Biểu tình của Tư Đồ Anh Hùng rất khó xem, khó coi hơn cả khi Tiêu Lãng giết chết hai người Tư Đồ Chiến Hỏa, Tư Đồ Chiến Phong. Tư Đồ Anh Hùng không tức giận vì Bát gia tỏ vẻ muốn bảo vệ Tiêu Lãng, gã tức vì Bát gia từ dưới núi đi lên mà không thèm nhìn gã cái nào.
Tư Đồ Anh Hùng cảm giác khuất nhục bị người coi thường.
Tuy ca ca Tư Đồ Kiêu Hùng của Tư Đồ Anh Hùng từng nói đừng chọc vào Bát gia, nhưng gã không cho rằng Tư Đồ gia sợ mãnh long qua sông này!
Tư Đồ Anh Hùng cố nén lửa giận, lạnh lùng hỏi:
- Bát gia, ngươi có ý gì?
Trong con ngươi chớp lóe ánh sáng tỏ rõ tức giận cảnh cáo không phải ai cũng tùy tiện giẫm đạp Tư Đồ gia được.
Bát gia đứng cách Tư Đồ Anh Hùng mấy chục thước, liếc gã, nâng lên vò rượu, ngửa đầu uống một hớp.
Bát gia lạnh nhạt nói:
- Không có ý gì, Tiêu Lãng là người của ta nên đương nhiên ta phải che chở cho hắn. Các ngươi... Có thể đi rồi.
Ồn ào!
Vang tiếng xôn xao, nhiều người kinh ngạc nhìn nam nhân mặc áo khoác tím này. Lời đồn quả nhiên không sai, Bát gia của Yên Vũ sơn trang là đệ nhất cuồng sĩ Dược Vương thành, ngươi nhìn xem khí thế này, giọng điệu này.
Hôm nay Tiêu Lãng phế đi Tư Đồ Chiến Thiên, trước mặt nhiều người giết hai người Tư Đồ Chiến Hỏa, Tư Đồ Chiến Phong. Nhã phu nhân Liễu Nhã đưa ra bảng giá như vậy mà Tư Đồ Anh Hùng không chịu nhường một bước, Bát gia nhẹ nhàng một câu đã muốn chấm dứt vụ việc sao?
Từ khi nào Tư Đồ gia biến thành trái hồng mặc cho người bóp?
Rất nhiều võ giả lặng lẽ thụt lùi, trong mắt rực cháy. Có thể nhìn Yên Vũ sơn trang và Tư Đồ gia sống mái với nhau, hôm nay xem đã mắt rồi!
Dĩ nhiên Tư Đồ gia không phải trái hồng, hôm nay võ giả có mặt đều là đẳng cấp cỡ hai người Tư Đồ Chiến Hỏa, Tư Đồ Chiến Phong. Có mười mấy người Chiến Suất cảnh ngũ giai, sáu đỉnh Chiến Suất cảnh. Tư Đồ Anh Hùng là Chiến Tôn cảnh sơ giai lục giai.
Sức chiến đấu cường đại như vậy đủ để dễ dàng san bằng bất cứ tiểu gia tộc nào trong Dược Vương thành. Gia chủ của Tư Đồ gia, Tư Đồ Kiêu Hùng là đệ nhất cường giả Dược Vương thành, tính tình Tư Đồ gia không dễ chịu gì, nhìn sự việc hôm nay thì thấy Tư Đồ gia chú trọng mặt mũi gia tộc nặng cỡ nào.
Thế nên Bát gia vừa dứt lời, đám võ giả Tư Đồ gia nổi giận, từng đôi mắt rực lửa nhìn chằm chằm vào gã. Chỉ chờ Tư Đồ Anh Hùng ra lệnh một tiếng là đám võ giả Tư Đồ gia sẽ ùa lên xé xác Bát gia ra.
Tư Đồ Anh Hùng cũng máu nóng dồn lên não rồi, nhưng khiếp sợ uy danh của Bát gia, không xúc động nhào lên.
Tư Đồ Anh Hùng hít sâu, trầm giọng nói:
- Bát gia, ta luôn kính trọng nhân phẩm của ngươi. Chuyện hôm nay không liên quan đến ngươi, cho Tư Đồ gia ta mặt mũi đi, sau này còn nhìn nhau.
Bát gia ngửa đầu cười to:
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếng cười vang vọng Đoạn Đầu lĩnh, khí thế như vậy mới thật sự là khí thôn vạn lý như hổ. Bát gia buồn cười nhìn mặt đám võ giả Tư Đồ gia từ trái qua phải, nhìn tới nhìn lui mấy lần mới cực kỳ bá đạo nói:
- Bát gia ta không cần các ngươi kính trọng, còn nhìn mặt nhau? Vậy thì không cần qua lại! Cuối cùng hỏi một câu, các ngươi có cút hay không? Truyện được copy tại Truyện FULL
Bát gia rống ra ba chữ cuối cùng, người phát ra khí thế cường đại. Nam nhân cao lớn thích mặc áo khoác chợt biến khủng bố, làm Nhã phu nhân Liễu Nhã đứng gần đó thấy nghẹt thở.
Bà già tóc bạc mang theo Nhã phu nhân Liễu Nhã âm thầm thụt lùi, vẻ mặt phức tạp. Một mặt bà già tóc bạc hy vọng Tư Đồ gia mạnh hơn Liễu gia mấy lần chịu thiệt, mặt khác nói sao thì Liễu gia, Tư Đồ gia là btorng ba đại gia tộc Dược Vương thành, đồng khí liên chi. Địa đầu xà không đè được rồng qua sông, bọn họ cùng mất mặt.
Nhã phu nhân Liễu Nhã không quan tâm nhiều như vậy, khuôn mặt trắng xanh lộ ra vui mừng, đôi mắt như thu thủy nhìn chằm chằm Tiêu Lãng. Nhã phu nhân Liễu Nhã nhìn thiếu niên kiên cường không chịu ngã xuống, vẻ mặt đau lòng.
Tư Đồ Anh Hùng quát to:
- Tư Đồ Chiến Phỉ, giết chết Tiêu Lãng đi, số người còn lại kết trận ngăn địch, ta muốn nhìn xem Bát gia ngươi có uy mãnh như tin đồn không!
Tư Đồ Anh Hùng đã đưa ra đáp án.
Hơn ba mươi võ giả nhanh như chớp hành động, Huyền khí vòng quanh thân thể đứng sau lưng Tư Đồ Anh Hùng hình thành chiến trận hình tam giác kỳ lạ. Ai nấy lấp lánh ánh sáng Huyền khí, mắt chớp lóe tia sáng chuẩn bị chống lại một trong năm cường giả truyền thuyết trong Dược Vương thành.
- Huyền khí hóa giáp!
Người Tư Đồ Anh Hùng run lên, Huyền khí màu xanh nhạt bay ra khỏi thân thể, như là thủy ngân xanh thành tầng chiến giáp kỳ lạ trên làn da, bao bọc đầu gã lại, chỉ chừa đôi mắt tràn đầy chiến ý.
Chiến Suất cảnh ngũ giai có thể phóng Huyền khí ra ngoài, cách không giết người. Chiến Tôn cảnh lục giai càng mạnh hơn, có thể huyền hoá khí giáp. Huyền khí không hao hết, chiến giáp không vỡ thì gần như bất tử.
- Tiêu Lãng, chịu chết đi!
Một bóng người nhảy len cao khỏi đám đông, bàn tay to bao bọc Huyền khí màu lửa đỏ, khí thế như hổ, mắt như điện nặng nề vỗ xuống đầu Tiêu Lãng đứng đằng sau.
Tư Đồ Chiến Phỉ, Chiến Suất cảnh trung giai.
Chiến Suất cảnh trung giai giết một Chiến Tướng cảnh dễ như nghiền một con kiến, càng đừng nói đến con kiến đã bị thương nặng.
Đằng trước có Tư Đồ Anh Hùng Chiến Tôn cảnh mang theo mấy chục người chặn đường, sau có Tư Đồ Chiến Phỉ độc ác ra tay. Bát gia có thể bảo vệ Tiêu Lãng được không?
Bát gia dùng hành động nói cho mọi người biết.
Bát gia vung tay lên, ném vò rượu cho Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng đứng cạnh mình. Áo khoác không gió tự bay trong trời đêm, thân thể Bát gia tựa sư tử xông tới trước, tốc độ cực nhanh, khí lãng mạnh mẽ nghe rợn người. Bát gia lao nhanh đi kéo theo gió rít thổi y phục đám người trên Đoạn Đầu lĩnh đứng xem bay phần phật.
Vang tiếng quát chấn trời:
- Thần hồn phụ thể! Cuồng Sư Nộ Hống!
Sau lưng Bát gia lấp lánh ánh sáng đen ngưng kết thành ảo ảnh huyền sư cao hơn mười thước. Huyền sư há to mồm ngửa đầu gầm rống đinh tai nhức óc.
Một tiếng rống to, thiên địa kinh, phong vân biến!