Edit: Doãn Y Y
Beta: Doãn Uyển Du
Tô Noãn Dương rốt cuộc cũng không cùng Cố Hoài Cẩn về nhà, vì đúng lúc cô phải tiếp công việc mới đã nhận từ trước.
Quả thật, chuyện Weibo này đã viên mãn hạ màn.
Có Cố Hoài Cẩn ngăn cơn sóng dữ, hiện tại toàn bộ dư luận trên Weibo từ lúc bắt đầu mắng chửi biến thành kết thúc chúc phúc đầy trời.
Chuẩn xác mà nói, không chỉ trên Weibo, ngay cả các loại app video, app tin tức, đều lúc đưa quảng cáo đều để tên hai người tới hấp dẫn ánh mắt người xem.
Trong lúc nhất thời, Tô Noãn Dương Cố Hoài Cẩn chiếm tất cả các loại Weibo hot search cùng đầu đề giải trí.
Ngay cả hoạt động của Cẩn Du trong bốn năm trước cũng bị các bạn bè trên Weibo đào ra.
Biết được nam thần đã từng si tình yên lặng yêu thầm một nữ sinh bốn năm như vậy, các fans Cố Hoài Cẩn đều thẳng hô họ không yêu thích sai người mà.
Cũng sôi nổi cảm khái vì sao loại chuyện ngôn tình này không có rơi trên đầu mình, thậm chí còn có rất nhiều fans cũng đăng ký tài khoản trong phòng phát trực tiếp “lỗ tai nhỏ”, tuyên bố cũng muốn thông qua phương thức này tìm được chân mệnh thiên tử thuộc về chính mình.
Mấy ngày qua, số người đăng kí trên app phát trực tiếp “lỗ tai nhỏ” lập kỉ lục tăng cao đột biến, ngay cả nhiều chủ biên radio chuyên nghiệp cũng đăng ký tài khoản.
CEO của Lỗ tai nhỏ chấp hành vô cùng vui vẻ, vì tăng độ tuyên truyền, cố ý gọi điện thoại mời Tô Noãn Dương làm người phát ngôn cho phần mềm nhà mình.
Ngay từ đầu Tô Noãn Dương cũng không muốn đồng ý, cô cảm thấy mình chỉ là diễn viên phối âm, không am hiểu làm người phát ngôn cho sản phẩm gì gì đó.
Nhưng Cố Hoài Cẩn lại cho rằng đây là một cơ hội cực tốt để người xem biết đến Tô Noãn Dương, cũng là bước đầu chính thức khi cô chuyển từ phía sau màn đi đến trước đài.
Anh đến còn nhớ rõ cô từng nói, cái gì mà cảm thấy anh rất xa xôi linh tinh, cho nên anh muốn tận dụng mọi biện pháp giúp cô thu hẹp khoảng cách với mình, gần một chút, lại gần hơn một chút.
Vì thế, nhờ Cố Hoài Cẩn lung lạc lòng quân, Tô Noãn Dương rốt cuộc cũng đồng ý làm người phát ngôn cho app “lỗ tai nhỏ”.
Hôm nay, Tô Noãn Dương đến công ty “lỗ tai nhỏ” để họp, theo chân nhân viên công tác thương lượng nên dùng phương thức nào làm phát ngôn.
Ừ đúng rồi, còn có hai việc đã quên nói với mọi ngươi.
Việc đầu tiên, là Tô Noãn Dương cùng Cố Hoài Cẩn đã trốn ra khỏi khách sạn thành công.
Vốn dĩ, khi công việc phối âm cho đoàn phim《 kiếp phù du 》 đã kết thúc, hai người vốn dĩ đã muốn dọn ra từ lâu.
Nhưng bởi vì mấy ngày đó trùng hợp xuất hiện sự kiện trên Weibo, nhóm paparazzi đều quá hưng phấn, mỗi ngày đều ngồi canh ở cửa khách sạn, cho nên đoàn phim để cho bọn họ ở lại mấy ngày.
Sau khi chuyện này được giải quyết viên mãn, hai người liền lập tức từ khách sạn chạy ra, ai về nhà tìm mẹ người ấy.
Lời thì nói là như vậy, nhưng hai người kỳ thật đều có chỗ ở riêng, cho nên đại sự hàng đầu mà Cố Hoài Cẩn hiện tại muốn suy xét chính là làm cách nào đem tiểu bạch thỏ mang về phòng mình ở, có thể thành công hay không, để cho chúng ta rửa mắt mong chờ đi!
Chuyện thứ hai, chính là dưới Cố Hoài Cẩn kiến nghị, Tô Noãn Dương đã cùng “Tầm mắt điện ảnh” ký hợp đồng.
Mà người đại diện công ty xếp cho cô cũng là người quen, chị Vương Ngọc.
Tô Noãn Dương thế mới biết, thì ra Vương Ngọc là ” tiểu gián điệp ” mà “Tầm mắt điện ảnh” phái đi giám sát tiến độ phối âm của đoàn phim, trách không được trước nay cũng chưa bao giờ thấy cô ấy đi theo sau Đồng Đạo, thì ra bọn họ không phải người một nhà, thậm chí nói trắng ra, Vương Ngọc còn là lãnh đạo của Đồng Đạo.
Bởi vì hiện tại Vương Ngọc là người đại diện của Tô Noãn Dương, cho nên lần này mở họp đương nhiên là hai người các cô cùng đi.
Tiến vào phòng họp, hai người ngồi xuống.
Vấn đề thù lao này lúc trước đã sớm đã tham thảo qua, có Cố Hoài Cẩn cùng Tiêu Dao làm hai ông thần bảo hộ, Tô Noãn Dương đương nhiên không thể nào ăn thiệt, mức lương đương nhiên còn vượt qua bình thường cả mấy con phố. Cho nên hai người hôm nay đến đây chính là để thương lượng thảo luận nội dung phát ngôn.
Tổng giám đốc tuyên truyền của công ty “Lỗ tai nhỏ” đem phương án hợp tác đưa cho Tô Noãn Dương và Vương Ngọc.
Hai người mở ra, tinh tế xem xét.
Kỳ thật phương thức lần này phát ngôn vô cùng đơn giản, chính là quay chụp một đoạn Tô Noãn Dương lúc đang làm việc để tuyên truyền.
Vốn dĩ công ty “Lỗ tai nhỏ” muốn để Tô Noãn Dương và Cố Hoài Cẩn cùng nhau phát ngôn, nhưng Cố Hoài Cẩn lấy lí do mình không thích hợp uyển chuyển cự tuyệt.
Cái này vốn dĩ là bước đầu tiên anh vì tiểu nha đầu an bài để bước vào màn ảnh, nếu anh cũng xuất hiện, không chỉ không trợ giúp cô, ngược lại còn giọng khách át giọng chủ, dẫn đến tác dụng hoàn toàn ngược lại.
Đến lúc đó chỉ sợ cái cô gái nhỏ thích miên man suy nghĩ sẽ cảm thấy cô và anh chênh lệch thật sự rất lớn.
Không sai, anh rất muốn cùng Tô Noãn Dương hợp tác, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại.
Mà chờ đến thời điểm cô trưởng thành có thể cùng anh sóng vai mà đứng, thậm chí, so với chính anh còn tỏa sáng hơn.
Cho nên Cố Hoài Cẩn nhịn đau cự tuyệt lời mời của lỗ tai nhỏ.
Tô Noãn Dương đối với chuyện này càng mừng rỡ tự tại, rốt cuộc Cố Hoài Cẩn tại phương diện chính là đại thần, mà cô hoàn toàn là người ngoài nghề.
Nếu hai người thật sự cùng nhau chụp tuyên truyền, chỉ sợ cô thật sự sẽ khẩn trương đến mức không biết nên nói cái gì.
Tô Noãn Dương cùng Vương Ngọc đều đồng ý với phương án tuyên truyền này, chỉ hơi sửa chữa một chút, liền định ra kết quả cuối cùng.
Hai bên ước định ba ngày sau ở tầm mắt điện ảnh ghi hình gặp mặt.
Công ty Lỗ tai nhỏ dù sao cũng làm về phần mềm radio, ở phương diện phòng thu âm khẳng định kém hơn công ty tên tuổi lâu năm như tầm mắt điện ảnh.
Cho nên Vương Ngọc chủ động đưa ra lời mời bọn họ tới tầm mắt điện ảnh quay chụp, đến giá cả cũng có thể tính như nhân viên công ty.
Tổng giám đốc tuyên truyền vừa nghe quả thực sôi máu, hàm răng đều va chạm nhau kịch liệt, đôi mắt cũng sáng lên.
Tầm mắt điện ảnh a, đây là khái niệm gì, dùng sân cùng thiết bị của bọn họ, khẳng định lần tuyên truyền này sẽ bỏ mấy địch thủ của họ xa mấy con phố.
Xem ra, lỗ tai nhỏ thật sự không phụ hi vọng của mọi người vượt qua radio tú trở thành công ty radio số một!
Trên đường trở về, Tô Noãn Dương lo lắng sốt ruột hỏi Vương Ngọc.
“ Chị Vương Ngọc, chúng ta như vậy thật sự được sao, không cần cùng công ty thương lượng liền đáp ứng cho lỗ tai nhỏ ưu đãi như nhân viên, vạn nhất đến lúc đó công ty không đồng ý thì làm sao bây giờ?”
Vương Ngọc đang chờ đèn đỏ, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ trên tay lái, chị nghe thấy Tô Noãn Dương nói, quay đầu kinh ngạc nhìn cô.
“Tô Tô, em thật sự cái gì cũng không biết sao?”
“A? Em nên biết cái gì?” Tô Noãn Dương buồn bực gãi gãi đầu, cô nên biết cái gì sao?
“Em cái gì cũng không biết, vậy vì sao lại muốn cùng tầm mắt điện ảnh ký hợp đồng?”
“Bởi vì Cố sư huynh nói cùng tầm mắt kí là tốt nhất a.” Tô Noãn Dương nghĩ cũng không nghĩ, đương nhiên mà buột miệng thốt ra.
“Ta thiên, chị thấy chính là ngày nào đó Cố Hoài Cẩn đem em bán em cũng không biết mà còn quay lại ngốc hề hề mà thay người ta đếm tiền.”
Vương Ngọc hận rèn sắt không thành thép mà nhìn cô, nha đầu này thật đúng là ngốc, trách không được Tiêu Dao luôn kêu cô là tiểu bạch thỏ.
“Không, Cố sư huynh sẽ không.” Tô Noãn Dương cười hắc hắc, cười đến vẻ mặt ngọt ngào.
“Chậc chậc chậc, em có thể đừng tú ân ái?” Vương Ngọc run lên nổi da gà, đứa nhỏ này, như thế nào một lời không hợp liền rải cẩu lương.
“Cố Hoài Cẩn sở dĩ muốn em kí hợp đồng với tầm mắt, chính là bởi vì CEO của tầm mắt Lâm Thanh Vũ là chồng của chị Nhu Trăn, cũng chính là anh rể Cố Hoài Cẩn. Em kí hợp đồng với họ về sau rất nhiều chuyện đều sẽ tiện lợi hơn, em cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất.”
Vương Ngọc thở dài, thấm thía tiếp tục bổ sung nói.
“Tô Tô a, em nên để tâm chút đi, Cố Hoài Cẩn lần này là bỏ cả vốn gốc, em nói, lấy tính tình cậu ta, kiếm tiền từ nhà mình loại việc ngốc này cậu ta có thể làm ra sao? Cho nên a, cậu ta muốn để em công tác cùng sinh hoạt đều không rời câu ta.”
Vương Ngọc nói xong câu đó, đèn xanh vừa lúc sáng, chị chuyển động tay lái bay nhanh về phía trước.
Chỉ để lại vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm Tô Noãn Dương ngồi ở ghế phó lái yên lặng hỗn độn, đại thần chính là đại thần, thật đúng là phúc hắc a.
Trở lại công ty, Cố Hoài Cẩn trước tiên dò hỏi Vương Ngọc nội dung tuyên truyền phiến cùng nơi quay chụp, biết được là ở công ty studio nhà mình công ty, anh liền ngựa không dừng vó lôi kéo Tô Noãn Dương vào công ty studio, bắt đầu giảng giải nên đi như thế nào cùng làm cách nào suy diễn.
Nói một hồi, anh phát hiện cô vẫn không có phản ứng gì, chỉ luôn thất thần nhìn chằm chằm nơi nào đó phát ngốc.
Anh bất đắc dĩ xoa xoa mi, duỗi tay ngắt mũi cô.
“Nghĩ cái gì vậy?”
“A?” Cô hiển nhiên bị động tác đột nhiên của anh dọa.
“Không nghĩ cái gì a, chỉ là suy nghĩ, Cố sư huynh, vì sao anh lại đề cử em cùng tầm mắt ký hợp đồng?”
Cô ngước mắt nhìn anh, ánh mắt thanh triệt không trộn lẫn một tia tạp niệm, anh biết cô nhất định là đã biết chuyện gì.
“Ân, em đã biết?” Anh cũng không nói là chuyện gì, nhưng anh biết cô nhất định rõ ràng.
“Ân, chị Vương Ngọc vừa rồi đều đã nói cho em.” Quả nhiên, cô thật sự đã biết.
“Tô Tô. Sở dĩ không có nói cho em, chính là sợ em miên man suy nghĩ lại tự tạo áp lực cho mình.”
Cố Hoài Cẩn kéo Tô Noãn Dương ngồi xuống, kiên nhẫn cùng cô giải thích.
“Anh thừa nhận, anh muốn em kí với “Tầm mắt” có một phần nguyên nhân là cá nhân, này dù sao cũng là công ty người nhà chúng ta, cho nên điều kiện cho em nhất định sẽ tốt hơn, em ở chỗ này có thể nhận được công việc tốt nhất, cũng có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất.”
“Anh, Vương Ngọc, thậm chí có thể nói cả chị anh, đều chân chính đặt mình vào hoàn cảnh người khác vì em suy nghĩ. Vạn nhất về sau lại xuất hiện một ít người có ác ý hãm hại em, bọn anh đều có thể biết được đầu tiên, cũng có thể trong thời gian nhanh nhất nghĩ ra phương án tốt nhất bảo vệ em.”
“Đương nhiên, vứt đi những chuyện này, “Tầm mắt” hiện tại cũng là công ty lớn mạnh nhất trong giới, em ở chỗ này phát triển nhất định sẽ tốt hơn người khác ở công ty nhỏ phát triển, cho nên mặc kệ về công hay về tư, anh đều cảm thấy “Tầm mắt” rất thích hợp với em, em có thể hiểu ý anh chứ?”
“Vâng, em đều biết.” Tô Noãn Dương nặng nề gật gật đầu.
Cô sao có thể không biết, người đàn ông trước mặt trầm tĩnh như nước, đã từng yên lặng bảo vệ cô bốn năm trong âm thầm, hiện tại cũng chỉ muốn đem những gì tốt nhất đến cho cô, cô không phải tức giận anh dấu diếm, ngược lại, cô càng cảm ơn anh đã săn sóc, cảm ơn anh vì cô suy nghĩ nhiều như vậy.
“Cố sư huynh, cảm ơn anh.”
“Cô gái ngốc.” Cố Hoài Cẩn xoa xoa tóc cô, sau đó đem đề tài chuyển đi.
“Đã ở bên nhau đã lâu như vậy, em còn muốn gọi anh là sư huynh sao?”
“Vậy anh muốn em gọi gì, A Cẩn sao?” Tô Noãn Dương nhướng mày dò hỏi.
“Được, chọn A Cẩn đi.” Cố Hoài Cẩn cong môi mỉm cười, chậm rãi cúi xuống người muốn hôn cô gái của anh.
“Ong… Ong… Ong…”
Bỗng nhiên, di động Tô Noãn Dương vang lên, cô ngượng ngùng cười cười, rời khỏi cái ôm ấm áp của Cố Hoài Cẩn, ra cửa tiếp điện thoại.
“Alo, mẹ?”