Yêu Giả Vi Vương

Chương 355: Đế hậu Phi Vũ




Thảo Đằng lóe lên. Tiêu Lãng đỡ Thiên Tầm vào trong nhà, sau đó ánh sáng màu xanh lục của Thảo Đằng lóe lên, giúp hắn trị liệu tốt thương thế. Bản thân Tiêu Lãng lúc này mới bắt đầu suy nghĩ.

Hắn vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, thân thể nhanh chóng di chuyển ở trong sân, không ngừng vung nắm đấm vào trong không trung, cảm nhận sự thay đổi bên trong thân thể. Rất nhanh hắn đã cảm giác được. Trong nháy mắt, ánh mắt hắn liền sáng lên.

Hắn cảm giác được thời điểm vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, mỗi tế bào trong thân thể sẽ có một năng lượng không biết tên năng lượng nảy lên. Chính những năng lượng kia đã khiến thân thể hắn trở nên cường đại, tốc độ trở nên nhanh như chớp giật. Mỗi lần hắn đấm ra, năng lượng bên trong thân thể kia sẽ từ toàn thân tràn ra ngoài nắm đấm, tạo thành lực sát thương cường đại.

- A!

Hắn lại đánh ra một quyền. Lần này không quá nhanh. Hắn cũng rót toàn bộ tinh thần vào trong thân thể, bắt đầu cảm nhận sự thay đổi trong thân thể. Quả nhiên từng cỗ năng lượng đột nhiên từ trong các tế bào toàn thân phóng ra, giống như điện lưu nhanh chóng tập trung về phía nắm đấm, hắn mơ hồ có thể cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ kia, giống như thủy triều vọt về phía nắm đấm.

- Chiến kỹ Thiên Ma này quả nhiên cường đại. Phía trên tâm pháp Thiên Ma nói quả nhiên không sai. Già Khôn cũng không lừa gạt ta. Ta mới tu luyện bao lâu? Ta lại không có huyền khí. Dựa vào lực lượng thân thể vẫn có thể đạt được uy lực như thế sao?

Tiêu Lãng cực kỳ thoả mãn gật đầu. Cảm giác có lực lượng mạnh mẽ này thật tốt. Tuy rằng không xác định lúc nào sẽ chết, nhưng nếu như cho hắn lực lượng như lời Già Khôn nói tới, cho dù trong thời gian chốc lát, cũng đáng cho cuộc đời này.

- Thiên Tầm, khôi phục tốt chưa? Trở lại kiểm tra tất cả thực lực của ta!

Tiêu Lãng quay đầu nhìn về phía Thiên Tầm vẫn đang lo lắng ngồi dưới đất quát lớn. Thiên Tầm lập tức đứng lên, vò đầu vò tóc, mặt như muốn khóc nói:

- Thử lại sao? Rất đau!

- Đồ đầu heo. Đây là kiểm tra thực lực, không phải là đối chiến đâu!

Tiêu Lãng nhếch miệng cười mắng một tiếng, khiến Thiên Tầm vận chuyển huyền khí, sau đó hai người mỗi người vận chuyển mấy thành thực lực, lẫn nhau đấu.

Thực lực rất nhanh sẽ được kiểm tra. Kết cục lại làm cho Thiên Tầm thực sự không nói được gì. Điều đó cũng làm cho Tiêu Lãng chấn động. Bởi vì hắn toàn lực công kích, lại ung dung đập Thiên Tầm đã sử dụng toàn lực công kích, bay ra ngoài, còn đập gẫy cánh tay của hắn...

- Quái vật. Quái vật. Chỉ với lực lượng thân thể lại vượt qua Chiến Tôn trung giai. Đây tuyệt đối là lực lượng Chiến Tôn cấp cao. Tuyệt đối có long lực!

Vẻ mặt Thiên Tầm đầy đau khổ. Tuy rằng cánh tay rất nhanh sẽ được trị liệu tốt, nhưng cảm giác đau đớn khi xương bị bẻ gẫy lúc nãy vẫn còn. Hắn nhìn thấy hai mắt Tiêu Lãng phát sáng. Cho dù hắn còn muốn tiếp tục, nhưng vẫn vội vàng xua tay, mặt mày ủ rũ nói:

- Công tử đừng đùa chứ? Lại chơi xấu rồi!

- Nhìn ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy!

Tiêu Lãng thấy buồn cười, ưỡn ngực, cười khà khà nói:

- Đến đây. Đến đây. Lần này không phải ta đập ngươi, mà là để ngươi đập ta. Xem thân thể ta phòng ngự như thế nào?

- Đập công tử sao? Công tử xác định chứ?

Thiên Tầm mở hai mắt trừng trừng. Tiêu Lãng cũng không có chiến giáp huyền khí. Hắn muốn tự mình chịu tội sao?

Tiêu Lãng dửng dưng như không nói:

- Đến đây đi. Đập cho ta bị thương, coi như ngươi có bản lĩnh!

Thiên Tầm nghi ngờ nhìn một hồi, cuối cùng vận dụng ba thành huyền khí, ném về phía ngực Tiêu Lãng. Trong khoảng khắc Tiêu Lãng cũng vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, khiến cơ bắp ở ngực trở thành cứng như Huyền Thiết.

Ầm! 

Thiên Tầm đã là cảnh giới Chiến Tôn trung giai, có lực lượng lớn tới mức nào? Cho dù chỉ là ba tầng huyền khí, vẫn đánh bay Tiêu Lãng ra ngoài mấy mét.

Tiêu Lãng vỗ bụi trên y phục, trên mặt hoàn toàn không để ý nói:

- Tiếp tục, tăng thêm lực lượng!

- Quái vật!

Hai mắt Thiên Tầm mở trừng trừng. Lần này hắn vận chuyển sáu thành huyền khí. Hắn ầm ầm đập về phía Tiêu Lãng.

Ầm.

Một tiếng động vang lên. Tiêu Lãng đập vào vách tường thủng một lỗ. Kết quả chỉ chốc lát, Tiêu Lãng lại vỗ mông đi trở về. Thân thể hắn ngoại trừ có chút chật vật ra, hoàn toàn không có chuyện gì.

- Dùng toàn lực ra tay đi!

Tiêu Lãng cười hì hì, nhìn về phía Thiên Tầm ngoắc ngón tay.

Ầm!

Lần này Tiêu Lãng bay ra ngoài xa hơn, đến vách tường sát với gian nhà của Mộc Tiểu Yêu trước đây. Vách tường liền sụp đổ. Thân thể Tiêu Lãng lập tức bị gạch đá chôn sống. Điều này dọa Thiên Tầm hoảng sợ. Chỉ có điều nghĩ đến chuyện Tiêu Lãng có Thảo Đằng trị liệu, thật ra hắn cũng bớt lo lắng hơn.

- Ha ha!

Những tiếng cười dài từ trong đống gạch đá truyền đến. Thân thể Tiêu Lãng đột nhiên từ trong đống gạch đá đứng lên, sải bước đi ra. Trên mặt hắn vô cùng vui mừng. Ngoại trừ y phục có chút rối loạn rách rưới ra, cả người hoàn toàn không có tổn thương nào khác. Thiên Tầm cũng không thấy Tiêu Lãng vận dụng Thảo Đằng.

Nói cách khác... Tiêu Lãng dùng thân thể của chống lại một đòn toàn lực của hắn một Chiến Tôn trung giai, lại hoàn toàn không có chuyện gì! Cho dù là chiến giáp huyền khí của Chiến Tôn sơ giai, bị hắn đánh một đòn toàn lực cũng sẽ bị nghiền nát, tiếp theo sẽ trực tiếp đập nát thân thể của kẻ địch chứ?

- Vị tiểu chủ nhân này quả nhiên là quái vật! Thần hồn biến thái, thiên tư biến thái, bản năng chiến đấu biến thái, tài hoa biến thái. Hiện tại ngay cả thân thể cũng trở nên biến thái!

Thiên Tầm nói thầm vài tiếng, lặng lẽ xoay người đi ra ngoài tìm người thu xếp sửa lại căn phòng. Tiêu Lãng lại nhẹ nhàng nhảy một cái lên nóc nhà, thích ý nhìn biển Thần Hồn. Hắn nheo mắt, cảm giác gió biển thổi tới, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Chiến kỹ Thiên Ma không khiến hắn thất vọng. Chỉ một tháng dốc sức tu luyện, tốc độ, lực lượng, năng lực phản ứng, phòng ngự của hắn đều đạt được Chiến Tôn đỉnh phong. Tuy rằng trước đây hắn dựa vào mức độ huyền khí, cũng có thể đạt được trình độ Chiến Tướng. Nhưng đây chỉ là thời gian một tháng. Nếu như tiếp tục tu luyện, đột phá tầng thứ nhất, thực lực của mình có thể mạnh tới mức nào?

Chỉ có điều nghĩ đến chuyện sắp đột phá tầng thứ nhất, nhất định phải vượt qua tâm ma lần đầu tiên, Tiêu Lãng cũng có chút lo sợ. Hiện tại hắn còn chưa biết tâm ma là thế nào. Trong lịch sử đại lục Thần Hồn. không ai vượt quá hai lần. Chắc hẳn cực kỳ đáng sợ.

- Ừm... Cần gì quan tâm tới điều đó. Xe tới trước núi tất có đường. Người chết chim hướng lên trời. Trước tiên cứ tu luyện đã, rồi nói sau!

Tiêu Lãng duỗi cái lưng mệt mỏi, xoay người nhảy xuống, trở về phòng tiếp tục tu luyện.

Tháng ngày trôi qua vô cùng phong phú. Tiêu Lãng cả ngày một mình ở trong nhà chuyên tâm tu luyện, cũng thường xuyên thử nghiệm thành quả tu luyện. Thiên Tầm tiếp tục không ngừng đại diện Tiêu Lãng đi khắp nơi dự tiệc, chơi đến quên cả trời đất.

Thời điểm mỗi lần Tiêu Lãng và Thiên Tầm thí luyện thành quả tu luyện đều gây ra tiếng động cực kỳ lớn. Mấy ngày hôm trước, thậm chí một quyền của Tiêu Lãng đánh đánh sập một gian phòng.

Chuuyện Tiêu Lãng đang tu luyện cũng không thể gạt được người có tâm.

Vô số cường giả nhân vật lớn bắt đầu liên tục kinh ngạc. Bởi vì theo lời đồn đại, Tiêu Lãng có lẽ đã biến thành phế nhân. Nhưng trái lại, thực lực của hắn trong thời gian ngắn ngủi như thế lại được tăng cường không ít? Thêm vào chuyện Già Khôn thỉnh thoảng lại tới chỗ của Tiêu Lãng ngồi một chút, thái độ của vô số gia tộc đối với Tiêu Lãng càng thân thiết hơn.

Sau khi Tiêu Lãng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma được hai tháng, một tin tức chấn động Thần Hồn Thành, cũng khiến Tiêu Lãng đang chìm đắm trong tu luyện phải rời ra.

Đế hậu và Đại văn hào Tống đại gia của Vũ Vương Triều cực kỳ thưởng thức tài hoa của Tiêu Lãng, cố ý từ Thiên Vũ Thành bãi giá đến Thần Hồn Thành, mời Tiêu Lãng dự tiệc.

Địa vị của Tống đại gia trong Vũ Vương Triều tuyệt đối là ngang cấp bậc với Tiêu Bất Tử, hơn nữa còn là duy nhất. Còn Đế hậu Phi Vũ của Vũ Vương Triều càng ghê gớm hơn. Vị này trước đây lại chính là Cầm Tiên Phi Vũ tiên tử của Hải Thiên Các.

Năm năm trước, hoàng đế Vũ Vương Triều gặp mặt nàng một lần liền yêu thương, dẫn về Thiên Vũ Thành. Chỉ trong thời gian một năm, nàng trực tiếp từ một phi tử trở thành Đế hậu. Điều này cũng chưa tính. Tính cách của hoàng đếu Vũ Vương Triều có chút mềm yếu, hơn nữa không thích quản lý triều chính, trầm mê tửu sắc. Vị kỳ nữ này lại bắt đầu lặng lẽ nắm giữ triều chính. Chỉ trong thời gian bốn năm, Vũ Vương Triều lớn như vậy giờ phút này quân chính quyền to gần như đều do người nữ tử này nắm trong tay. Nói cách khác... Nữ tử tên là Phi Vũ này giờ phút này là hoàng đế thực sự của Vũ Vương Triều.

Mà bây giờ, đại văn hào được toàn đại lục công nhận, cùng với ông vua không ngai của Vũ Vương Triều đồng thời đến mời Tiêu Lãng dự tiệc. Có thể tưởng tượng việc này đối với Thần Hồn Thành có thể gây ra chấn động lớn tới mức nào.