Yêu Giả Vi Vương

Chương 1171: Cải tạo thân thể




- Hỗn độn chi khí này quả nhiên giúp tu luyện nhanh, năng lượng sắp hóa tinh hải. Huyệt đạo của ta đủ cường đại, chắc sẽ không ra vấn đề gì. Chờ khi năng lượng hóa tinh hải, khoảng ba, năm năm sau có thể tu luyện năng lượng đạt đến đỉnh Thiên Tôn.

Trong Hỗn Độn Hải Dương, Tiêu Lãng rất vừa lòng tốc độ tu luyện của mình. Đây còn là do hơn một năm trước Tiêu Lãng không biết cách luyện hóa hỗn độn chi khí, khiến một phần năng lượng xói mòn. Một, hai tháng gần đây Tiêu Lãng không dám tu luyện quá nhanh, sợ làm huyệt đạo nổ tung.

- Lại cảm ngộ một, hai cái trận pháp Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ, chờ sau khi năng lượng hóa tinh hải thì thực lực của ta sẽ mạnh lên mấy phần.

Tiêu Lãng thầm nghĩ sau đó ngẩn ra. Không đúng! Bây giờ thực lực của Tiêu Lãng dựa vào lôi điện trong người có thể giết hậu kỳ Thiên Tôn, năng lượng công kích dù có mạnh gấp mấy lần cũng không sánh bằng lôi điện công kích.

- Ừm! Cũng đến lúc rồi, có thể trùng kích!

Năng lượng rốt cuộc đạt đến đỉnh, Tiêu Lãng không nghĩ nhiều, tập trung trùng kích năng lượng tinh hải. Tiêu Lãng lấy ra từng đoàn hỗn độn chi khí nho nhỏ đã bị cắt sẵn, chậm rãi luyện hóa khiến năng lượng Tử Phủ tiếp tục biến to ra.

Vù vù vù vù vù!

Năng lượng Tử Phủ đã hoàn toàn khuếch trương huyệt đạo lớn ra. Năng lượng tiếp tục rót vào, huyệt đạo càng lúc càng. Năng lượng Tử Phủ cũng bắt đầu bành trướng. Cái loại đau đớn khó tả đánh vào thần kinh Tiêu Lãng, nhưng khi Lôi chi bản nguyên ngưng tụ thân thể Tiêu Lãng thì linh hồn của hắn biến cực mạnh, mới đầu chút đau đớn này không là gì.

Vù vù vù vù vù!

Vù vù vù vù vù!

Năng lượng Tử Phủ tiếp tục bành trướng, tiếp đó nhanh chóng rút lại rồi trướng ra. Huyệt đạo toàn thân Tiêu Lãng theo năng lượng Tử Phủ co vô phình ra cũng co vô phình ra, trông hắn như con ếch.

Tí tách tí tách!

Bành trướng càng lúc càng dữ dội, trán Tiêu Lãng chảy mồ hôi như mưa, người hắn ướt đẫm mồ hôi, người run run. Tiêu Lãng cố nén đau đớn này, giữ vững bản tâm, khiến mình không nhúc nhích nhiều, không phát cuồng, nếu không thì thân thể sẽ tự bạo.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Lãng sắp bành trướng đến cực hạn, mắt khép kín, toàn thân nổi gân xanh, bộ dạng như lệ quỷ. Nhưng Tiêu Lãng vẫn khoanh chân ngồi, trừ bản năng run rẩy thì không có động tĩnh gì. Nghị lực, định lực cường đại thế này nếu có ai trông thấy chắc sẽ kinh ngạc.

Mấy vòng trùng kích cuối cùng, huyệt đạo có dấu hiệu vỡ ra. Tiêu Lãng mở to mắt, mặt vặn vẹo.

Tiêu Lãng rống to:

- Đến đây, đến đây!

Vù vù vù vù vù!

Tử Phủ đã bành trướng cỡ gấp đôi, huyệt đạo trướng đến nứt ra. Nếu huyệt đạo hoàn toàn vỡ thì năng lượng khổng lồ đó sẽ đập nát Tiêu Lãng. Lôi chi bản nguyên có thể giúp Tiêu Lãng ngưng tụ thân thể một lần nhưng ai biết có lần thứ hai không?

- A a a!

Tiêu Lãng ngửa đầu gầm rống phát tiết đau đớn làm hắn phát cuồng, nhưng thân thể không nhúc nhích. Tiêu Lãng có cảm giác không may, dường như lần này hắn... Không qua khỏi.

Vù vù vù vù vù!

Hai, ba lần trùng kích cuối cùng, quả nhiên...

Tất cả huyệt đạo của Tiêu Lãng nổ tung. Thời gian Tiêu Lãng tu luyện quá ngắn, cộng với huyệt đạo kém xa đan điền, chống đến tận bây giờ đã là kỳ tích. Trong khoảnh khắc huyệt đạo vỡ, mắt Tiêu Lãng lộ cuồng bạo.

Tiêu Lãng kinh kêu:

- Chỉ kém một chút, chỉ có một chút! Ta không cam tâm!

- Nguy rồi!

Cùng lúc đó, trong đường hầm vang tiếng kêu lên, một bóng người chợt lóe xuất hiện bên cạnh Tiêu Lãng. Người bình thường không thể vào đây nhưng hiển nhiên người đến không phải là người bình thường. Thần thức của người đó tỏa định không gian, na di một cái là tới ngay.

Vù vù vù vù vù!

Toàn bộ huyệt đạo của Tiêu Lãng vỡ, người dẫm múa, ý thức mơ hồ. Trong mông lung, Tiêu Lãng thấy một bóng người, thấy một cái bình màu đen nho nhỏ xuất hiện, thân thể của hắn bị hút vào cái bình kia.

- May quá, may quá.

Tiêu Dao Vương dò xét cái bình, vừa lòng gật gù. May mắn Tiêu Dao Vương đến kịp lúc, nếu không thì trong khoảnh khắc kia người Tiêu Lãng nổ tung, Lôi chi bản nguyên suýt biến mất trong thiên địa.

Giờ phút này, tuy thân thể Tiêu Lãng không ngừng vỡ ra nhưng hắn bị bỏ vào Khốn Linh Bình, Tiêu Dao Vương không sợ Lôi chi bản nguyên biến mất.

Tiêu Dao Vương cười dài, na di biến mất trong Hỗn Độn Hải Dương, trở lại Tiêu Dao sơn, dùng thần thức dò xét.

Tiêu Dao Vương thăm dò xong kinh ngạc, vẻ mặt cảm thán rằng:

- Lôi chi bản nguyên đúng là thứ tốt. Người Tiêu Lãng đang vỡ ra, nó hỗ trợ cô đọng lại, vậy là có được Lôi chi bản nguyên chẳng khác nào có thân bất tử. Nếu ta lấy được Lôi chi bản nguyên thì tiện nhân Bách Hoa có thể trấn áp ta sao?

Tiêu Dao Vương gật gù, bắt đầu cẩn thận quan sát thân thể Tiêu Lãng, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển xem có cách nào rút Lôi chi bản nguyên ra khỏi người hắn.

Khốn Linh Bình không lớn nhưng bên trong có không gian khác, đó là một tiểu không gian đặc biệt.

Sau khi thân thể Tiêu Lãng bị hút vào, huyệt đạo liên tục nổ, hắn đã xỉu. Bởi vì huyệt đạo nổ, năng lượng trong Tử Phủ liên tục phóng ra khiến linh khí trong tiểu không gian đạt đến mức độ khủng bố.

Lôi điện trong người Tiêu Lãng tự động giúp hắn ngưng tụ thân thể. Tia điện vòng quanh toàn thân Tiêu Lãng. Hắn bềnh bồng giữa không trung, đầu óc mù mờ. Tuy nhiên, trong não Tiêu Lãng tự động hiện ra một bức tranh, Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ.

Càng quái dị là lôi điện trong người Tiêu Lãng từ từ cải tạo thân thể hắn theo xu hướng Mạch Lạc Đồ Đại Đạo Thụ. Người Tiêu Lãng nổ rồi lại được tu sửa, năng lượng Tử Phủ tiếp tục bành trướng, phát ra năng lượng.

Bùm!

Rốt cuộc năng lượng Tử Phủ hoàn toàn nổ tung.

Thân thể Tiêu Lãng thủng lỗ chỗ, các kinh mạch bị tạc nổ. May mắn ngoài người Tiêu Lãng có lôi điện hộ thể vòng quanh, liên tục giúp hắn rèn luyện thân thể, ngưng tụ ra thân thể mới.

- Ủa? Sao thân thể của tiểu tử này khác lạ? Tại sao Lôi chi bản nguyên giúp hắn cải tạo thân thể? Đây là tình huống gì?

Bê ngoài, Tiêu Dao Vương nhìn mờ mịt, quên nghĩ cách cướp Lôi chi bản nguyên, tò mfo thăm dò tình huống bên trong.

Lôi chi bản nguyên giúp Tiêu Lãng lại ngưng tụ thân thể, Tiêu Dao Vương không lạ về điều này. Lôi điện có năng lực hủy diệt và trọng sinh, hủy diệt thường đại biểu cho tân sinh. Vấn đề là... Tại sao nó chủ động cải tọa thân thể giúp Tiêu Lãng? Chẳng phải lại ngưng tụ thân thể mới cần dựa theo thân thể vốn có sao?

Mấy canh giờ qua đi, lôi điện hoàn toàn ẩn vào trong người Tiêu Lãng. Lúc này xảy ra tình huống càng làm Tiêu Dao Vương giật nảy mình.

Năng lượng còn dư trong người Tiêu Lãng bắt đầu tự động vận chuyển, tiếp đó chỉ mấy giây sau hút hết năng lượng trong Khốn Linh Bình vào người hắn. Trong huyệt đạo của Tiêu Lãng lại xuất hiện từng Tử Phủ rồi bắt đầu trùng kích năng lượng tinh hải tiếp.

Tiêu Dao Vương dò xét tới lui hơn chục lần, nghi hoặc nhỏ giọng nói:

- Sao tốc độ hấp thu năng lượng nhanh như vậy? Rốt cuộc thân thể hắn làm sao vậy? Tốc độ hấp thu năng lượng ngang với thân thể Chí Cao Thần của chúng ta, không có lý nào...