Yêu Giả Vi Vương

Chương 439: Thực Lực Tăng Vọt




Hải thú và võ giả bốn hải đảo chiến đấu rất ác liệt. Võ giả của bốn hải đảo kia cho rằng hải thú cướp đi huyền thạch Thiên phẩm, liều mạng cũng muốn giết chết hải thú cướp lại huyền thạch, đặc biệt là những hải thú có xúc tu càng bị công kích mãnh liệt hơn.

Giờ phút này hải thú rõ ràng vẫn chưa hồi phục được linh trí. Trong con mắt chúng vẫn màu đỏ như máu. Có nhân loại công kích tới, tất nhiên bọn chúng cứ đánh trả trước rồi nói sau.

Tiêu Lãng là nguyên nhân gây ra cuộc hỗn chiến giữa hải thú và võ giả, lại lén lút từ dưới biển chạy trốn. Có Thanh Minh truyền huyền khí vào, chiến xa tuy vẫn gặp phải sự công kích của hải thú, nhưng ung dung thành công thoát khỏi hải vực này.

Loại cuộc sống lưu lạc, những năm tháng thường xuyên bị người đuổi như đuổi chó, những năm tháng sớm tối đều có thể nguy hiểm, bất kỳ lúc nào cũng có thể chết này, Tiêu Lãng đã nhận quá đủ. Chỉ có điều trong biển Thần Hồn, số võ giả Chúng Sinh cấp thấp hắn gặp được rất hiếm giống như lông phượng và sừng lân, còn võ giả Chư Vương cảnh lại nhiều như sâu long. Võ giả Nhân Hoàng cảnh cũng không hiếm gặp.

Với chút thực lực của hắn quả thật không khác gì một hài tử cầm dao mổ heo xông xáo đi vào trong giang hồ. Giờ phút này hắn có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình, đã xem như được trời cao chiếu cố rồi!

Bất ngờ gặp được linh mạch ngàn năm phun trào một lần, cơ duyên xảo hợp nhận được bốn viên huyền thạch, Tiêu Lãng hết sức hưng phấn.

Thực lực!

Thế giới này thực lực là căn bản. Chỉ có thực lực mới có thể giữ được tính mạng, mới có thể không giống như Thanh Minh bị người bắt làm nô lệ, mới có thể đi tìm Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu. Mới có thể đi... gặp mặt cô nương kia một lần, xác định xem nàng có phải là Hồng Đậu nữ tử mình yêu nhất hay không!

Cho nên sau khi hắn thoát khỏi hải vực đó, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía tây, chuẩn bị tìm một nơi luyện hóa huyền thạch. Cũng may có Thanh Minh không ngừng tu luyện huyền khí, không ngừng truyền huyền khí vào, chiến xa mới có được nguồn năng lượng không ngừng truyền tới, Tiêu Lãng có thể không cần ngồi thiền nữa. Tiêu Lãng điều khiển chiến xa chạy với tốc độ nhanh nhất, vừa tra xét tình hình xung quanh.

Sau năm ngày, Tiêu Lãng tìm được một hoang đảo vô cùng nhỏ.

Trên đảo chỉ lớn bằng sân đá bóng, không có huyền thú, không có võ giả chỉ có một ít cỏ dại.

Tiêu Lãng lập tức xác định bế quan ở đây, bắt đầu luyện hóa huyền thạch. Huyền thạch đặt ở trong Tu Di Giới vô dụng, tăng cường thực lực của bản thân mới là vương đạo. Giờ phút này Tiêu Lãng thật ra đã biết, vì sao trong Tu Di Giới của đám người thành chủ Thần Hồn Thành không có huyền thạch!

Không lên bờ, Tiêu Lãng dùng Thảo Đằng tạo thành một cái động ở phía dưới hải đảo. Hắn lại dùng Thảo Đằng đào mấy địa đạo nối liền với đám cỏ trên mặt đất tạo lỗ thông gió thông khí.

Sau khi bảo Tiểu Bạch cảnh giới, Tiêu Lãng bắt đầu chuẩn bị luyện hóa huyền thạch. Thanh Minh cũng tu luyện huyền khí và luyện hóa huyễn thạch. Huyền thạch có bốn viên. Tiêu Lãng không đưa cho Thanh Minh một viên nào. Không phải là hắn không nỡ bỏ, mà vì Thanh Minh tu luyện chính là huyền khí.

Thanh Minh tu luyện có bình cảnh. Cho dù luyện hóa huyền thạch cũng rất có thể không đột phá được Chư Vương cảnh.

Trái lại hắn luyện chiến kỹ Thiên Ma không có bất kỳ bình cảnh nào, chỉ có tâm ma. Tiêu Lãng tin chắc sau khi mình luyện hóa mấy viên huyền thạch này, chiến kỹ Thiên Ma của hắn nhiều nhất chỉ là nhị trọng đỉnh phong, hẳn sẽ không phát động tâm ma lần thứ hai.

Tiêu Lãng ném cho Tiểu Bạch mấy viên huyễn thạch. Tiểu Bạch vui vẻ nuốt vào. Tiêu Lãng cũng không để ý xem nó có thể luyện hóa hy không. Tiêu Lãng để nó cảnh giới, lập tức lấy ra huyền thạch nhỏ nhất luyện hóa.

Tiêu Lãng ngồi thiền hấp thu một chút huyền khí, phóng ra ngoài bao quanh lấy huyền thạch. Viên huyền thạch to bằng hạt gạo lập tức bị hòa tan từng chút một, biến thành một năng lượng khổng lồ thuần khiết tiến vào trong thân thể Tiêu Lãng.

Vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, Tiêu Lãng bắt đầu thôi thúc từng chút năng lượng một, để thân thể hấp thu. Cảm nhận thân thể nhanh chóng trở nên cường đại, Tiêu Lãng hưng phấn run rẩy.

Đây chính là lực lượng của huyền thạch!

Cảm giác về loại lực lượng này thực sự khiến người ta sảng khoái, giống như nghi thức dội nước lên đầu, linh hồn cảm thấy thoải mái.

Viên huyền thạch thứ nhất rất nhanh đã luyện hóa xong, chỉ tốn một ngày một đêm.

Hiện tại, Tiêu Lãng đã có kinh nghiệm luyện hóa huyền thạch, nên chỉ có rất ít năng lượng tiết ra ngoài.

Tiêu Lãng tiếp tục lấy ra viên huyền thạch thứ hai. Viên huyền thạch này to gấp đôi huyền thạch Hoàng phẩm, hẳn là huyền thạch Huyền phẩm. Huyền khí tiếp tục bao quanh, khiến huyền thạch tan ở lòng bàn tay. Tiêu Lãng không ngừng không nghỉ tiếp tục luyện hóa.

Để luyện hóa xong viên huyền thạch thứ hai, Tiêu Lãng tốn hết bốn ngày bốn đêm. Cảm nhận lực lượng mạnh mẽ trong thân thể bắp thịt xương máu, Tiêu Lãng hận không thể có ngửa đầu hét dài một tiếng.

Hắn vẫn không ngừng cố gắng!

Tiêu Lãng lấy ra viên huyền thạch thứ ba. Đây cũng là huyền thạch Huyền phẩm. Tiêu Lãng không biết thực lực của mình đã đạt được mức độ thế nào. Nhưng giờ phút này hắn cũng không quan tâm tới. Trước tiên cứ luyện hóa xong rồi nói sau.

Thanh Minh vừa tu luyện huyền khí, vừa luyện hóa huyễn thạch. Rất nhanh huyền khí đã được tích lũy đầy. Nhưng đáng tiếc hắn không có cảm giác đột phá bình cảnh cực hạn. Hắn chỉ có thể nhàm chán ngồi ở một bên, nhìn Tiêu Lãng tu luyện.

Lại bốn ngày bốn đêm nữa, Tiêu Lãng rốt cuộc đã tu luyện xong. Trong giây lát, khi mắt hắn mở ra, Thanh Minh cảm giác khiếp đảm giống như bị một con hải thú cường đại nhìn mình.

Hắn kinh sợ nhìn Tiêu Lãng, có chút khẩn trương hỏi:

- Tiêu Lãng, bây giờ thực lực của ngươi đạt đến trình độ nào?

- Ta cũng không biết!

Tiêu Lãng nhếch miệng nở nụ cười. Sau khi liên tục luyện hóa ba viên huyền thạch, hắn cảm giác rõ ràng mình còn chưa đạt được chiến kỹ Thiên Ma nhị trọng đỉnh phong. Chỉ có điều hắn cảm giác lực lượng bên trong thân thể nội gấp hai lần so với trước kia. Hắn vui vẻ đứng dậy nói:

- Đi, đi ra ngoài thử một chút không phải sẽ biết được đại khái rồi sao!

Thanh Minh và Tiểu Bạch lập tức đuổi theo. Tiêu Lãng đi ra khỏi địa đạo, dựa vào lực lượng thân thể nhanh chóng phóng ra ngoài. Vừa ra ngoài mặt biển Tiêu Lãng vận dụng chiến kỹ Thiên Ma, lập tức cảm giác toàn thân đều tràn đầy lực lượng cường đại đến mức muốn nổ tung. Hắn quay về mặt biển phía trước đánh một quyền.

Ầm!

Trong lòng biển giống như có một quả ngư lôi nổ tung. Mặt biển cuộn trào hình thành một vòng xoáy vọt tới phía trước. Nước biển từ bốn phương tám hướng đều bị khuấy động, từng đợt song không ngừng lan rộng ra bốn phương tám hướng. Trong nháy mắt, những đợt song đã lan rộng ra bên ngoài tới mấy chục ngàn mét vẫn chưa biến mất.

- A...

Thanh Minh vừa lao ra, nhìn thấy cảnh tượng chấn động như vậy, con ngươi thoáng co lại.

Một giây sau, thân thể hắn lại run rẩy. Bởi vì Tiêu Lãng quay về hải đảo phía sau giẫm một cái, thân thể vọt tới phía trước. Tốc độ lại nhanh đến mức khiến hắn chỉ nhìn thấy một tàn ảnh. Chớp mắt một cái hắn đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Lãng nữa, chỉ có thể nhìn thấy từng sóng gợn dập dờn lan ra bốn phương tám hướng...

- Tốc độ này thậm chí còn nhanh hơn cả sư phụ. Hẳn là đã tiếp cận với võ giả Chư Vương cảnh nhất trọng! Huyền thạch này quả nhiên là chí bảo tu luyện...

Trong mắt Thanh Minh đầy vẻ thổn thức, trong lòng lại có chút khát vọng. Nếu như mình có thể có được nhiều huyền thạch, chẳng phải cũng có thể nhanh chóng đột phá sao? Nếu như đạt được Chư Vương cảnh, hoặc là đạt được Nhân Hoàng cảnh, quay trở về đại lục Thần Hồn, Ẩn đế có thể kinh ngạc tới mức rơi con mắt hay không?

Vèo!

Tiêu Lãng rất nhanh đã trở lại. Trên mặt hắn đầy vẻ hưng phấn. Hắn đại khái cảm ứng được, giờ phút này thực lực của hắn đã đạt đếncấp Chiến Thánh trung giai. Vậy đó chính là Chúng Sinh cửu trọng.

Chiến Thánh!

Bây giờ hắn nắm chắc mình dễ dàng diệt Vũ Phi Tiên. Chỉ có điều giờ phút này không phải là đang ở đại lục Thần Hồn. Với chút thực lực như vậy ở biển Thần Hồn Thiên Châu hiển nhiên vẫn còn thiếu rất nhiều.

Nhưng hắn còn có một viên huyền thạch, một viên huyền thạch to bằng quả trứng ngỗng, huyền thạch Thiên phẩm!

Trong mắt Tiêu Lãng bắn ra tinh quang. Giờ phút này hắn không cảm giác chiến kỹ Thiên Ma đạt được nhị trọng đỉnh phong, hắn cũng không biết luyện hóa viên huyền thạch to bằng quả trứng ngỗng này có thể đạt được nhị trọng đỉnh phong hay không, nhưng hắn tin tưởng sau khi luyện hóa thực lực của hắn tuyệt đối có thể cường đại hơn gấp mấy lần. Nếu gặp phải võ giả Chư Vương cảnh, hắn tuyệt đối có sức liều mạng!

- Đi, đi vào!

Tiêu Lãng cười hì hì, thân thể bắn vào trong hải đảo. Hắn có phần nôn nóng, không thể chờ đợi được nữa muốn lập tức luyện hóa viên huyền thạch Thiên phẩm này.