[Mùa xuân] Bác sĩ
Lão Lý kể xong câu chuyện thì mọi người lại càng thêm hưng phấn, trên mặt mỗi người đều hiện rõ mong muốn, đêm nay Phong ca chịu đủ.
"Vậy mọi người tham gia kiểu gì?" Lão Lý nói, "Tôi thấy tình cảm hai người này thật sự rất tốt, sao lại có thể có nhiều người như này?" Đây hẳn cũng là câu hỏi vương vấn mãi trong lòng lão Lý.
"Có lẽ là vì tôi rất tin tưởng tình cảm giữa hai người chúng tôi.
Mọi người ai cũng biết Phong ca là một người đàn ông cực kỳ thụ động, có đàn ông vừa ý anh sờ vào là cả người anh sẽ nhũn ra.
Nhưng tính anh hướng nội, sẽ không chủ động đi tìm người khác." Tôi ôm Phong ca đang đỏ bừng mặt vào lòng, nói.
"Mới đầu thì sức tôi cũng khá lớn, lúc nào cũng muốn làm.
Cho dù là một đêm làm mấy lần thì cũng đều không từ chối.
Thời gian trôi qua, tôi cũng từ từ hình dung ra khuôn mẫu, có thể từ trong mắt anh ấy thấy anh vẫn chưa được thỏa mãn.
Sau này tôi mua thêm chút đạo cụ, bản thân chơi xong thì sẽ dùng những thứ đó để chơi phía sau của anh ấy.
Nhưng mấy món đồ kia sao mà sướng bằng súng thật được? Ở mặt này thì tôi tương đối thoải mái.
Tôi cảm thấy rằng miễn là họ an toàn và mối quan hệ giữa hai người không thay đổi thì cũng chẳng sao cả.
Nhìn Phong ca thỏa mãn, tôi thật sự vui.
Kết quả lại khiến anh ăn càng ngày càng hăng ha ha."
"Bác sĩ Triệu, kể chúng tôi nghe qua chuyện cậu gia nhập hàng ngũ đi." Tôi gật đầu về phía Triệu Đầu.
Bác sĩ Triệu chính là vị bác sĩ đã khám cho Phong ca hơn đó.
Cậu ta ba mươi tuổi, ngoại hình nom như một thằng nhóc khỏe mạnh, kháu khỉnh, cực kỳ có tinh thần.
Cậu ta bắt đầu nói hùa với tôi, tỉ mỉ miêu tả lại chuyện ngày đó hai người chúng tôi tới chỗ cậu ta thăm khám.
Cậu ta nói tôi vô sỉ bỉ ổi dễ sợ, mà nói Phong ca thì lại như thể một thiên sứ vậy.
Tôi nhịn không được cười mắng vài câu, Phong ca cũng ngây ngô cười theo.
Cậu ta còn chưa đã ghiền, bỏ thêm một câu: "Hôm đó tôi đã nhìn ra được hai người này là lửa trời dẫn động lửa đất rồi."
Triệu Đầu là sinh viên của một trường đại học quân y nổi tiếng, tôi sẽ không nói là trường đại học quân y nào.
Bố mẹ cậu ta đều là người thành thị làm công ăn lương, trong chúng tôi, điều kiện gia đình được coi là khá.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Triệu Đầu không muốn phải đối mặt với hôn nhân quá sớm nên cậu ta đăng ký học tiếp chương trình sau đại học.
Khoảng thời gian này, Triệu Đầu yêu một đồng học là trai thẳng, là người bạn thân nhất khi cậu ta học đại học, sau lại cùng nhau học cử nhân.
Cảm giác yêu trai thẳng, có thể tưởng tượng được là loại cảm giác địa ngục như nào.
Huống chi hai người có là bạn thân, chẳng bao giờ giấu nhau cái gì, lúc nào cũng phải đối mặt với nhau, chẳng thể nào trốn tránh.
Triệu Đầu bắt đầu sa đọa, tinh thần trạng thái xuống dốc không phanh, cả ngày buồn bực không vui, cô đơn một mình.
Sau này cậu ta còn bắt đầu ra ngoài uống rượu mỗi đêm mà ban ngày thì ngủ vùi không học.
Thành tích học tập xuống dốc không phanh, trường phạt hay giáo sư khuyên nhủ cũng chẳng hiệu quả gì.
Khi đó, đối với Triệu Đầu, chẳng có gì có thể khiến cậu ta quan tâm được.
Suốt ngày cậu ta chỉ vật lộn với mâu thuẫn, tìm mọi cách để được gặp bạn mình, mà mỗi lần nhìn thấy người ta thì cậu ta lại lập tức bỏ trốn.
Sau này, đầu óc cậu ta bắt đầu có vấn đề, thậm chí còn xuất hiện ảo giác, trong đầu thường có chút suy nghĩ quái lạ.
Hơn nửa năm trước khi tốt nghiệp, Triệu Đầu đưa ra một quyết định khiến người ta kinh hãi: Bỏ học.
Từ bỏ việc nghiên cứu sau đại học của mình.
Cho đến ngày nay, Triệu Đầu vẫn không hối hận, cảm thấy quyết định của bản thân lúc đó đã cứu mạng chính mình.
Nếu không có sự tỉnh táo và dứt khoát lúc đó, có khi cậu ta đã đang sống trong bệnh viện tâm thần rồi.
"Con người ấy mà, cũng phải biết dứt đuôi ra để sinh tồn." Đây là lời Triệu Đầu nói với tôi và Phong khi đang trần truồng trên giường kể chuyện của chính mình sau một lần làm tình mãnh liệt nào đó.
Sau khi rời trường, Triệu Đầu một mình tới thành phố này, một thành phố hoàn toàn xa lạ với cậu ta.
Cậu ta lang thang không mục đích ngoài đầu đường, đói bụng thì ăn ở quán cơm, mệt thì trải áo trên ghế đá ven đường ngủ.
Cậu ta thường chạy tới ga tàu, tuy biết cậu bạn kia sẽ không tới thành phố này nhưng mỗi lần nhìn thấy chuyến tàu từ quê hương của bạn học đó ở lối ra, cậu ta đều sẽ ngây người ngồi ở cửa ra vào, nhìn từng hành khách một — đây đều là đồng hương của người đó đấy.
Triệu Đầu làm những việc tâm thần này ngày này qua ngày khác cho đến khi bị cảnh sát đưa về đồn.
Cảnh sát cảm thấy cậu ta bộ dạng khả nghi nhưng hỏi thế nào cũng lại không moi được thông tin gì.
Sau đó, một vị cảnh sát trung niên ổn trọng, thành thục, lại cao lớn đi tới.
Vị này là cảnh sát trưởng, y nhìn nhìn cậu ta, lại nhìn bản ghi chép, và yêu cầu viên cảnh sát thẩm vấn cậu ta đi làm việc khác.
"Cậu bạn, gặp chuyện buồn gì à?" Cảnh sát trưởng vừa quan tâm vừa chuẩn bị mì gói cho cậu ta: "Đàn ông con trai gặp chuyện gì lớn thì phải để ý sức khỏe mình, nếu không thì sao có thể đối mặt với khó khăn đây?"
Triệu Đầu không nói lời nào, ngây người nhìn y, cho đến khi giám đốc ngồi bên cạnh vỗ vai hắn, bưng một bát mì ăn liền, cậu ta oa một tiếng khóc rống lên.
Cảnh sát trưởng phải đặt bát mì gói xuống, nhẹ nhàng ôm lấy cậu ta, mãi khi cảnh phục đã ướt sũng nước mắt, cậu ta vẫn không dừng lại.
Bên ngoài mấy người cảnh sát trẻ tuổi nhìn Triệu Đầu như nhìn quái vật.
Tất cả đều bị giám đốc vẫy vẫy tay đuổi đi.
Triệu Đầu không có cách nào nói thật, chỉ nói bản thân tới tìm việc, còn lại không nói gì nữa.
Cảnh sát trưởng hỏi nghiệp vụ của cậu ta, giúp cậu ta hỏi địa điểm và thời gian cụ thể của các buổi tuyển dụng rồi đưa cho cậu ta một tờ giấy ghi rõ thông tin và tuyến xe buýt cùng với vài trăm nhân dân tệ, nói là cho cậu ta vay để trang trải chi phí sinh hoạt mấy hôm.
Triệu Đầu nhận lấy tờ giấy, nhưng không có nhận tiền.
Tiền quả thực không phải lý do cậu ta ăn ngủ đầu đường.
Vị cảnh sát trưởng này chính là lão Trương.
Chẳng qua, khi đó không ai trong số họ ngờ được sau này họ sẽ trở nên thân thiết với nhau vậy, thậm chí còn thường thường chung sống một huyệt.
Lúc rời khỏi đồn cảnh sát, Triệu Đầu ngẩng đầu nhìn trời.
Hiếm thấy hôm nay trời không âm u, trời xanh, mây trắng, ánh nắng rực rỡ hiện rõ.
Ô tô phì phò thở dốc, người người bôn tẩu trên đường, phố bên rực rỡ gấm hoa, bờ sông đỡ gió xuân.
Triệu Đầu giật mình, đây là một thế giới hoàn toàn không có bóng dáng người bạn kia của cậu ta, hóa ra nó muôn màu vạn trạng tới vậy.
Cậu ta lấy ra tờ giấy lão Trương đưa cho mình, đi thắng đến nơi thông báo tuyển dụng ngày đó.
Sự nghiệp của Triệu Đầu phát triển rất khá.
Một mình cậu ta thuê một căn chung cư, mãi vẫn không kết hôn.
Bố mẹ cậu ta cũng thúc giục vô số lần nhưng cậu ta vẫn luôn độc thân như vậy.
Tôi hỏi sao cậu ta có thể chịu được thì cậu ta nói: "Thân là đồng chí đã vô cùng áy náy với bố mẹ rồi, không thể lại đi tổn thương một cô gái vô tội khác nữa.
Vì niềm tin này mà tôi vẫn luôn ở một mình như thế." Cậu ta chỉ nghĩ đến chuyện cố gắng tích cóp tiền, chờ bố mẹ về hưu thì đưa họ đến thành phố rộng lớn này để có thể chăm sóc tuổi già cho hai vị.
Triệu Đầu cũng sẽ kiếm bạn giường nhưng trước này đều không có tình cảm — cho dù là có hợp khẩu vị của cậu ta.
Theo lời của cậu chàng thì tâm cậu đã sớm đốt thành tro rồi, sẽ chẳng bao giờ có thể nảy mầm nữa.
Lần đầu tiên kiểm tra sức khỏe cho chúng tôi, cậu ta đã phát hiện ra nhưng cũng không vạch trần.
Sau này, tôi và Phong ca đã yêu nhau thật lâu rồi nhưng bụng Khâu Phân lại vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Cô ấy bèn giục tôi đi kiểm tra đi (bản thân cô ấy cũng đã lợi dụng cơ hội kiểm tra sức khỏe ở đơn vị rồi nhưng không phát hiện ra vấn đề gì).
Tôi không bắt cô ấy đi cùng với tôi mà là cùng Phong ca đi tới chỗ Triệu Đầu lần nữa.
"Ha, cùng nhau tới cơ à?" Triệu Đầu vừa thấy hai người chúng tôi bèn nói như vậy.
Tôi da mặt dày, he he cuời, mà Phong ca thì xấu hổ núp sau tôi.
"Sao, không được à?"
"Được, sao mà không được.
Ai với ai mà chả thế." Bác sĩ Triệu không mặn không nhạt nói.
"Lần này hai người tới kiểm tra cái gì?"
"Vẫn là xem xem tại sao tôi mãi vẫn không có con?"
"Hai người các anh? Đẻ kiểu gì?" Trêu đùa một câu sau, Triệu Đầu vốn nhìn đứng đắn cũng nhịn không được mà cười, cười xong lại vội vàng điều chỉnh lại thần thái đoan chính của một bác sĩ.
"Không phải anh từng kiểm tra rồi à?"
"Lần trước...!Lần trước không lấy kết quả."
Triệu Đầu nghe tôi nói như vậy thì ngẩng đầu nhìn nhìn tôi, lại nhìn nhìn Phong ca, cười ha hả: "Lo bận việc khác à?"
"Ừ." Tôi trơ trẽn trả lời, còn kéo tay Phong ca nữa.
Triệu Đầu nhanh nhẹn mở hồ sơ bệnh án của tôi ra.
"Bác sĩ này, chúng tôi cũng còn phải cảm ơn cậu nữa."
"Muốn cảm ơn như nào?" Đầu cũng không thèm nhấc lên.
"Cậu nói xem?"
"Để tôi đỡ đầu?" Bác sĩ Triệu ngẩng đầu nhìn tôi, rồi lại nhìn Phong ca.
Phong ca không hiểu ý của cậu ta, vẫn đang chăm chú nhìn người ta viết đơn.
"Ha ha." Ta cười một cái, không đùa tiếp nữa.
"Có người trong phòng lấy tinh rồi." Tôi ra ngoài dạo một vòng rồi lại về.
"Sau cứ đến lượt anh thì phòng lại có người thế? Chờ một lát xem."
"Thế...!còn làm ở đây luôn được không?" Tôi tiếp tục mặt dày, nhớ tới cảnh trêu đùa cậu ta lần trước.
"Phục anh rồi." Bác sĩ Triệu xua tay, ngầm chấp thuận.
Tôi khóa trái cửa phòng tư vấn, một phen ôm lấy Phong ca, dụi mặt vào cổ anh rồi tự mình rút *** ra, lúc này tôi đã cương cứng rồi.
Phong ca vô lực giãy giụa, nhỏ giọng nói: "Hổ Tử, đừng như vậy."
"Không sao đâu, Phong ca giúp em tuốt đi." Tôi cầm lấy bàn tay mum múp thịt của Phong ca ấn vào con *** của mình.
"Muốn xem thì cứ xem đi." Tôi thấy tay bác sĩ ngồi đó làm bộ cúi đầu làm việc, nhịn không được cười trộm.
"Lần trước lúc khám hậu môn cho vợ tôi, cậu còn âm thầm dùng thủ đoạn khiến anh ấy n*ng mà, sao giờ lại không dám nhìn thế?"
"Ha ha, đồ yêu tinh này." Triệu Đầu rốt cuộc không giả vờ nữa, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Phong ca đang vô cùng không nguyện ý thủ dâm cho tôi.
"Như thế mà anh cũng nhìn ra à? Phục, phục."
"Ha, cũng thế cũng thế.
Bác sĩ này, lúc lấy t*ng trùng có thể khẩu dâm không?"
"Đáng lý ra thì là không được, nhưng nếu lúc cuối anh lau khô quy đầu rồi dùng tay tuốt ra thì cũng không có vấn đề gì."
Phong ca không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng không đỡ nổi tôi.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Triệu Đầu, anh ngồi xổm xuống, hai tay nắm lấy con *** thô to của tôi, vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm láp quy đầu.
Sau đó anh hé miệng, chậm rãi nuốt toàn bộ con cu bự của tôi vào trong.
Phong ca ngẩng đầu nhìn đũng quần phình ra của bác sĩ Triệu đang đứng cạnh.
Thấy Triệu Đầu đang nhìn mình, anh lại vội vàng cúi đầu, tập trung bú liếm cho tôi.
Tôi kéo Triệu Đầu lại gần, vừa vuốt ve đầu Phong ca, vừa cởi quần bác sĩ ra, lấy ra cây dương v*t đã cứng đến chảy nước kia.
dương v*t của Triệu Đầu thẳng tắp, như một cây đuốc lửa; màu sắc dịu dàng, tràn đầy sức sống như chủ nó, quy đầu căng tròn sáng ngời.
Triệu Đầu tiến lên trước hai bước, đưa con *** đang rỉ đầy nước đến miệng Phong ca vẫn ngậm lấy con *** của tôi.
Phong ca không liếm mà ngẩng đầu nhìn tôi.
Tôi khẽ gật đầu.
Phong ca nhổ dương v*t của tôi ra, một tay cầm lấy con *** của Triệu Đầu, thè lưỡi liếm nhẹ lấy d*m thủy.
Phong ca bắt đầu bú mút dương v*t của Triệu Đầu, liếm láp trong chốc lát thì lại nhổ ra để quay về phía tôi.
Có đôi khi, hai người chúng tôi còn tranh nhau thọc dương v*t vào miệng Phong ca, khiến cho anh chỉ có thể há to miệng, ngậm lấy hai cái quy đầu thô to lại chẳng thể nuốt sâu vào nên phải dùng đầu lưỡi liếm qua liếm lại.
Triệu Đầu cảm xúc hoàn toàn dâng trào, kéo Phong ca đi tới bàn kiểm tra.
Tôi theo sau, vội vàng lấy bao cao su trong cặp ra đưa cho anh ta.
Triệu Đầu để Phong ca nằm lên bàn kiểm tra, kéo quần anh xuống, mang bao cái là đâm vào luôn.
Phong ca đau đến mức run cả người nhưng lại vẫn không cắm vào được.
Tay bác sĩ cũng chẳng thèm đeo găng tay, trực tiếp vươn tay lấy một ít Vaseline trong lọ bên cạnh, ấn vào hậu môn của Phong ca, sau đó lại cầm súng, hung hăng nện lút cán.
Cơ bắp Phong ca căng cứng một chút rồi lại thả lỏng trở lại.
Anh nằm trên bàn khám, vùi mặt xuống bàn, chổng mông lên mà chịu bị **, cũng chẳng chịu quay lại nhìn tôi và tay bác sĩ đang ** anh.
Tôi nắm *** và cầm lọ đựng t*ng trùng, đi tới phía đầu bên kia của bàn kiểm tra.
Tôi vuốt ve mặt Phong ca, khiến anh ngẩng đầu lên.
Phong ca nhìn tôi với đôi mắt vì bị chơi mà rối bời.
Anh chậm rãi há miệng, ngậm lấy dương v*t của tôi rồi đưa vào trong.
Phong ca giữ chặt mông tôi bằng cả hai tay và miệng anh nuốt thật sâu dương v*t của tôi vào trong.
Theo tần suất đưa đẩy phía sau của tay bác sĩ kia, quy đầu của tôi đâm vào trong họng anh từng nhát, từng nhát một.
Tay bác sĩ kia vùi đầu làm, chẳng mấy chốc, không chỉ có cậu ta mà cả Phong ca bên dưới cũng đã ướt đẫm mồ hôi, áo phông lúc này đã dính chặt vào người anh.
Khi sắp bắn tinh, tôi đưa con *** ra khỏi miệng Phong ca, lấy khăn giấy lau sạch quy đầu, một tay cầm lọ chứa tinh, một tay tuốt ***.
Cảnh tượng cái mông cong vểnh của Phong ca bị tay bác sĩ điên cuồng chơi còn kích thích hơn nhiều so với những cô gái khỏa thân ở phố đèn đỏ.
Miệng Phong ca cũng không nhàn rỗi, liếm láp bìu dái dưới bàn tay đung đưa của tôi.
Tôi bắn vài sợi đầu tiên vào, những sợi còn lại đơn giản là nhét vào miệng Phong ca.
Phong ca kiên nhẫn liếm mút cho tôi.
.
ngôn tình hài
Không bao lâu, Triệu Đầu cũng ** càng lúc càng nhanh, cho đến khi phát ra một tiếng thét đè nén, hạ thân đập vào mông Phong ca, bắn toàn bộ tinh dịch vào trong bao.
Khi chúng tôi nâng Phong ca dậy thì phát hiện anh cũng đã bắn tinh rồi, bắn đến rối tinh rối mù.
Tôi ngồi xổm xuống, dùng miệng giúp Phong ca lau rửa sạch sẽ rồi giúp mặc lại quần.
Triệu Đầu ngửi thấy mùi tinh dịch trên bàn, dùng giấy lau đi.
Tối hôm đó, bác sĩ Triệu mời chúng tôi đến thăm nhà cậu ta.
Từ lúc ở bên Phong ca, muốn tìm chỗ để làm quả thực rất khó.
Phần lớn là chúng tôi đi thuê phòng, nhưng tiêu tiền nhiều quá.
Tôi cũng đã từng đến khu gia đình ở doanh trại của Phong ca.
Lúc không có ai ở đó, anh lén thu xếp cho tôi chơi ở đấy một đêm.
Thậm chí chúng tôi cũng còn từng chơi ngoài trời rồi.
Quá nửa đêm chui vào góc sâu trong công viên mà **.
Nếu Khâu Phân đi công tác thì đó chính là thiên đường của chúng tôi.
Hai người chúng tôi sẽ cả đêm không ngủ.
Có đôi khi chơi mấy bận rồi, tôi đã thật sự không cứng nổi nữa nhưng Phong ca vẫn còn chưa có thỏa mãn.
Thế là tôi dùng tay, dùng dương v*t giả để chơi anh, mãi cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến mới thôi.
Sau khi quen biết Triệu Đầu, chúng tôi đã có một chỗ để làm tình.
Đương nhiên là thương xuyên 3P.
Tôi và Triệu Đầu cùng nhau ** Phong ca, hoặc là thay phiên nhau, có khi có thể làm liên tục trong hai tiếng đồng hồ..