ, nghe thấy hương hoa cỏ ven sông, nghe tiếng nước sông chảy, cảm nhận gió nhẹ mưa phùn bao phủ người. Tiêu Lãng ngơ ngác nhìn nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền, chìm đắm trong không khí đau thương.

Trong một khoảnh khắc kia Tiêu Lãng hoảng hốt cảm giác dường như nữ nhân sống lại, ánh mắt nàng ưu thương mà bi ai nhìn mưa phùn gió nhẹ phương xa, cảm thán năm tháng xuân thu.

Tiêu Lãng trầm ngâm nói:

- Nữ nhân này là ai? Tại sao muốn mang ta vào trong mật thất này?

Tiêu Lãng bắt đầu cẩn thận quan sát tình huống trong bức cổ họa, mong ước tìm được cách đi ra ngoài. Nhưng Tiêu Lãng quan sát cổ họa thật lâu vẫn không phát hiện cái gì, hắn muốn dời tầm mắt khỏi cổ họa nhưng phát hiện không được.

Điều này làm Tiêu Lãng khủng hoảng, linh hồn bị nhốt trong cổ họa, cái này đáng sợ hơn cái lồng kia. Mới nãy Tiêu Lãng có thể cầu chết, bây giờ là muốn chết không được, muốn sống không xong.

- Hoảng cái gì? Tâm tính của ngươi như vậy làm sao độ qua tâm ma lần thứ năm?

Khi Tiêu Lãng thấp thỏm bất an thì một thanh âm bỗng vang lên trong óc Tiêu Lãng. Tiêu Lãng tỉnh táo lại, đưa mắt nhìn nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền, thấy ánh mắt nàng không nhìn mưa phùn bay phía xa mà nhìn hắn chằm chằm.

- Tiêu Lãng tham kiến tiền bối!

Lúc này dù Tiêu Lãng có là con heo cũng hiểu ra, bức cổ họa có huyền cơ, rất có thể nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền là tàn hồn của một cường giả.

Nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền khẽ thở dài, trong đầu Tiêu Lãng lại vang lên thanh âm dễ nghe.

- Thiếu niên, tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể là may mắn của ngươi, cũng là bất hạnh.

- Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể?

Tiêu Lãng ngẩn ra, câu đầu tiên nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền đã nói là hắn sắp độ tâm ma lần thứ năm, giờ bàn đến chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, bộ dáng đầy cảm xúc. Tiêu Lãng nghĩ đến một khả năng, hỏi nữ nhân áo xanh đứng ở đầu thuyền.

- Không lẽ tiền bối chính là... Thiên Ma đại đế?